Cảm thấy yếu thế khi làm ra tiền nhưng để vợ giữ
Tiền cô ấy cầm để lo việc lớn như làm nhà, mua xe nên tôi không thắc mắc; giờ tôi muốn đấu tranh để mình giữ tiền.
Tôi 35 tuổi, vợ kém 3 tuổi, có hai con trai. Nhìn bên ngoài ai cũng ngưỡng mộ vì chúng tôi ở biệt thự, có xe và cùng làm ở một tập đoàn lớn. Thu nhập của tôi (cả thưởng cuối năm) tầm 70 triệu đồng mỗi tháng, vợ được 15-18 triệu đồng. Nhìn chung, chúng tôi sống ở ngoại thành nên chi tiêu không nhiều, thu nhập thuộc dạng cao ở đây.
Chuyện chẳng có gì đáng nói nếu tôi chỉ muốn an phận như vợ, sáng đi làm tối về nhà. Tôi khác vợ một điểm là rất muốn có thêm nghề tay trái, phòng trường hợp sau này công việc không thuận lợi hoặc về hưu có thể kiếm đồng ra đồng vào. Hàng tháng tôi đưa vợ 80-90% lương, còn lại để dành khoảng chục triệu đồng trả khoản vay tín dụng và tiêu cá nhân. Vợ tôi là người tốt, đối nhân xử thế khéo, có điều hay đặt nặng vấn đề tiền nong.
Tuy nhiên, tôi làm ra tiền nhưng cảm thấy khá yếu thế so với vợ. Nhiều lúc tôi cần tiền đầu tư nhưng không có nên lại phải giấu vợ vay tín chấp. Tôi cũng sai vì năm ngoái báo thua lỗ hơn 500 triệu đồng. Vợ buồn nhưng rồi cũng thu xếp trả nợ dần. Thỉnh thoảng, em nhắc lại chuyện nợ nần khiến tôi cũng stress và cảm giác không muốn gần vợ lắm.
Gần đây chúng tôi lại cãi nhau càng khiến vợ không vui. Tôi đề xuất góp mỗi người 10 triệu đồng để chi tiêu chung, còn lại tiền ai người đó giữ. Khoản nợ chưa trả hết của mình, tôi sẽ trả dần. Tuy nhiên, vợ không đồng ý vì cho rằng tôi không thể giữ tiền, sợ tôi lại đầu tư thua lỗ. Tôi không muốn mình phải phụ thuộc vợ, tính cũng thoáng hơn vợ về vấn đề chi tiêu. Ví dụ, tôi thích chở vợ con đi ăn nhà hàng vào ngày lĩnh lương để gắn kết hơn nhưng vợ phải cân đong đo đếm rồi mới quyết định. Điều này làm tôi không thoải mái.
Theo mọi người, tôi có nên "đấu tranh" để thay đổi không? Tôi đã để vợ giữ tiền hàng chục năm nay rồi, giờ không muốn như vậy nữa nhưng ngược lại tôi cũng lo điều này làm vợ chồng căng thẳng hơn. Thật sự, tôi vẫn muốn đầu tư tài chính sau thất bại năm ngoái. Sau ba năm học hỏi, giờ tôi có kinh nghiệm hơn nhưng lại không còn vốn đầu tư. Giờ bỏ đi tôi rất tiếc vì ngay từ đầu đã rất thích mảng đầu tư này. Tôi cho rằng thất bại vừa qua đã giúp mình có nhiều bài học, tin rằng bản thân sẽ lấy lại được những gì đã mất. Mong mọi người cho tôi lời khuyên, xin cám ơn.
Huỳnh Nam 15/08/2024Từng yêu nhiều nhưng chẳng thể giữ được anh
Giờ anh xa rồi, không chỉ là khoảng cách mà cả một đời sống khác, một người khác đang cùng anh đi tiếp đoạn đường em từng mơ.
Gửi anh, người em luôn nhớ, dù không còn là của em nữa. Em không biết tại sao hôm nay, giữa những bộn bề quen thuộc, trái tim lại nhói lên một cách lặng lẽ khi nghĩ về anh. Chắc vì em đã giữ trong lòng quá lâu, quá nhiều điều muốn nói nhưng rồi lại im...
Đọc thêmCó cả tình cảm lẫn tiền bạc nhưng tôi vẫn thấy chán nản
Gần đây, tôi cảm thấy bản thân rơi vào cảm giác chán rất nhiều, đi làm không nhiệt huyết được như quãng thời gian lúc 22-26 tuổi.
Tôi 28 tuổi, độ tuổi mà trước đây tôi nghĩ mình sẽ ổn, nhưng hiện tại tôi thấy mỗi ngày chán ngắt. Nếu người khác nhìn vào và ngay cả tôi cũng ý thức được mình đang rất may mắn: có bố mẹ yêu thương, có người yêu hiểu chuyện, có khoản tiết kiệm...
Đọc thêmVợ hết tình cảm nhưng tôi vẫn muốn giữ gia đình
Thời gian bên nhau, vợ rất thương tôi, toàn tâm toàn ý vì gia đình; đến giờ tôi vẫn không chấp nhận được sự lạnh nhạt của vợ.
Tôi và vợ cưới nhau cuối năm 2021 vì em có bầu, sau khi bớt giãn cách xã hội. Chúng tôi là bạn cấp 3, lúc đó tôi thương em nhưng em học giỏi còn tôi là học sinh cá biệt, vì thế em không thích tôi. Sau khi tốt nghiệp, tôi từng có vợ và ba con nhưng sau đó cũng...
Đọc thêmCảm thấy vô dụng khi 20 tuổi vẫn phải xin tiền mẹ
Tôi là đứa con gái bất hiếu, chẳng lo được cho mẹ, mẹ ngày càng già đi, còn tôi chưa làm được gì nhiều.
Tôi bước sang tuổi 20, đang cảm thấy chênh vênh, mất định hướng, không biết nên làm gì tiếp theo, không biết bản thân có đam mê, sở thích, năng khiếu gì. Tôi hướng nội, ít nói, không giao tiếp với ai, không được nhanh nhẹn, nói nhỏ. Có đi làm thêm nhưng không làm được, chẳng ai...
Đọc thêmMuốn yêu người khác giới nhưng không thể điều khiển cảm xúc
Khác với những bạn LGBT mong buốn được sống thật, sống đúng với bản thân, thâm tâm tôi luôn muốn mình là người bình thường, mạnh mẽ, rắn rỏi.
Tôi là nam, 29 tuổi, trước đây từng tâm sự: "Tôi có xứng đáng được hạnh phúc". Mấy năm trôi qua tôi vẫn chưa thể đạp lên "khiếm khuyết cảm xúc" để sống hạnh phúc. Tôi có cảm xúc rung động với cả nam và nữ nhưng lại thiên về nam...
Đọc thêm