Biết ơn mẹ vì không bỏ rơi ba lúc khó khăn nhất
Mẹ một nách ba con, chồng bệnh tật, tài sản không có gì, nhà nội cũng không nhờ vả được gì, còn bị xoi mói, trách móc.
Đọc bài viết "Vì con, tôi sẽ rời xa người chồng bệnh tật", tôi không phán xét tác giả hành động thế nào, chỉ chia sẻ câu chuyện của mình ở góc độ là một người con để chị có thêm góc nhìn khác.
Hơn 30 năm trước, ba mẹ tôi kết hôn. Ba có thu nhập tốt (thời đó nhà tôi có đầy đủ xe hơi, xe máy, điện thoại, đi máy bay liên tục). Mẹ không phải đi làm. Đùng cái ba tôi bị tai nạn giao thông, mất toàn bộ khả năng lao động. Mẹ từ một tiểu thư không cần làm gì, phải bán hết tài sản để chạy chữa cho ba. Nhà nội khi đó còn lừa lấy tiền và tài sản của ba tôi. Mẹ một nách ba con, chồng bệnh tật, tài sản không có gì, nhà nội cũng không nhờ vả được gì, còn bị xoi mói, trách móc. Có nhiều người khuyên mẹ bỏ đi (tôi nghe mẹ kể lại) chứ ở lại khổ lắm.
Thế rồi không biết mẹ lấy động lực ở đâu, quyết định đồng hành cùng ba. Mẹ bươn chải một mình nuôi ba bệnh tật cùng ba đứa con ăn học nên người. Mẹ đưa ba đi khám ở tất cả bệnh viện lớn nhỏ, Đông Tây y, ai chỉ mẹ cũng đưa ba tới. Hồi đó tôi còn nhỏ nên mẹ đưa đi cùng, gửi chị em tôi cho người thân giữ. Hơn 20 năm trôi qua, tôi hỏi mẹ về quyết định ngày ấy. Mẹ bảo vì các con mà mẹ quyết định ở lại. Lúc đầu chưa hiểu lắm câu trả lời của mẹ nhưng giờ tôi đã hiểu. Mẹ được hàng xóm xung quanh yêu quý, cả nhà nội nể trọng, những người lừa dối nhà tôi ngày trước, giờ đều tìm cách bù đắp cho gia đình tôi từ vật chất tới tinh thần.
Mẹ bỏ qua mọi lỗi lầm để chúng tôi giữ được mối quan hệ tốt với nhà nội nên hiện tại chúng tôi được các chú các bác giúp đỡ từ công việc tới nhà cửa, đất đai. Tôi vô cùng tự hào khi có một người mẹ tuyệt vời như vậy. Mỗi khi có khó khăn trong cuộc sống, nghĩ tới mẹ, tôi lại có thêm động lực để cố gắng. Có thể văn phong tôi lủng củng không diễn tả được hết ý của mình, nhưng tôi nghĩ câu "phúc đức tại mẫu" đúng trong trường hợp của mình. Tôi có cuộc sống như hiện tại là nhờ cái tình cái nghĩa của mẹ. Hy vọng câu chuyện của tôi có thể giúp chị thêm động lực. Cố lên chị nhé.
An Trần 24/11/2024Lúc tôi và hai con khó khăn nhất, ba mẹ từ chối giúp đỡ
Hai anh tôi đều được bố mẹ cho nhà đất, các chị dâu sống sung túc, tôi không được cho gì, chỉ mượn rồi trả mà cũng không được.
Tôi 39 tuổi, là mẹ đơn thân, đang nuôi hai con, chồng cũ không trợ cấp dù nhiều lần tôi nhắc nhở. Tám năm qua, tôi đưa hai con lên Sài Gòn thuê phòng trọ ở rồi đi làm nuôi con. Cuộc sống tôi rất vất vả vì có một mình lo con cái và công việc. Nhiều khi...
Đọc thêmBạn gái đòi mua hàng giảm giá biết tôi đang khó khăn
Tôi nghĩ nếu yêu thật lòng nên cùng nhau vượt qua những lúc đối phương khó khăn như này, có cơm ăn cơm, có rau ăn rau.
Tôi và em yêu nhau hơn một năm. Tôi đi làm được hai năm; bạn gái mới ra trường, đang chờ việc. Công việc hiện tại của tôi khó khăn, bản thân và một số đồng nghiệp vừa bị khách hàng cắt giảm nên đang chờ việc mới. Chờ lâu mà không có việc khả năng cũng bị công ty...
Đọc thêmKhó khăn khi nuôi con nhưng cũng không muốn gửi nhà chồng cũ
Tôi làm cơ quan nhà nước, mới chuyển lên Hà Nội hai năm, 35 tuổi, con trai 11 tuổi, vợ chồng đã ly hôn 5 năm, chồng cũ ở tỉnh.
Do vợ chồng ở xa nhau nên con ở với tôi từ bé. Con trai tôi hơi mất tập trung, giảm chú ý, kém về giao tiếp so với các bạn cùng tuổi nhưng vẫn giao tiếp bình thường. Con ngoan ngoãn, lễ phép, hiền lành. Hai năm qua, tôi cố gắng lo liệu nên cuộc sống của hai mẹ con...
Đọc thêmKhông thông minh bẩm sinh, tôi làm gì cũng khó khăn
Trong công việc, đôi khi tôi bộc lộ ra sự ngây ngô mà bản thân không hề muốn.
Mọi người nếu gặp tôi ở bên ngoài sẽ có ấn tượng tốt về ngoại hình và học thức, nhưng tất cả đều từ sự nỗ lực của bản thân. Từ bé tôi sinh ra đã không thông minh, các bạn học một tiếng đã xong, tôi phải ngồi cả ngày đến mờ mắt mới đạt được kết quả như bạn bè. Nhưng tôi không bao giờ...
Đọc thêmVợ không ngừng mua sắm dù tài chính khó khăn
Tôi nhắc vợ về tài chính, vợ không hiểu ý, bảo mua sắm là niềm vui, là cách thư giãn, đừng yêu cầu em thay đổi thói quen đó.
Vợ chồng tôi gần 30 tuổi, quen nhau từ khi còn học đại học, công việc ổn định, đều có những mục tiêu riêng trong cuộc sống nhưng chung lý tưởng là xây dựng gia đình hạnh phúc. Tuy nhiên, từ khi cưới nhau và bắt đầu cuộc sống gia đình, tôi dần nhận ra một...
Đọc thêm