Tôi và anh không sai nhưng chẳng thể cùng nhau mãi mãi
Chúng tôi không hợp ở cái cần hợp, lại khắc tại cái không nên khắc, cứ thế bị kéo vào những cuộc tranh luận đúng sai không hồi kết.
Có những ngày thật lạ, người ta bỗng dưng nhớ về một mối quan hệ đã cũ từ lâu nằm trong hồi ức. Đó có thể là những khoảnh khắc, giai điệu, hình ảnh hay một ai đó từng rất thân thuộc. Đúng là không ai có thể khiến những kỷ niệm cũ quay trở lại, thế nhưng điều gì lại khiến con người ta trở thành "cũ" đối với nhau? Tôi đã tự đặt câu hỏi đó cho chính mình rất nhiều lần, nhất là sau khi trở thành người "bạn thân cũ" của một ai đó. Thậm chí, trước đó giữa chúng tôi cũng không hề xảy ra cuộc cãi vã nào. Tôi từng rất khó hiểu và hoang mang suốt thời gian dài bởi bản thân không thể tin được một người từng thân thuộc đến thế lại bỗng chốc trở thành người lạ, cảm giác mình như đang bị bỏ rơi vậy.
Phải mất khá nhiều thời gian để "thích nghi" được cảm giác ấy. Không hẳn là không có người để tâm sự, chia sẻ hay đi chơi cùng, nhưng sâu bên trong tôi vẫn thấy rất cô đơn. Tôi dần bắt đầu học cách tự giải quyết mọi chuyện một mình, tự đi xem phim một mình nếu không ai đi cùng, có thể ngồi cà phê một mình cả sáng mà vẫn cảm thấy ổn. Đặc biệt, tôi không còn ca cẩm nhiều về cuộc sống của mình với riêng một ai nữa. Ngoài ra, tôi còn dành nhiều thời gian lắng nghe mình hơn là tìm cách hiểu suy nghĩ của người khác.
Có lẽ, việc mất đi một người luôn lắng nghe mình đã khiến tôi nhận ra rất nhiều điều. Không ai có thể đi cùng ta đến hết cuộc đời, họ sẽ đồng hành cùng mình một đoạn đường, sau đó đi tiếp con đường của chính họ. Sự rời đi có thể là do mâu thuẫn hoặc không hề có lý do nào, tất cả tùy thuộc vào những lựa chọn và thời điểm mà thôi. Ban đầu, tôi đã nghĩ bất cứ chuyện gì xảy ra đều có lý do của nó nên cứ cố gắng tìm hiểu. Thế nhưng, dần dà tôi lại cảm thấy điều đó không còn quan trọng nữa. Tôi từng rất giận dữ khi đột ngột bị bỏ rơi như thế, thậm chí còn quyết tâm sẽ không bao giờ tha thứ cho đối phương. Nhưng hiện giờ, tôi chỉ cảm thấy có chút tiếc nuối mà thôi.
Thời gian trôi qua không làm thay đổi bất cứ điều gì, nhưng lại giúp ta bình tĩnh hơn để đối diện với hệ quả. Chúng ta vẫn sống cuộc sống của chính mình, có thể thi thoảng nhớ về nhau và tiếp tục gặp gỡ những người bạn mới. Tôi không rõ nếu một ngày vô tình gặp mặt, chúng tôi sẽ cư xử và nói chuyện với nhau thế nào. Liệu có lạnh nhạt lướt qua nhau, không để lại gì dù chỉ một ánh mắt? Hoặc may mắn hơn là cả hai sẽ nói chuyện thẳng thắn với nhau thì sao. Nhưng dù có là thế nào cũng chẳng có gì to tát.
Thứ mà chúng tôi luôn giữ lại trong lòng nhau là kỷ niệm, về những lần ôm vai bá cổ bàn chuyện bài vở, yêu đương, cuộc đời hay thậm chí là đi nói xấu đứa khác. Cái thời điểm có thể cùng vui, cùng buồn hay cùng khóc với nhau, dù có thế nào vẫn sẽ không bao giờ mất đi được. Đôi khi, tôi vẫn âm thầm ghé thăm một tài khoản facebook, tuy đã bị hủy kết bạn từ lâu, lướt vài trang thấy người "bạn cũ" vẫn đang yên ổn với cuộc sống của mình cũng đủ cảm thấy an yên trong lòng rồi. Tôi phải đặt ra câu hỏi cho bản thân: "Có đúng là trái dấu sẽ hút nhau không"?
Tôi từng nghe đâu đó có kiểu triết lý tình yêu: Những khác biệt sẽ tạo nên sự bù trừ hoàn hảo cho một mối quan hệ. Tôi, một cô gái 25 tuổi đã tin răm rắp vào câu nói này, thậm chí còn áp dụng ngay vào mối quan hệ tình cảm gần đây của mình. Tôi quen biết bạn ấy qua một ứng dụng hẹn hò, một nơi tưởng chừng như không thể dùng để tìm kiếm một nửa đích thực. Ấn tượng ban đầu về bạn trong mắt tôi tốt hơn mong đợi rất nhiều. Một người ghiền sách, có chủ kiến và góc nhìn cá nhân mạnh mẽ, am hiểu rất nhiều thứ khiến tôi luôn tò mò và thích thú mỗi khi trò chuyện.
Chúng tôi chia sẻ với nhau đủ thứ chủ đề từ công việc, bạn bè, đồng nghiệp, tất nhiên không thể thiếu chuyện yêu đương. Tuy nhiên, càng nói nhiều tôi càng nhận ra sự lệch pha lớn dần giữa chúng tôi. Không hề có cuộc tranh cãi nào giữa tôi và bạn, nhưng cả hai đều nhận ra những quan điểm của mình và đối phương đối nghịch nhau. "Agree to disagree" (chấp nhận sự bất đồng quan điểm) - đó là điều tôi nhắc nhở mình mỗi khi chia sẻ quan điểm cùng bạn. Tuy nhiên, tư tưởng này sẽ đúng nếu như chúng tôi là những người bạn của nhau. Riêng việc yêu đương thì sự bất đồng này lại là một vấn đề không thể nhân nhượng. Những khác biệt đúng là có thể bù trừ cho nhau, nhưng nên "bù đúng lúc và trừ đúng chỗ". Chúng không thể bù trừ nếu cả hai đều chỉ khăng khăng tin tưởng tuyệt đối vào quan điểm của bản thân.
Tôi và bạn rất hợp nhau về cách trình bày, thể hiện quan điểm cá nhân. Nhưng cũng chính điều đó khiến chúng tôi khó lòng bị "khuất phục" bởi những lý luận của người kia. Chúng tôi không hợp nhau ở cái cần hợp và lại khắc nhau tại ngay cái không nên khắc. Xúc cảm phút ban đầu nhanh chóng bị cuốn bay hết, thay vào đó chúng tôi bị kéo vào những cuộc tranh luận đúng sai không có hồi kết. Có lẽ, mọi người sẽ cho rằng chính sự hiếu thắng của đôi bên đã "nuốt chửng" những cảm xúc còn chưa kịp hình thành. Hoặc nhận định sự cứng đầu sẽ chỉ khiến tôi và bạn khó khăn hơn trong việc tìm kiếm một nửa phù hợp. Đồng ý, đó là cách suy nghĩ của nhiều người.
Theo tôi, nhân nhượng hay nhường nhịn không phải lúc nào cũng tốt trong mọi trường hợp. Bạn xây dựng mối quan hệ dựa trên sự nhường nhịn, vậy bạn và đối phương có thể nhịn nhau đến bao giờ? Đến một ngày cả mối quan hệ rồi sẽ sụp đổ vì ai cũng không nhịn nổi nữa. Đừng hiểu lầm tôi đang cổ súy việc tình yêu là phải "ăn thua đủ" với nhau. Tôi chỉ nghĩ rằng một người đồng quan điểm với mình sẽ là lựa chọn an toàn hơn. Không cần cả hai phải hợp nhau về cả lối sống, tính cách, sinh hoạt,... chỉ cần đừng "đụng độ" nhau ở những điều quá quan trọng. Ví dụ nếu như tôi là người không thích bị áp đặt thì không nên đến gần những người có tư duy áp đặt.
Tôi phải đặt ra câu hỏi cho bản thân: "Có đúng là trái dấu thì sẽ hút nhau không"? Hai yếu tố mà tôi nghĩ ảnh hưởng trực tiếp đến câu trả lời đó là trái dấu ở đâu và bạn thích người đó nhiều đến mức nào. Riêng tôi sau khi trả lời xong câu hỏi này, mối quan hệ giữa tôi và bạn cũng kết thúc sau gần 5 tháng quen biết.
Hiền Thục 11/05/2025Không cãi vã, không phải bội nhưng chẳng thể cưới nhau
Chúng tôi đến bên nhau bằng sự chân thành, rời đi trong tôn trọng vì khác biệt lớn về quan điểm sống, không thể đi đến cuối cùng.
Tôi và em từng có những ngày tháng thật đẹp bên nhau. Chúng tôi không cãi vã, không làm tổn thương nhau bằng lời nói hay hành động. Mọi thứ giữa chúng tôi diễn ra nhẹ nhàng, sâu sắc, như hai người bạn đồng hành đang chậm rãi tìm hiểu nhau, từng bước...
Đọc thêmBiết tương lai không hạnh phúc nhưng tôi chẳng thể bỏ anh
Tôi và anh yêu nhau gần ba năm; một năm trở lại đây, chúng tôi hay cãi vã, từ hai tuần một lần giờ tuần nào cũng mâu thuẫn.
Lý do hai đứa cãi vã rất đơn giản, do tôi hay giận dỗi, anh không muốn dỗ dành vì thấy thật nhảm nhí. Chúng tôi cũng hay cãi nhau về chuyện gia đình anh, do tôi nói này nói kia về nhà anh bởi mẹ anh nói những câu không hay với tôi. Tôi nghĩ dỗi chút để anh dỗ dành...
Đọc thêmTừng yêu nhiều nhưng chẳng thể giữ được anh
Giờ anh xa rồi, không chỉ là khoảng cách mà cả một đời sống khác, một người khác đang cùng anh đi tiếp đoạn đường em từng mơ.
Gửi anh, người em luôn nhớ, dù không còn là của em nữa. Em không biết tại sao hôm nay, giữa những bộn bề quen thuộc, trái tim lại nhói lên một cách lặng lẽ khi nghĩ về anh. Chắc vì em đã giữ trong lòng quá lâu, quá nhiều điều muốn nói nhưng rồi lại im...
Đọc thêmEm đã sai, mong anh đừng 'rủ' em sai tiếp
Cuộc tình của chúng ta từng sai trái, lý trí em không thắng nổi trái tim để rồi yêu anh bất chấp anh đã có gia đình ở quê.
Gửi anh! Anh đã gửi cho em rất nhiều tin nhắn và mail, nội dung na ná nhau, em đã đọc tất cả nhưng không trả lời, đơn giản vì giữa chúng ta không có chuyện gì để níu kéo nữa. Em thấy những tin nhắn đó giờ không còn ý nghĩa gì trong cuộc sống của mình. Mọi chuyện...
Đọc thêmVợ chồng tôi chẳng biết nói gì với nhau dù mới cưới 4 tháng
Tôi bắt đầu thấy chơi vơi, không phải vì giận hờn, mà vì cảm xúc cứ nhạt dần.
Vợ chồng tôi mới cưới được bốn tháng nhưng đã xa nhau hơn ba tháng. Cưới xong chưa kịp tận hưởng gì đã phải mỗi người một nơi, xa mặt rồi dần xa lòng. Dù vẫn cố gắng nhắn tin, gọi điện nhưng nhiều khi chẳng còn gì để nói, câu chuyện cứ cụt lủn, lạc lõng. Tôi bắt đầu thấy chơi vơi, không...
Đọc thêm