Home
Menu

Chồng mua nhà nhưng đứng tên chị gái để 'phòng thân'

Tôi thật sự không tin nổi sao bao năm làm lo gia đình, con cái, anh giữ tiền mà lại làm thế với mình.
Tôi 33 tuổi, chồng 38 tuổi, vợ chồng cùng quê, từ Bắc vào Nam lập nghiệp. Về ngoại hình, tôi nổi trội hơn chồng. Năm nay 33 nhưng mọi người nhìn vào đoán tôi tầm hơn 20. Tôi thuộc típ phụ nữ thời xưa, ăn mặc đơn giản, tóc tai nhẹ nhàng, suy nghĩ đơn giản, thẳng thắn, có gì nói đấy, không úp mở. Chồng ít nói, không thẳng thắn, hay vòng vo, không quyết đoán. Lúc chưa chồng, tôi có rất nhiều người tán tỉnh, thấy anh hiền lành, học cùng ngành nên yêu. Chúng tôi yêu hai năm. Thời gian đầu khi yêu, thấy anh cũng nhiệt tình, về sau thái độ hững hờ hơn, tôi cảm nhận được, cũng muốn dừng lại nhưng vì yêu gần nhà nên làng xóm láng giềng ai cũng biết rồi, phần vì bố mẹ cũng thích anh nên tôi vẫn làm đám cưới.
Đêm tân hôn là lần đầu tiên của tôi, lúc đó tôi đang "đèn đỏ" nhưng vẫn gần gũi chồng. Sáng hôm sau chồng nói: "Sao chẳng thấy gì vậy", tôi hỏi "Không thấy gì là như thế nào" rồi chồng im lặng. Thực sự lúc yêu, anh cũng đòi hỏi nhiều, nhưng tôi vẫn giữ đến đêm tân hôn, giờ lại nói vậy làm tôi suy nghĩ, vì là lần đầu tiên nên tôi đâu biết như thế nào. Sau khi cưới, tôi giữ ít tiền cưới và tiền anh đưa là mấy chục triệu đồng, lúc đó mẹ đẻ cần tiền để đáo hạn ngân hàng, muốn mượn, đáo hạn xong mẹ trả, bảo tôi không cần nói với chồng đâu, chắc con gái mới cưới mà mẹ mượn tiền vậy cũng ngại. Lúc đó tôi còn ngây thơ, cũng làm như lời mẹ, không nói nhưng chồng tôi vẫn biết.
Khi mẹ tôi trả, chồng đưa tiền cho chị chồng giữ, không đưa tôi nữa. Tôi cũng thấy có lỗi vì phần thiếu hiểu biết này. Từ lần đó trở đi, chồng không đưa tiền cho tôi nữa. Tôi cũng không suy nghĩ nhiều, nghĩ là vợ chồng sẽ gắn bó cả đời, bảo anh giữ tiền đi rồi sau mua nhà cửa, còn tôi lo ăn uống, tiền nhà cửa và con cái. Thỉnh thoảng mẹ gửi gạo, đồ ăn ở quê vào. Mẹ nói không cần đưa tiền đâu, nhưng tôi thương mẹ ở quê không làm ra tiền, nên mỗi lần nhận đồ tôi cũng gửi về cho mẹ đôi ba triệu đồng. Chồng biết được, cấm không cho mẹ tôi gửi gạo vào nữa.
Tôi là chị cả, sau có 4 đứa em đi học, có một em đang học đại học thì bị bệnh hiểm nghèo. Tôi thỉnh thoảng gửi cho em một hai triệu đồng để lo tiền thuốc. Em nói trả nhưng tôi không lấy. Chồng biết và chửi tôi, lúc nào cũng bòn mót rồi đem về nhà ngoại, trong khi tiền cho em và mẹ đều do tôi làm ra, không xin cũng không lấy của chồng. Tôi vẫn lo tiền nhà, con cái, ăn uống đầy đủ, còn có tiền tiết kiệm. Gia đình khó khăn, các em còn học hành, tôi là chị cả, lấy phải chồng tính toán từng đồng của vợ vậy, thực sự rất mệt mỏi. Bố mẹ và các em tôi có đau ốm, nhập viện, chồng cũng không một lời hỏi thăm, đừng nói đến việc cho cái gì.
Cách đây 3 năm, anh mua nhà cùng chị gái anh, sổ đỏ tên chị, lúc đó tôi mới nói tại sao làm vậy. Anh bảo tiền đó của anh, phải giữ để phòng thân. Tôi thật sự không tin nổi sao bao năm làm lo gia đình, con cái, anh giữ tiền mà lại làm thế với mình. Tôi tâm sự với chị chồng, bị cả nhà chồng vào chửi: "Không đóng góp mà đòi có tên". Những thứ đó là một đòn khủng khiếp đánh vào tâm lý tôi. Chuyện tiền nong đã vậy, còn chuyện tình cảm tôi không được chồng chia sẻ, động viên, ngoài ra phải đòi hỏi anh mới đáp ứng chuyện chăn gối, không thì anh cũng kệ. Từ lúc lấy nhau, số lần anh chủ động gần gũi đếm trên đầu ngón tay. Riết rồi tôi cũng chán, dần mất cảm xúc. Lâu lâu tôi không có nhu cầu thì chồng lại chửi, cáu gắt và nghi ngờ tôi lăng nhăng bên ngoài.
Còn về việc nhà, chăm lo con cái, hầu như tôi làm hết, chồng đi làm về nằm và xem điện thoại. Có những lúc khách đông, con cái khóc nhè, mè nheo, anh vẫn không bế con mà vẫn ung dung nằm chơi điện thoại. Giờ con lớn 9 tuổi, con bé 4 tuổi, cũng đỡ hơn rồi, nghĩ lại những năm tháng trước kia, đúng là tôi thấy mình thật mạnh mẽ biết bao. Chồng làm nhiều việc quá đáng với tôi, nhưng không bao giờ xin lỗi dù chỉ một lần. Khi tôi có việc gì nhờ, chồng rất ít khi làm giúp, thường sẽ phản đối ngay.
Về chuyện học yoga, tôi thấy mang nhiều lợi ích và nhiều người cũng động viên có năng khiếu nên tôi định sẽ gắn bó để sau này có duyên thì học lên huấn luyện viên, đi dạy có thể kiếm thêm thu thập, phụ thuộc một công việc thì biết đâu được. Chồng không hiểu cho tôi, luôn nghi ngờ mọi thứ về tôi. Cuộc sống khó khăn với tôi quá, thật mệt mỏi.
Tôi từng nói sẽ nuôi hai con, chỉ cần chồng đi khỏi đây, tức là đi khỏi nhà đang thuê mà tôi đang bán hàng ở đó. Tôi không cần gì từ chồng, tại quá mệt, chỉ muốn bình yên. Khi tôi nói vậy, chồng lại càng nghi ngờ tôi lăng nhăng hay có người khác. Anh kiểm soát và cảnh giác với tôi, kiểm tra và cài định vị các kiểu. Nhiều khi tôi suy nghĩ, có thể vì tôi sai trước, gia đình khó khăn mà muốn giúp đỡ bên ngoại, lại gặp chồng quá tính toán, đa nghi nên thành ra như vậy. Tôi có thể làm việc không biết mệt mỏi để lo cho gia đình con cái, chỉ cần chồng hiểu, cảm thông, chia sẻ, mọi việc tôi có thể làm được, thế nhưng lại không được như vậy.
Những năm tháng qua mệt mỏi đã qua đi, bố mẹ tôi giờ kinh tế cũng khá hơn, tôi cũng không cần bận tâm nhiều nữa, tâm lý tôi cũng vững hơn rồi, không còn khóc nhiều nữa. Tôi sẽ chủ động hơn và mạnh mẽ hơn. Cảm ơn mọi người đã chia sẻ cùng tôi.
Hồng Hoa 03/07/2025

Đề phòng nhà chồng, tôi muốn đứng tên gần hết tài sản

Tôi bất an khi nghĩ đến việc nếu có gì bất trắc, phần tài sản tôi kiếm từ máu, mồ hôi, nước mắt lại phải chia cho bố mẹ chồng.
Tôi và chồng 40 tuổi. Cách đây mười năm, chồng cờ bạc và vỡ nợ nhiều lần, gần như mình tôi gánh gồng, lo trả nợ hết. Hiện tại sau nhiều năm khuyên giải, chồng bỏ cờ bạc và về làm chung. Chúng tôi tích lũy được khối tài sản khoảng 60 tỷ đồng,... Đọc thêm

Chồng giấu tôi mua đất xây nhà ở quê, để em trai đứng tên thay

Tôi vừa nhắc chuyện đóng sinh hoạt phí, chồng giãy lên mắng nhiếc và chửi tôi thậm tệ, nói tôi chỉ nghĩ đến tiền, lúc nào có anh tự đưa.
Sáng nay, khi vừa nấu đồ ăn cho con xong, tôi vô tình cầm điện thoại của chồng, trong vô thức ấn bừa nhưng mở được điện thoại, đọc trộm tin nhắn mới biết chồng đã mua một mảnh đất ở quê chuẩn bị xây nhà, anh cho vợ chồng em trai đứng... Đọc thêm

Bố mẹ đòi đứng tên sổ đỏ khi góp một phần ba tiền mua cùng tôi

Khi dành hết tiền tiết kiệm để cùng mua với tôi, bố mẹ nói phải để bố mẹ đứng tên.
Tôi là nam, 26 tuổi, là con trai duy nhất trong gia đình ba chị em (tôi đứng giữa). Sau vài năm đi làm tích góp và vay mượn thêm từ ngân hàng, tôi tính mua đất. Ban đầu, tôi xác định mua trên khoản tiền mình có vì mình cũng vay mượn hết sức trong khả năng rồi. Nhưng tầm một tỷ đồng thì không mua... Đọc thêm

Mẹ muốn một mình đứng tên căn nhà đang ở cùng bạn trai

Ba chị em tôi không tranh giành, chỉ sợ tài sản có một phần công sức của cha sau này bị người ngoài tìm cách lấy.
Ba tôi mất năm 2019, gia đình còn bốn người (mẹ và ba chị em gái). Tôi là con gái giữa, đã kết hôn cách nhà 10 km. Gần đây mẹ kêu chị cả đang làm việc ở thành phố và tôi về ký giấy đất sang tên từ cha qua mẹ đứng tên. Nếu khoảng ba năm về trước, chúng tôi sẽ đồng... Đọc thêm

Tôi gồng gánh 22 năm, chồng vẫn mắng ích kỷ vì không để anh đứng tên đất

Mảnh đất mới mua tôi tính sẽ bán để năm sau con đi du học, nên muốn mình tôi đứng tên để thuận mua bán.
Hôm nay, tôi có một câu chuyện của cá nhân muốn được cộng đồng tư vấn giúp tôi. Câu chuyện của tôi dài, tôi kể chi tiết để mong mọi người hiểu câu chuyện rõ ràng, phân tích xem tôi và chồng, ai đúng ai sai. Chúng tôi trong cuộc, có thể ai cũng khăng khăng theo ý của mình, không ai... Đọc thêm