Home
Menu

Sau 15 năm vợ chồng vượt khó, giờ anh chỉ ăn vài hạt gạo lứt mỗi ngày

Tôi thật sự rất mệt mỏi, vừa chu toàn gia đình, lo công việc, giờ chồng lại muốn đạt đến một cảnh giới mới.
Tôi và chồng kết hôn nhau 15 năm, có hai con đủ nếp tẻ. Trước đây, chúng tôi bị gia đình chồng cấm vì tôi có thân hình nhỏ con, cao 1m50, nặng 40 kg, sợ lấy tôi về không làm được việc nặng, không sinh được con và lý do nữa là chúng tôi có họ giống nhau (không phải bà con, chỉ là giống họ nhau). Sau 4 năm, hai đứa lén lút qua lại, tôi đã dính bầu năm 22 tuổi, đang là sinh viên năm ba. Lúc đó, gia đình chồng đã đồng ý tổ chức cưới, kiểu bằng mặt mà không bằng lòng. Ngày cưới, lúc đó ba chồng đã dằn mặt tôi trước mặt dòng họ hai bên, ông nói: "Con hãy trình bày lý do vì sao hôm nay gia đình ba phải có mặt để cưới con". Tôi trả lời: "Dạ, cưới là do con bị dính bầu ạ". Lúc đó mới yên chuyện và đám cưới diễn ra. Một đám cưới mà tôi không được gia đình chồng chào đón, không cho lấy một ngàn nào để vợ chồng lấy vốn làm ăn.
Sau đám cưới, tối đó nhà chồng bắt buộc chồng phải chở tôi về nhà ba mẹ đẻ ngủ. Sáng ở nhà chồng dọn dẹp, khu vực của tôi là cái bếp, không được bước chân lên nhà trên vì đang mang bầu, làm ô uế nhà chồng. Tối chồng lại chở tôi về nhà mẹ đẻ ngủ. Xin nói thêm, lúc đó là năm 2009 chứ không phải xa xưa gì. Trong thời gian này, chồng rất nghe lời gia đình, mọi lời tâm sự của tôi đều vô nghĩa với anh. Sau đó, tôi cũng ra thành phố học tiếp năm cuối đại học. Thời gian này thật khủng khiếp, tôi không có tiền ăn, vừa mang bầu vừa đi học. Ba mẹ giận vì tôi học rất giỏi, là niềm tự hào của gia đình mà lại có bầu trước cưới, gia đình bị sỉ nhục, mất hết danh dự nên không chu cấp cho tôi đồng nào. Tôi tự chọn tự chịu.
Sau đó tôi sinh bé trai nặng hai kg. Vì con sinh ra ít ký nên đau ốm nhiều, tôi lại bị mất sữa, bé phải bú sữa ngoài. Chồng tôi lúc đó dạy hợp đồng ở quê, lương tháng 400 nghìn đồng. Với gia đình anh, đó lại là niềm tự hào của họ. Họ luôn nói cứ làm có danh trước đã rồi tiền bạc tính sau, thế nhưng con tôi khi đó không có tiền mua sữa thì gia đình chồng lại ngó lơ. Ba mẹ tôi thỉnh thoảng mua cho cháu lon sữa.
Khi con được 4 tháng, tôi mở lớp dạy thêm ở nhà, vừa giữ con vừa dạy thêm và đi học tiếp. Con được 5 tháng, lần đầu tiên chồng dám cãi gia đình để nghỉ dạy hợp đồng và vào TP HCM làm việc. Lúc này, chồng làm cũng khá hơn. Anh nhận tháng lương đầu tiên ở thành phố và giấu tôi gửi toàn bộ về cho mẹ. Anh lý do là mẹ bị đau chân, cần tiền mua thuốc. Trong khi đó, con tôi đang rất cần tiền mua sữa, tôi vừa phải dạy thêm vừa chạy vạy đủ thứ để có tiền lo cho con. Khi con hơn hai tuổi, tôi ôm con vào thành phố làm việc cùng anh. Tôi đi làm một buổi, còn một buổi buôn bán thêm. May trời thương, buôn bán thuận lợi, đồng vợ đồng chồng cùng làm việc nên phát triển rất nhanh.
Chỉ sau hai năm chúng tôi đã mua nhà ở thành phố. Trộm vía con trai tôi lớn lên khỏe mạnh, thông minh, lanh lợi. Lúc này, gia đình chồng đã nhìn tôi bằng con mắt khác. Trong thời gian buôn bán, vì có tiền nên chồng rất ham, siêng năng và phụ tôi nhiều. Thời gian sau, có bầu bé thứ hai, tôi ốm nghén nhiều quá nên ngưng làm. Tôi cũng thuê người nhưng không hiệu quả, tạm thời nghỉ buôn bán, chỉ tập trung làm việc ở công ty. Trong giai đoạn này, chồng tôi bắt đầu sa ngã. Anh chơi bời, nợ nần lên đến hàng trăm triệu đồng. Tôi rất buồn, đã khuyên anh nhiều. Sau đó, tôi chấp nhận trả cho anh nhưng với điều kiện anh phải quay về làm ăn. Rồi anh cùng tôi làm ăn được hai năm, chúng tôi đã đổi được nhà lớn hơn, ôtô đầy đủ.
Sau dịch Covid, công ty anh đang làm bị phá sản, việc kinh doanh của tôi cũng ngưng. Anh ở nhà buồn, giấu tôi chơi tiền ảo. Khi tôi phát hiện, anh đã vay nợ rất nhiều app. Lúc này, tôi rất mệt mỏi vì lựa chọn của mình khi xưa. Tại sao lại dính đến anh, đến gia đình anh? Tôi tự nhủ, mình không được mềm lòng trả nợ cho chồng nữa. Nếu trả nợ lần hai sẽ có lần ba vì tôi đã trả lần đầu rồi. Tôi bỏ mặc tất cả, đối với tôi giờ chỉ có con cái và công việc.
Tôi dần có chỗ đứng trong công ty, mức lương ổn 60 triệu đồng, không đòi hỏi anh phải lo cho con hay bận tâm về kinh tế gia đình. Anh cứ làm công việc anh thích, miễn công việc đó không phạm pháp. Anh làm dư thì trả nợ cho bản thân vì dám chơi dám chịu trách nhiệm với trò chơi của mình và lo cho gia đình anh. Tôi chỉ lo đầy đủ cho hai con. Hai con tôi rất hiểu chuyện, chăm ngoan học giỏi.
Gần đây, tôi mua thêm miếng đất làm của để dành. Tôi nhận thấy anh thay đổi thái độ rất nhiều. Anh không vui, không buồn, tôi hỏi chồng không trả lời. Anh không ăn cơm đã một năm nay, chỉ ăn đồ ăn. Gần đây, đồ ăn anh cũng không ăn luôn. Mỗi ngày, anh chỉ ăn một chút gạo lứt, có hôm anh không ăn gì, chỉ uống nước. Anh kể có hôm, anh thử nhịn đói ba ngày liên tiếp xem sức chịu đựng của cơ thể đến đâu.
Tôi dành thời gian khuyên anh, tâm sự xem anh có bị bệnh gì không để tìm cách chữa trị, đòi dẫn anh đi khám nhưng anh không chịu. Anh nói có bị gì đâu, đang ăn kiêng khoa học theo cách của anh, bác sĩ cũng không biết phương pháp này đâu. Có hôm, anh đói quá lả người, tôi khuyên thế nào anh cũng không ăn, chỉ uống nước. Anh nói, cây chỉ cần nước để sống thì con người uống nước không cũng sống được. Chỉ sau một tháng, anh xuống ký rất nhiều, từ một người to cao phong độ giờ như bộ xương.
Tôi tức quá làm ầm lên, đòi chở anh đi khám. Tôi nghĩ anh bị bệnh nên giấu. Nhưng không phải, anh nói muốn ăn kiêng, tu tập ngày ăn một chút gạo lứt giống các sư thầy. Tôi khuyên, thà anh ăn chay, đằng này mỗi ngày anh ăn vài hạt gạo lứt làm sao cơ thể chịu nổi. Anh nói sẽ cố gắng đạt đến một cảnh giới mới. Có phải anh đang bị vấn đề về tâm lý hay thần kinh không ạ?
Ngọc Thu 04/12/2024

Vợ chồng thường cãi vã vì mệt mỏi chuyện 'cơm áo gạo tiền'

Tôi 30 tuổi, có bằng kĩ sư điện, làm công ty tư nhân ở tỉnh nghèo với mức lương gần 7 triệu đồng; vợ lương gần 5 triệu đồng.
Công ty ban đầu có ba người nhưng đã nghỉ hết, chỉ còn một mình tôi. Tôi làm bên dịch vụ sửa chữa điện công nghiệp, vừa bán hàng, báo giá, quản lý kho và phải đi công trường sửa chữa dịch vụ nữa. Do lượng khách hàng không nhiều nên doanh thu không có... Đọc thêm

Bạn gái từ chối vượt khó khăn cùng tôi

Tôi nói gia đình mình chưa đồng ý lắm và bản thân nợ một tỷ đồng tiền mua nhà, em nghe xong đòi chia tay.
Chúng tôi yêu nhau hơn ba năm, trong đó gần hai năm tôi thường xuyên dẫn bạn gái về thăm gia đình, cũng nói gia đình đến gặp nhà em. Đến nay, gia đình thể hiện việc không muốn cho tôi đến với em vì lý do công việc. Tôi nói với gia đình, việc yêu đương và lấy vợ để tôi được... Đọc thêm

Bạn gái khó khăn với tôi nhưng dễ dàng vượt rào cùng người khác

Sau khi tôi phát hiện, bạn gái xin lỗi và muốn làm lại, nhận sai, thế nhưng tôi không thể chấp nhận nổi.
Tuy nhiên, trong mối quan hệ này, tôi đã phải chịu đựng sự từ chối về chuyện chăn gối từ bạn gái, dù tôi luôn thể hiện sự quan tâm và chăm sóc. Bạn gái nói chưa sẵn sàng, mỗi lần tôi gần gũi là em đều cảm thấy khó chịu. Tôi tin rằng tình yêu sẽ vượt qua tất cả nhưng mọi... Đọc thêm

Chồng không chịu bán chiếc ôtô chỉ dùng vài lần mỗi năm

Tôi đề nghị bán ôtô nhưng anh không nghe, mỗi tháng lại mất thêm tiền gửi và tiền nuôi xe.
Vợ chồng tôi sống ở Hà Nội, lương chồng 25 triệu đồng, lương tôi 15 triệu đồng, đã có căn hộ chung cư, xe ôtô, hai con học trường công. Điều khiến tôi suy nghĩ là chồng mỗi tháng giữ lại 8 triệu đồng chi tiêu cá nhân, đưa tôi 17 triệu. Anh đi làm gần nhà nên ôtô không dùng đến, một năm... Đọc thêm

Muốn ngoại tình để trả thù chồng đi hát 'tay vịn'

Đọc tin nhắn của chồng với bạn, tôi biết anh nhiều lần "đi tới z" với những cô gái bán hoa.
Tôi và chồng yêu nhau gần 10 năm, từ thời còn học cấp ba. Trải qua bao khó khăn, vượt qua sự phản đối của hai bên gia đình, chúng tôi hạnh phúc dắt tay nhau về chung nhà. Khi cưới, cả hai đều tay trắng, chưa có tài sản tích lũy, thậm chí anh còn một khoản nợ của bố mẹ làm nhà chưa trả xong.... Đọc thêm