Chỉ cần gia đình không thích, tôi lập tức tránh né người mình yêu
Nhiều khi tôi cảm thấy chán ghét chính mình vì không có sự kiên định, chính kiến riêng, cứ để mọi thứ tụt trong vô vọng, tiếc nuối
Tôi 24 tuổi, hơi hướng nội và rất ít nói, ngại đám đông, thiếu tự tin dù có ngoại hình được cho là ổn. Cuộc sống của tôi bình thường như bao người nhưng sao thấy áp lực quá. Tới năm 18 tuổi, tôi vẫn là đứa trẻ vô lo vô nghĩ nhưng đến năm 20 tuổi bắt đầu bị áp lực, ngồi trên ghế nhà trường lúc nào cũng phải lo công việc thế nào, liệu có nên tiếp tục không.
Cuộc sống của tôi luôn áp lực từ mọi phía, những câu hỏi không biết hỏi ai, không biết nói cho ai để họ hiểu. Bố mẹ không bao giờ hiểu được suy nghĩ của tôi và luôn bất đồng quan điểm. Thật sự áp lực đã biến tôi thành một người tồi tệ, luôn cáu gắt với những người xung quanh, nhiều khi không kiềm chế được lời nói khiến người khác buồn. Dù hiểu nhưng tôi không tài nào giải thích được và cũng không muốn giải thích.
Đến khi ra trường, tiếp tục là những áp lực từ phía mọi người nhưng tôi cảm giác mình không thể cố gắng được, quá khó khăn. Cuộc sống của tôi hầu như bị phụ thuộc, cuộc sống là của mình nhưng lại không được quyết định. Tôi sống hướng về gia đình, luôn muốn gia đình được vui, thậm chí những quyết định không muốn nhưng tôi vẫn cố gắng làm hài lòng gia đình. Tuy nhiên cũng vì thế, những việc tôi làm được coi là hiển nhiên. Tôi không hiểu bản thân đã làm gì sai nhưng lúc nào cũng thấy căng thẳng, nhiều khi chỉ muốn buông bỏ tất cả.
Còn về chuyện tình cảm, mọi người có hiểu cảm giác khi yêu ai đó nhưng chỉ cần gia đình không thích thì lập tức tìm mọi cách để tránh dù không cam tâm. Nhiều khi tôi cảm thấy chán ghét chính mình vì không có sự kiên định, chính kiến riêng, cứ để mọi thứ tụt trong vô vọng, tiếc nuối. Hy vọng mọi người không thấy phiền khi đọc chia sẻ của tôi.
Hoài An 31/07/2024Không lập gia đình vì sợ vợ con sẽ khổ giống mình
Đã là lần thứ tư, tôi đi bê tráp cho bạn bè; nhìn các bạn hạnh phúc mà tôi chỉ thấy chạnh lòng, xót xa cho mình.
Tôi 30 tuổi, ngoại hình bình thường, mọi người đánh giá tôi trẻ hơn tuổi thật, có công việc trong cơ quan nhà nước ở thành phố lớn với mức lương 11 triệu đồng. Ngoài giờ hành chính tôi còn chạy xe ôm công nghệ, kiếm thêm 4-5 triệu đồng mỗi tháng. Tổng thu nhập tương...
Đọc thêmBạn trai tức giận khi tôi gửi tiền về giúp đỡ bố mẹ
Anh cho tôi lựa chọn tương lai hai đứa, một là cùng nhau để dành tiền mua nhà, xe, nuôi con, hai là chọn bố mẹ.
Tôi là du học sinh, bạn ấy là người bên này. Trước giờ chi tiêu công bằng, hôm nay tôi trả tiền cơm, mai bạn ấy trả. Tôi đi thực tập được nhận lương đủ để trả tiền học phí, sinh hoạt mỗi tháng. Năm trước bố tôi không may tai nạn gãy chân, trước đó vài năm không biết...
Đọc thêmSau nhiều tổn thương từ gia đình, tôi chỉ thích ở một mình
Tôi rất thương bố mẹ nhưng cũng ngấm ngầm đổ lỗi cho họ đã nuôi nấng mình theo kiểu không nhất quán.
Tôi 40 tuổi, trải qua rất nhiều vấp ngã, tổn thương, vụn vỡ của bản thân và đang loay hoay tìm cách chữa lành tâm hồn. Từ một thanh niên hướng ngoại hoạt ngôn, sau mỗi lần tổn thương từ khi trưởng thành đến nay, tôi ngày càng thu mình, ít nói, sợ giao tiếp, cảm thấy thoải mái...
Đọc thêmLớn lên cùng tiếng chửi bới, giờ tôi muốn tránh xa gia đình
Tôi hiện tại chỉ giao tiếp xã giao với bố và chị, rất sợ và mệt mỏi khi nói chuyện với họ, chỉ nghe qua mẹ kể tình hình.
Bố tôi gia trưởng, ích kỷ, chỉ sống theo cái mình muốn, không quan tâm và chăm sóc vợ con, còn mẹ tôi cam chịu. Tuổi thơ của tôi suốt ngày phải nghe tiếng chửi tục, cãi vã, bạo lực ngôn từ; việc dạy con cũng tương tự như vậy, chỉ chửi bới là chính. Chị tôi...
Đọc thêmVững tâm hơn vì xung quanh nhiều người không lập gia đình
Mình là tác giả bài: "Không còn tin vào tình yêu sau nhiều buồn phiền", cảm ơn mọi người đã động viên.
Ở bài viết trước, do mình nghĩ đơn giản nên không viết chi tiết. Mình ở Australia, gần 40 tuổi, cuộc sống hiện tại rất ổn và bình yên sau khi trải qua giai đoạn khó khăn của người nhập cư. Có lẽ suy nghĩ của mình hơi già so với tuổi vì tự lập đã lâu. Về công việc, mình đi làm...
Đọc thêm