Home
Menu

Vợ chồng tôi chẳng biết nói gì với nhau dù mới cưới 4 tháng

Tôi bắt đầu thấy chơi vơi, không phải vì giận hờn, mà vì cảm xúc cứ nhạt dần.
Vợ chồng tôi mới cưới được bốn tháng nhưng đã xa nhau hơn ba tháng. Cưới xong chưa kịp tận hưởng gì đã phải mỗi người một nơi, xa mặt rồi dần xa lòng. Dù vẫn cố gắng nhắn tin, gọi điện nhưng nhiều khi chẳng còn gì để nói, câu chuyện cứ cụt lủn, lạc lõng. Tôi bắt đầu thấy chơi vơi, không phải vì giận hờn, mà vì cảm xúc cứ nhạt dần. Lúc nào cũng tự hỏi: Liệu mình có còn thật sự tin vào tình cảm này không? Tôi bắt đầu hoài nghi cả người đàn ông mà mình đã chọn.
Trước cưới, anh và tôi từng thống nhất nhiều điều về cuộc sống hôn nhân, những điều tưởng như nhỏ thôi nhưng lại là cam kết để tôi yên tâm khi bước vào cuộc sống chung. Nhưng đến giờ, sau ngần ấy thời gian, chưa điều gì được thực hiện. Tôi chưa nhận bất kỳ sự hỗ trợ nào từ anh. Tôi từng vay giúp anh một khoản vài chục triệu, thực chất là lấy từ tiền tích góp của mình, vì tin. Anh nói một tháng sẽ gửi lại nhưng vài tháng qua, không một lời hỏi han, không nhắc gì đến việc ấy. Tôi không cần anh phải trả ngay nhưng ít nhất nên rõ ràng, vì đó là lời đã hứa.
Chưa dừng lại ở đó, tôi còn phát hiện vài lời nói từ anh khiến tôi thật sự không chịu nổi. Anh nói với mẹ tôi rằng buộc phải mua nhà ngoài này vì tôi không thích ở quê, trong khi hai đứa đã thống nhất rằng công việc của tôi đã ổn định ngoài này và tôi không thể về quê được. Hóa ra những điều gọi là "cùng nhau quyết định", "cùng nhau thống nhất" từ trước đến nay chỉ là một phía. Tôi cảm giác mọi điều mình tin tưởng, mọi thỏa thuận trước hôn nhân đều trở nên vô nghĩa. Ngay cả việc trở về - điều mà tôi chờ đợi - cũng thay đổi liên tục: lúc thế này, lúc thế nọ.
Tôi hiểu anh cần thời gian hoàn thiện công việc và giấy tờ, nhưng điều khiến tôi mệt mỏi là sự thiếu rõ ràng, thiếu nhất quán trong lời nói. Tôi sống thực tế, ưa minh bạch, rõ ràng nên cực kỳ chán ghét sự mông lung, vòng vo, hay nói một đằng làm một nẻo như vậy. Với tôi, niềm tin quan trọng hơn cả lời yêu. Nó là nền móng cho mọi mối quan hệ, đặc biệt là hôn nhân. Tôi có thể không cần quá nhiều ngọt ngào, không cần vật chất đủ đầy nhưng cần cảm giác an toàn, cảm giác được chia sẻ và tôn trọng. Một khi niềm tin đã nứt, mọi cố gắng vun đắp cũng trở nên mong manh.
Tôi không biết phải làm gì khi chính điều cốt lõi ấy đang dần biến mất khi tôi bắt đầu không tin vào lời nói của chồng, không biết đâu là sự thật, đâu là điều anh chỉ nói để cho qua. Tôi sợ phải sống trong cuộc hôn nhân mà mỗi bước đi đều là dò dẫm, không biết liệu mình có đang bị bỏ lại phía sau trong suy nghĩ và kế hoạch của người kia hay không. Tôi không muốn nghi ngờ, gồng mình lên để kiểm chứng từng lời, nhưng nếu cứ tiếp tục thế này, tôi thấy mình không còn là chính mình nữa. Tôi đã luôn tin hôn nhân là sự sẻ chia, cùng nhau vượt qua chứ không phải một mình cố giữ, trong khi người còn lại thì hời hợt và lặng thinh. Tôi đang ở giữa ranh giới của tiếp tục hy vọng hay bắt đầu học cách bảo vệ chính mình. Thật sự, tôi không biết đâu mới là điều đúng.
Khánh Vi 12/07/2025

Vợ chồng cãi nhau nhiều vô kể dù mới cưới 3 tháng

Cưới được ba tháng, lẽ ra đây là lúc phải mặn nồng và hạnh phúc, vậy mà tôi thấy tủi thân và canh cánh trong lòng.
Tôi thuộc típ người truyền thống, không sống thử và không quan hệ trước hôn nhân. Chẳng phải tôi khó khăn gì trong chuyện đó nhưng vẫn muốn sống theo quan điểm của mình. Anh luôn tôn trọng tôi, nếu tôi không thích là anh không ép và cũng không giận hờn hay đòi hỏi gì... Đọc thêm

Không cãi vã, không phải bội nhưng chẳng thể cưới nhau

Chúng tôi đến bên nhau bằng sự chân thành, rời đi trong tôn trọng vì khác biệt lớn về quan điểm sống, không thể đi đến cuối cùng.
Tôi và em từng có những ngày tháng thật đẹp bên nhau. Chúng tôi không cãi vã, không làm tổn thương nhau bằng lời nói hay hành động. Mọi thứ giữa chúng tôi diễn ra nhẹ nhàng, sâu sắc, như hai người bạn đồng hành đang chậm rãi tìm hiểu nhau, từng bước... Đọc thêm

Thất vọng vì bạn trai quá hiền, chẳng biết nói 'không'

Tôi chỉ muốn anh mạnh mẽ hơn, cầu tiến hơn, biết nói "không" với những điều không cần thiết.
Tôi 32 tuổi, anh 41, quen nhau gần hai năm. Anh làm công trình kỹ thuật, lương tháng 15 triệu đồng, tôi làm văn phòng lương 12-13 triệu. Gia đình tôi ở thành phố, còn anh ở quê, lên thành phố học và đi làm gần 20 năm nay, đang ở trọ. Nhà trọ là sếp anh thuê cho nhân viên ở nên anh không tốn tiền... Đọc thêm

Tôi và anh không sai nhưng chẳng thể cùng nhau mãi mãi

Chúng tôi không hợp ở cái cần hợp, lại khắc tại cái không nên khắc, cứ thế bị kéo vào những cuộc tranh luận đúng sai không hồi kết.
Có những ngày thật lạ, người ta bỗng dưng nhớ về một mối quan hệ đã cũ từ lâu nằm trong hồi ức. Đó có thể là những khoảnh khắc, giai điệu, hình ảnh hay một ai đó từng rất thân thuộc. Đúng là không ai có thể khiến những kỷ niệm cũ quay trở... Đọc thêm

Yêu nhau 7 năm mới biết bạn gái là họ hàng 4 đời

Cô ấy rất buồn, nói sẽ không lấy ai khác, thậm chí xin chuyển công tác khỏi TP HCM, tôi cũng đau khổ, không biết phải làm sao.
Bà nội tôi và bà ngoại của cô ấy là hai chị em ruột, quê ở Bình Định. Bà nội tôi là chị, lấy chồng ở Đồng Tháp; còn bà ngoại cô ấy lấy chồng ở Thanh Hóa. Vì cả hai bà đều theo chồng đi xa, điều kiện lại khó khăn nên ít có dịp về quê, cũng không dẫn... Đọc thêm