Home
Menu

Cưới được 5 tháng, tôi thấy vợ vô số khuyết điểm

Một hôm, tôi không còn muốn nhẹ nhàng nữa, không muốn che giấu sự thất vọng về vợ, tôi trách móc và lớn tiếng nhiều hơn với em.
Tôi cưới vợ được năm tháng. Những ngày đầu hôn nhân, em vẫn là cô gái vui vẻ, hay cười, luôn tìm cách làm tôi hài lòng. Tôi từng nghĩ mình đã chọn đúng người, một người phụ nữ sẽ làm cho gia đình tôi ấm áp, yên bình. Rồi càng sống chung, tôi càng nhận ra em có quá nhiều khuyết điểm. Em vụng về, những bữa cơm em nấu không bao giờ trọn vẹn, khi thì món canh quá nhạt, khi lại món thịt quá khô, có hôm còn cháy khét. Mỗi lần như thế, em chỉ cúi đầu im lặng, có vẻ như đang hối lỗi, rồi lần sau vẫn tiếp tục mắc lỗi. Tôi không hiểu vì sao một việc đơn giản như nấu ăn em cũng không thể làm tốt.
Em còn hay quên. Tôi dặn dò những việc nhỏ, em gật đầu, đến lúc cần lại quên. Có lần tôi bảo em mua hộ một món đồ quan trọng, em quên. Tôi nhịn, cố gắng bỏ qua. Càng ngày, sự kiên nhẫn của tôi càng cạn kiệt. Hôm ấy, tôi bị sốt, chỉ muốn nghỉ ngơi, không muốn nhúc nhích, nhưng điện thoại lại để xa tầm tay. Tôi gọi em, không thấy trả lời. Tôi nhìn sang, thấy em đang rửa bát. Cơn giận trong tôi trào lên.
Tôi mệt, bệnh, vậy mà em vẫn không để tâm. Tại sao em có thể thờ ơ đến mức đó? Tôi gắt lên. Lúc ấy, em mới giật mình, vội vàng lau tay rồi mang điện thoại đến cho tôi. Tôi không nhận, quay đi, cảm thấy em thật vô dụng. Từ hôm đó, tôi không còn muốn nhẹ nhàng nữa, không muốn che giấu sự thất vọng của mình. Tôi trách móc và lớn tiếng nhiều hơn với em.
Tôi thấy em ngày càng ít nói, ít cười, thế nhưng tôi không quan tâm. Rồi một ngày, tôi về nhà, thấy vali của em đã xếp gọn bên cửa. Căn phòng im lặng đến mức tôi có thể nghe thấy hơi thở của chính mình. Em ngồi đó, ánh mắt bình thản, không tức giận, chẳng oán trách, cũng không có van nài. Em rời đi. Tôi đứng yên, nhìn cánh cửa vừa đóng lại nhưng không thấy hối hận. Tôi không làm gì sai cả. Chỉ là, đêm hôm ấy, căn nhà trở nên trống trải hơn bao giờ hết. Tôi ngồi trước bàn ăn, nhìn đĩa thức ăn em để lại trước khi đi. Một bữa cơm đơn giản, không có gì đặc biệt, nhưng khi ăn vào, tôi mới nhận ra nó không còn tệ như tôi vẫn nghĩ. Sẽ không còn lần sau để tôi nhận ra điều đó nữa. Tôi phải làm sao đây?
Thế Khang 08/03/2025

Bạn trai chân thành nhưng có hai khuyết điểm nhỏ

Đôi khi tôi tự hỏi, liệu những điều nhỏ nhặt ấy có trở thành vấn đề lớn nếu chúng tôi bước xa hơn trong mối quan hệ?
Tôi 26 tuổi, là giáo viên. Mỗi ngày của tôi đều xoay quanh những bài giảng, tiếng cười trẻ thơ và cả những lúc phải giải quyết các trò nghịch ngợm của học sinh. Một lần, trong buổi họp mặt bạn bè cũ, tôi gặp lại anh, chàng trai bằng tuổi, hiện làm kĩ sư công... Đọc thêm

Có nên quen cô gái có chút khuyết điểm nhưng chân thành?

Những hành động nhỏ khiến tôi cảm thấy cô ấy thực sự quan tâm và dành thời gian nghĩ đến tôi.
Tôi là nhiếp ảnh gia 37 tuổi, làm việc tự do trong studio nhỏ của mình. Công việc đòi hỏi sự sáng tạo và tỉ mỉ nhưng khá linh động, khiến tôi có nhiều thời gian rảnh để chăm sóc những mối quan hệ cá nhân. Trong vài tuần qua, tôi gặp cô gái 35 tuổi, là chuyên viên tổ chức sự kiện. Cô... Đọc thêm

Xuất phát điểm thấp, tôi vẫn cưới được vợ như ý

Đàn ông nên dùng sự chân thành và tài năng (nếu có) để chinh phục người mình thương chứ không cầu xin tình cảm.
Đọc bài viết của các chàng trai đến tuổi lập gia đình và vấn đề họ gặp phải, tôi muốn chia sẻ quá trình làm quen bạn gái và tiến tới hôn nhân của mình. Vì tôi thấy các bạn quá vội vàng, mới gặp vài lần đã muốn biết người ta làm giá hay từ chối khéo, nên tiếp... Đọc thêm

Nhiều ưu điểm nhưng không tự tin cưới được bạn gái

Công việc của em có cơ hội tiếp xúc với nhiều người đàn ông có điều kiện, thành đạt khiến tôi lo sợ mình bị phản bội.
Tôi là nam, 26 tuổi, cao gần 1m70, được nhiều người khen đẹp trai nhưng bản thân chỉ dám nhận mình ở mức bình thường. Tôi vui vẻ, năng động, không hút thuốc và thỉnh thoảng mới đi nhậu nhẹt với bạn bè. Thời gian rảnh tôi thường đi tập gym, chơi bóng đá,... Đọc thêm

Chưa khai trương, tôi đã tìm những điểm trao cơm khi không bán được

Quán ăn mở ra vì nhiều lý do nhưng lý do lớn nhất là muốn trao gửi món ăn yêu thương đến mọi người, đặc biệt người khó khăn.
Tôi đọc được một bài viết chia sẻ rằng tiền có thể không nhiều, nhiều niềm vui là được, khiến tôi quá tâm đắc. Quán ăn nho nhỏ do tôi mở, đứng bếp chính là người chị lớn lên cùng tôi dưới sự uốn nắn có phần khắc khe một chút của bà tôi. Điều... Đọc thêm