Home
Menu

Tôi nên mua nhà gần gia đình con trai hay vào viện dưỡng lão?

Tôi cũng muốn ở cùng con lắm nhưng lại sợ khoảng cách thế hệ dễ dẫn tới mâu thuẫn, rồi có tôi, các con không được thoải mái.
Tôi 61 tuổi, sống ở một thị trấn nhỏ ven sông. Ngôi nhà hai tầng tôi đang ở là do hai vợ chồng dành dụm cả đời mới xây được. Nhưng từ ngày ông mất cách đây 55 năm , căn nhà trở nên rộng quá so với một mình tôi. Hai con đều lập gia đình và định cư ở xa. Con trai ở Hà Nội, con gái lấy chồng vào Sài Gòn. Mỗi năm, chúng về thăm tôi vài lần, thường là dịp Tết hoặc giỗ bố. Lần nào cũng vội, ở lại chưa đầy tuần lại đi. Tôi hiểu chúng bận công việc, con cái học hành nhưng vẫn không tránh khỏi chạnh lòng.
Ngày thường, tôi tự lo mọi việc: chợ búa, cơm nước, giặt giũ. Buổi sáng đi bộ ra chợ mua mớ rau, con cá về nấu nồi canh nhỏ, ăn cả ngày. Nhiều hôm lười nấu, tôi ăn tạm gói mì, quả trứng luộc. Chiều ra ghế đá trước nhà ngồi, nhìn mấy đứa trẻ hàng xóm chơi đùa. Có hôm, trời mưa to, điện thoại báo con gái gọi video. Tôi cười bảo "con yên tâm, mẹ vẫn khỏe" nhưng tắt máy rồi, tôi ngồi thẫn thờ, cảm giác trống trải tràn đến.
Tôi có vài người bạn cùng tuổi, thỉnh thoảng rủ nhau tập thể dục, uống trà, kể chuyện xưa nhưng về đến nhà lại chỉ còn một mình. Những lúc ốm, tôi càng thấy nhớ con, không phải vì cần con chăm sóc, mà chỉ muốn nghe tiếng nói quen thuộc, thấy có người bên cạnh. Tôi không trách con vì từng ở tuổi chúng, cũng mải lo làm ăn, ít ở bên cha mẹ. Chỉ là khi về già, tôi mới hiểu rõ cảm giác của sự vắng bóng con cái trong nhà. Khi muốn nói chuyện với con cháu, tôi gọi video nhưng nhiều lúc thấy chúng bận rộn công việc, học hành rồi có khi còn chưa được ăn cơm, tắm giặt, tôi lại sớm kết thúc câu chuyện hoặc ít gọi hơn, chủ yếu chờ con có thời gian chủ động gọi về.
Dịp nghỉ lễ này, chỉ có gia đình con trai về được cùng tôi. Vui lắm, nhà tràn ngập tiếng cười. Hôm qua các con lên ngoại và tối nay sẽ về lại Hà Nội. Căn nhà lại trống vắng chỉ còn tiếng tivi. Nhiều người bảo tôi sao không chuyển tới ở cùng con. Ngay cả các con cũng bảo muốn đón tôi lên sống cùng. Tôi cũng muốn ở cùng con lắm nhưng lại sợ khoảng cách thế hệ dễ dẫn tới mâu thuẫn, rồi có tôi, các con không được thoải mái. Tôi định vài năm nữa bán hết nhà cửa ở quê, hoặc là mua căn nhà gần nhà con trai; hoặc vào viện dưỡng lão cho có người cùng tuổi, đỡ cô đơn rồi thỉnh thoảng về chơi với các con? Mong mọi người cho tôi lời khuyên.
Thu Hà 02/09/2025

Rảnh vào buổi tối, tôi rơi vào tệ nạn lúc nào chẳng hay

Do rảnh vào mỗi tối nên tôi bắt đầu tìm hiểu và tham gia, bị nghiện khi nào không biết.
Tôi 36 tuổi, là cán bộ công chức nhà nước, có vợ và một con nhỏ, tổng thu nhập hàng tháng 12 triệu đồng, chạy xe công nghệ lúc rảnh hàng tháng tầm năm triệu đồng, cuộc sống rất ổn và hạnh phúc trong gia đình. Tuy nhiên, khi dịch Covid-19 ập đến, vì bản thân đi hoạt động rất nhiều trong thời... Đọc thêm

Ghét cờ bạc, ghét chính mình nhưng tôi vẫn lao vào các cuộc chơi

Vợ tôi không có công việc, con cần bao nhiêu thứ, tôi thấy mệt mỏi với bản thân, cứ tự hứa từ bỏ cờ bạc rồi lại lao vào.
Tôi chưa nợ nần vì cờ bạc nhưng tiền lương hàng tháng luôn bị thâm hụt. Tôi 33 tuổi, công việc ổn định, lương bình quân hàng tháng hơn 20 triệu đồng, có vợ và một đứa con trai. Tôi dính vào trò chơi cờ bạc cách đây hơn một năm từ đồng nghiệp. Tôi biết... Đọc thêm

Lao vào cuộc tình vụng trộm với đồng nghiệp khi vừa ly hôn

Chúng tôi lao vào nhau trong những chuyến đi công tác, vừa lén lút vừa đầy day dứt; anh có vợ và hai con, bảo đang ly thân.
Tôi 45 tuổi, đang làm việc cho một tổ chức phi chính phủ. Tôi có hai con gái, 16 tuổi và 13 tuổi. Hôn nhân của tôi từng bắt đầu rất ngọt ngào, nhưng theo thời gian, những ngọt ngào ấy dần biến thành sự ngột ngạt. Sau nhiều năm cố gắng, tôi chọn con đường ly hôn để... Đọc thêm

Lao vào những cuộc tình một đêm sau hai lần yêu sai người

Tôi không ăn uống, mặc cho mình gầy ốm, chỉ biết khóc, qua đêm với trai lạ mà bình thản như không có gì.
26 tuổi, tôi trải qua mối tình đơn phương mà kết thúc là sự hận thù. Từng có thời điểm tôi và người đó thích nhau, đấy là lúc chúng tôi học chung lớp cấp 3. Lên đại học, chúng tôi rời xa nhau. Tôi ngỏ lời, nhưng lúc này, bạn đã không còn tình cảm với tôi nữa. Tôi giữ tình... Đọc thêm

Không mua nổi nhà, vợ đòi đi xuất khẩu lao động kiếm tiền

Nghe vợ nói, tôi cũng thấy hợp lý nhưng nghĩ tới cảnh chồng vợ, mẹ con xa nhau, tôi không nỡ.
Vợ chồng tôi đều ngoài 30 tuổi, cưới được gần ba năm, có con trai hai tuổi. Chúng tôi đều là dân tỉnh lẻ, đến Hà Nội học tập rồi làm việc, công việc văn phòng, tổng thu nhập khoảng hơn 30 triệu đồng. Cả hai bên gia đình đều khó khăn nên không giúp đỡ được gì, chúng tôi ý thức được... Đọc thêm