Từng yêu nhiều nhưng chẳng thể giữ được anh
Giờ anh xa rồi, không chỉ là khoảng cách mà cả một đời sống khác, một người khác đang cùng anh đi tiếp đoạn đường em từng mơ.
Gửi anh, người em luôn nhớ, dù không còn là của em nữa. Em không biết tại sao hôm nay, giữa những bộn bề quen thuộc, trái tim lại nhói lên một cách lặng lẽ khi nghĩ về anh. Chắc vì em đã giữ trong lòng quá lâu, quá nhiều điều muốn nói nhưng rồi lại im lặng, vì em không còn quyền được nói với anh bất cứ điều gì nữa. Anh biết không? Em vẫn nhớ anh. Không phải nhớ bồng bột như ngày mới chia xa mà là nỗi nhớ đã ngấm vào tim, âm thầm nhưng dai dẳng.
Em chỉ cần nhắm mắt lại, vẫn có thể hình dung ra nụ cười, giọng nói và nhất là ánh mắt của anh đã làm em tin mình là người hạnh phúc nhất. Tình yêu của em cứ nhẹ nhàng và tha thiết vậy đó. Em không còn trách anh cũng không trách duyên phận. Em chỉ tiếc... tiếc vì chúng ta từng yêu nhau nhiều đến vậy, cuối cùng lại không thể giữ được nhau. Em biết, giờ anh đã đi xa rồi, không chỉ là khoảng cách mà là cả một đời sống khác, một người khác đang cùng anh đi tiếp đoạn đường em từng mơ được đi cùng.
Em từng nghĩ, thời gian sẽ làm em quên. Hóa ra, thời gian chỉ khiến em học cách giấu nỗi nhớ kỹ hơn, cười bình thản hơn, dù trong lòng vẫn có một khoảng trống không ai có thể lấp đầy, khoảng trống mang tên anh. Em viết những dòng này vì chỉ muốn một lần được thành thật với chính mình. Cả thế giới có quay lưng lại với anh, em vẫn yêu anh bằng cả trái tim. Anh có thuộc về nơi nào khác, có hạnh phúc bên ai, em vẫn lặng lẽ mang theo tình cảm ấy, như một mảnh ký ức thiêng liêng không ai có thể chạm vào. Thương anh!
Hồng Hạnh 16/05/2025Có giữ được người mình yêu khi tôi từng có quá khứ tội lỗi?
Không hiểu sao gần đây chúng tôi quan tâm nhau nhiều thế, thời gian dành cho nhau cũng dài hơn so với một tình bạn thân thiết, bình thường.
Khi những gì bình thường nhất đến, ta không hề cảm nhận được, thế nhưng biết đâu trong một khoảnh khắc lẻ loi nào đó mới chợt biết đấy là niềm hạnh phúc của riêng ta, một niềm hạnh phúc chẳng bao giờ có thể tìm lại đuợc. Tôi và em, một...
Đọc thêmBiết tương lai không hạnh phúc nhưng tôi chẳng thể bỏ anh
Tôi và anh yêu nhau gần ba năm; một năm trở lại đây, chúng tôi hay cãi vã, từ hai tuần một lần giờ tuần nào cũng mâu thuẫn.
Lý do hai đứa cãi vã rất đơn giản, do tôi hay giận dỗi, anh không muốn dỗ dành vì thấy thật nhảm nhí. Chúng tôi cũng hay cãi nhau về chuyện gia đình anh, do tôi nói này nói kia về nhà anh bởi mẹ anh nói những câu không hay với tôi. Tôi nghĩ dỗi chút để anh dỗ dành...
Đọc thêmTôi và anh không sai nhưng chẳng thể cùng nhau mãi mãi
Chúng tôi không hợp ở cái cần hợp, lại khắc tại cái không nên khắc, cứ thế bị kéo vào những cuộc tranh luận đúng sai không hồi kết.
Có những ngày thật lạ, người ta bỗng dưng nhớ về một mối quan hệ đã cũ từ lâu nằm trong hồi ức. Đó có thể là những khoảnh khắc, giai điệu, hình ảnh hay một ai đó từng rất thân thuộc. Đúng là không ai có thể khiến những kỷ niệm cũ quay trở...
Đọc thêmCảm thấy yếu thế khi làm ra tiền nhưng để vợ giữ
Tiền cô ấy cầm để lo việc lớn như làm nhà, mua xe nên tôi không thắc mắc; giờ tôi muốn đấu tranh để mình giữ tiền.
Tôi 35 tuổi, vợ kém 3 tuổi, có hai con trai. Nhìn bên ngoài ai cũng ngưỡng mộ vì chúng tôi ở biệt thự, có xe và cùng làm ở một tập đoàn lớn. Thu nhập của tôi (cả thưởng cuối năm) tầm 70 triệu đồng mỗi tháng, vợ được 15-18 triệu đồng. Nhìn chung, chúng tôi sống...
Đọc thêmTôi chẳng thể yêu ai dù tuổi không còn trẻ
Tôi phát hiện mình khóa chặt trái tim quá lâu, đòi hỏi sự chân thành từ người khác trong khi bản thân lại chẳng dám thể hiện con người thật.
Từ nhỏ, bố luôn là hình mẫu lý tưởng trong mắt tôi: một người đàn ông sống vì gia đình, dù nhà toàn con gái nhưng vẫn một lòng với vợ. Tôi từng tự hào về bố - người trụ cột vững chắc. Nhưng những ký ức tuổi thơ không hoàn toàn êm...
Đọc thêm