Chồng thu nhập tốt nhưng giữ chặt ví, sống bằng tiền của vợ
Chồng nói "anh không có tiền", nhưng thường xuyên mua sắm điện thoại mới và những món đồ xa xỉ.
Ngày trước, tôi từng nghĩ, một người đàn ông không rượu chè, không cờ bạc, không ngoại tình là đã tốt. Tôi từng tin rằng chỉ cần anh chăm chỉ làm việc, yêu thương vợ con là hạnh phúc sẽ tự nhiên đến. Nhưng rồi tôi nhận ra, hôn nhân không chỉ có đức hạnh hay lý trí là đủ. Có những điều tưởng nhỏ nhặt, như cách người ta đối xử với đồng tiền, lại có thể bào mòn tình yêu nhanh hơn cả những cơn sóng lớn của đời sống.
Chồng tôi có công việc ổn định, thu nhập tốt, thậm chí cao hơn nhiều người cùng trang lứa. Nhưng từ ngày cưới nhau đến giờ, tôi hầu như chưa bao giờ được anh đưa tiền hay cùng tôi bàn bạc chuyện chi tiêu trong nhà. Anh luôn nói "anh không có tiền", "anh còn nhiều khoản phải lo". Lúc nào thấy tôi bí bách, anh mới đưa 1-2 triệu đồng mỗi tháng.
Nhưng những khoản phải lo ấy là gì, tôi chẳng bao giờ biết. Còn những khoản cần chi cho cuộc sống chung, từ tiền chợ búa, tiền điện nước, ăn uống, đến trăm thứ đối nội đối ngoại, tôi tự xoay xở. Anh vẫn ở đó, vẫn đi làm, vẫn ăn cơm tôi nấu, mặc quần áo tôi giặt, ngủ trong căn nhà tôi cố gắng giữ cho gọn gàng, ấm cúng, nhưng anh dường như đứng ngoài mọi nỗi lo của tôi.
Lúc đầu, tôi không để tâm, nghĩ: "Anh ấy chắc đang khó khăn, hay có lý do riêng". Tôi cố gắng bao dung, thông cảm, không đòi hỏi. Nhưng rồi, tháng nối tháng, năm nối năm, khi những lần "không có tiền" lặp đi lặp lại, khi thấy anh vẫn sắm cho mình điện thoại mới, vẫn mua những thứ mình thích, nhưng lại không bao giờ nghĩ đến việc đưa tôi tiền một cách có trách nhiệm để lo cho nhà và tích lũy chung, tôi bắt đầu thấy tổn thương.
Không phải vì tôi ham tiền, hay muốn kiểm soát thu nhập của anh, mà vì tôi thấy mình bị bỏ rơi trong chính tổ ấm của mình. Mọi gánh nặng chi tiêu, mọi áp lực đối nội đối ngoại, tôi đều phải tự lo. Còn anh, cứ đứng bên ngoài, như thể đó không phải là trách nhiệm chung. Càng ngày, tôi càng cảm thấy khoảng cách giữa hai chúng tôi lớn dần. Có lẽ với anh, tiền chỉ là con số, là sự tính toán chi li, là nỗi sợ mất mát. Nhưng với tôi, tiền còn là biểu hiện của sự chia sẻ, của trách nhiệm và tình yêu. Một người đàn ông yêu thương thật lòng sẽ không để vợ phải gồng mình lo toan mọi thứ một mình.
Tôi từng rất yêu anh. Nhưng dần dần, cái cảm giác yêu thương ấy bị thay thế bằng sự mệt mỏi, chán chường. Tôi không còn muốn kể cho anh nghe về những điều mình lo lắng, vì tôi biết anh sẽ lại im lặng để mặc tôi tự xoay xở. Tôi không còn muốn chia sẻ về kế hoạch tương lai, vì tôi biết, với anh, chuyện tiền nong sẽ lại là một rào cản. Anh không rượu chè, không cờ bạc, không trai gái nhưng anh ki bo, tính toán đến mức khiến người bên cạnh cảm thấy mình không được tin tưởng, không được yêu thương. Anh giữ chặt ví của mình nhưng để vuột mất trái tim tôi – thứ đáng giá hơn tất cả tiền bạc trên đời.
Giờ đây, mỗi khi nhìn anh, tôi không còn thấy hình ảnh người đàn ông từng khiến tôi tự hào và tin tưởng. Tôi chỉ thấy một người quá sợ mất tiền đến mức đánh mất cả sự ấm áp trong gia đình. Tôi vẫn ở lại vì trách nhiệm, nhưng tình yêu trong tôi đã nguội lạnh từ lúc nào không rõ. Tôi không cần anh phải đưa tôi thật nhiều tiền, cũng không cần những món quà xa hoa. Tôi chỉ cần anh hiểu rằng: chia sẻ về tài chính, vợ chồng có kế hoạch và mục tiêu chung không phải là chuyện tiền, đó là chuyện niềm tin, là sự vun đắp cùng nhau. Khi anh giấu tôi mọi thứ, khi anh để tôi loay hoay một mình, anh đã dần đóng lại cánh cửa của sự đồng hành trong hôn nhân.
Có những người đàn ông không ngoại tình, không rượu chè nhưng vẫn khiến vợ họ sống trong cô đơn. Và có lẽ, sự cô đơn trong hôn nhân, khi người ta vẫn ở bên nhau, mới là nỗi đau khó chịu nhất.
Hoài Thương 03/11/2025Chồng không yêu tôi nhưng vẫn muốn giữ chặt
Đáng buồn cười hơn, mỗi ngày tôi như sống trong địa ngục, tinh thần và sức khỏe sa sút, nhưng vẫn nghĩ cho anh ta.
Tôi là một người mẹ, người vợ, có ngoại hình, lời ăn tiếng nói nhẹ nhàng và có trình độ sau đại học. Suốt 14 năm, tôi đã dành trọn tình yêu và sự chung thủy cho chồng - người mà tôi yêu đầu tiên, dù anh nhiều lần hứa hẹn rồi dối trá, nợ nần, cờ bạc, thậm chí...
Đọc thêmThu nhập bằng tôi nhưng chồng không chịu làm việc nhà
Chồng để mọi việc nhà cho tôi; anh chỉ thể hiện tình cảm kiểu ôm ấp, tặng quà để bù lại dù biết tôi không hề cần những thứ đó.
Tôi và chồng cùng 28 tuổi, cưới nhau được hai năm, chưa có con. Tôi sinh ra trong một gia đình có bố mẹ là cán bộ nhà nước. Bố mẹ khó tính, rèn con cái trong mọi việc từ lời ăn tiếng nói đến tác phong, nề nếp. Mọi thứ lúc nào cũng chuẩn chỉnh,...
Đọc thêmTôi chắt chiu tiền học cho con, chồng lại muốn đi du lịch xả stress
Tôi như bị mắc kẹt giữa trách nhiệm và nhu cầu được nghỉ ngơi, giữa những áp lực cuộc sống và mong muốn có phút giây bình yên.
Tôi là kế toán, chồng làm bảo vệ, vợ chồng làm việc vất vả, ngày ngày lo toan từng chút cho gia đình nhỏ. Thu nhập không nhiều nhưng đủ nuôi hai đứa con lớn lên từng ngày. Đứa lớn năm nay chuẩn bị lên lớp 9, năm cuối cấp đầy áp lực và thử thách,...
Đọc thêmChồng sắp cưới không có ý định đổi việc dù thu nhập bằng 1/3 tôi
Có những hôm đi làm về mệt, tôi vẫn cố gắng livestream bán hàng, quay ra nhìn người yêu ngồi chơi game là tôi lại chán.
Tôi 26 tuổi, anh 29 tuổi, yêu hơn ba năm, hai bên gia đình đã đi lại và chúng tôi quyết định cưới trong vài tháng tới. Anh hiền lành, chu đáo, tình cảm và đáng tin cậy. Anh đi đâu cũng muốn có người yêu đi cùng, không muốn để tôi phải lo lắng. Ba năm yêu nhau, anh chưa...
Đọc thêmXinh xắn, nữ tính, thu nhập tốt, tôi vẫn chưa tìm được bạn trai
Người thân và bạn bè đều nói tính cách tôi không có vấn đề gì quá lớn, họ cũng bảo khá ngạc nhiên khi tôi chưa có người yêu.
Tôi là nữ, 28 tuổi, có mối tình kéo dài khá lâu từ khi đi học nhưng sau đó tôi vẫn độc thân và đi tìm một nửa, cảm thấy vô cùng khó khăn trong việc tìm kiếm đối phương. Do có ý thức chăm sóc vẻ bề ngoài từ sớm nên tôi được nhận xét khá trẻ trung,...
Đọc thêm