Vượt qua nỗi đau mất bạn gái mãi mãi
Chia tay có thể đau khổ nhất thời, trực tiếp chia ly là nỗi đau ám ảnh, dằn vặt cứ mãi mang theo.
Tôi viết những dòng này, phần vì để trút bỏ tâm sự, vừa là để mong mọi người trân trọng hơn về cuộc sống và những điều xung quanh. Tôi và em quen nhau ở thời điểm cả hai đều không mong đợi nhiều về tình yêu, phần vì vẫn đang muốn trải nghiệm cuộc sống, phần vì đối với hai đứa còn nhiều thứ đáng để bận tâm như công việc, khám phá, niềm vui với bạn bè... Em nói không muốn áp lực của người khác quyết định cuộc sống của mình, không phải vì đến tuổi bị giục lấy chồng mà bắt buộc quyết định vội vàng. Em làm việc rất lý trí nhưng sống vô tư, hết mình, được nhiều người quý mến. Hai đứa cùng trải qua nhiều điều, đi qua những con phố, hàng quán, nắm bắt những khoảnh khắc, cùng nhau rời thành phố để có những trải nghiệm riêng. Chúng tôi còn kể cho nhau về gia đình, bạn bè, quan điểm sống. Tôi và em đã nghĩ chẳng còn ngại ngần với nhau điều gì.
Hai đứa cứ thế gắn bó, hứa hẹn ngày càng nhiều hơn, đã đếm dần qua những cột mốc và nghĩ về cuộc sống sau này. Rồi chuyến đi định mệnh đến, chuyến đi mà nghĩ như tuần trăng mật vì cho rằng sau này sẽ khó có thể đi lại như vậy, lại là chuyến đi ác mộng nhất. Hai đứa bị tai nạn xe máy khi thuê xe di chuyển trên một đoạn đường quốc lộ. Xe tôi bị vướng gương vào một bên xe ôtô rồi loạng choạng. Tôi ngã ra nhưng chỉ bị xây xước nhẹ, còn em chấn thương nguy hiểm và ra đi mãi mãi.
Hình ảnh em cấp cứu trong bệnh viện rồi lặng lẽ ra đi khiến tôi đau đớn nhưng lại chẳng thể khóc nhiều. Có những thứ như một cơn ác mộng kéo dài mãi, có những khoảnh khắc tưởng như là hạnh phúc nhất, cuối cùng lại thành nỗi đau không thể quên. Tất cả những dự định, những hứa hẹn còn dang dở giờ trở nên trống rỗng, bản thân như sụt xuống một hố đen sâu thẳm.
Khoảng ba tuần đầu sau khi em mất, ngày nào đầu óc tôi cũng căng thẳng, không thể tập trung làm việc, luôn có suy nghĩ giá như mình cẩn thận hơn, giá như mình có lựa chọn khác... Đỉnh điểm nhất là vào hôm uống quá nhiều cà phê và trà khiến đầu óc căng thẳng quá độ, nghĩ quẩn, nghĩ phải đi đâu đó xa một thời gian cho quên đi, rồi phải đến gặp bác sĩ tâm lý, cuối cùng tôi vẫn phải đối diện với thực tế. Thế rồi bẵng đi sau đó vài ngày, vào một buổi tối, tự nhiên tôi có cảm giác nhẹ nhàng, không còn nặng nề nữa dù những ngày sau vẫn tiếp tục suy nghĩ, nhưng đã dễ chấp nhận hơn rất nhiều. Dẫu vẫn biết là phải tiếp tục sống, bạn bè cũng khuyên tôi quên đi chuyện cũ nhưng tôi cần thêm thời gian để có thể suy nghĩ thoáng trở lại.
Tôi đọc những bài báo tâm lý về trạng thái cảm xúc khi mất người thân, con người ta sẽ trải qua 4 giai đoạn là sốc tâm lý, phủ nhận (đổ lỗi, dằn vặt), chấp nhận thực tế và cuối cùng là bình ổn trở lại cuộc sống. Khi người ta nói ra hoặc viết ra, có thể làm mọi thứ nhẹ nhàng hơn, những nút thắt cũng được gỡ bỏ dễ dàng theo thời gian. Có lẽ tôi cần thêm một khoảng lặng để trở lại, mặc dù biết những ký ức này sẽ mang theo suốt đời.
Cuộc sống là vô thường, có lẽ trong lúc cả hai đứa bị cuốn vào trải nghiệm cuộc sống đã không đủ tỉnh táo để đưa ra quyết định an toàn hơn trong thời điểm mọi thứ đã trở nên hoàn hảo để đi đến chặng đường lâu dài sau này. Chỉ mong rằng nếu sau này có dịp được gặp lại, cả hai vẫn nở nụ cười, nhớ đến những chặng đường vui vẻ cùng nhau như một phần ký ức đẹp của cuộc sống.
Nguyễn Nam 13/08/2024Vượt qua nỗi đau mất vợ, tôi sẽ sống vì các con
Dù vợ không còn ở bên nhưng những giá trị em đem lại sẽ luôn sống trong trái tim tôi.
Làm sao để vượt qua nỗi sợ hãi nợ nần
Nhìn lại năm vừa qua, khoản nợ đã lên gần 300 triệu đồng, trong đó chủ yếu vay người thân, khoảng 30 triệu đồng vay tín chấp ngân hàng.
Tôi có xưởng sản xuất quảng cáo và nội thất nhỏ, có vợ và con nhỏ 10 tháng tuổi, thu nhập hàng tháng 30-40 triệu đồng. Vợ tôi chăm con nhỏ nên không giúp được gì trong công việc và tài chính, một mình tôi bươn chải. Do tính chất công việc lúc nào...
Đọc thêmVừa chịu nỗi đau mất mẹ, bạn trai lại muốn tôi bỏ thai
Sau hai năm gắn bó, khi hỏi anh có nghĩ đến chuyện kết hôn, câu trả lời là anh cảm thấy áp lực và chưa muốn.
Tôi là nữ, 31 tuổi, không còn quá trẻ để mộng mơ nhưng vẫn tin và mong vào một mối quan hệ chân thành và tử tế. Cuộc sống của tôi đã trải qua nhiều cột mốc mà có lẽ không phải ai ở tuổi này cũng nếm trải. Mối tình đầu của tôi đến nhẹ nhàng, sâu sắc, chúng tôi yêu...
Đọc thêmCố gắng vực dậy sau nỗi đau mất cha
Dù tôi chìm trong nỗi đau nhưng ít nhất phải bước tiếp; vì gia đình nhỏ luôn bên tôi, chăm sóc tôi trong những ngày đen tối này.
Cuộc sống tôi, trước khi mọi thứ sụp đổ, vốn rất bình yên. Tôi 31 tuổi, đã có vợ con và chúng tôi có bốn năm hạnh phúc bên nhau. Vợ tôi với tình yêu dịu dàng và sự quan tâm, con gái tôi với nụ cười ngây thơ, tất cả tạo nên một tổ ấm nhỏ đầy ắp...
Đọc thêmKhông muốn bạn gái để con trai em qua lại thoải mái với nhà nội
Mẹ và bà ngoại cháu còn không nói được và cháu còn qua lại thường xuyên với nhà nội, vậy tôi lấy tư cách gì dạy cháu.
Tôi 31 tuổi, chưa có vợ, quen bạn gái được một năm, hai đứa cách nhau khoảng 50 km. Thời gian qua, hai đứa về nhà nhau chơi nhiều lần, hai bên gia đình không ai phản đối. Em lớn hơn tôi bốn tuổi, là giáo viên dạy tiểu học, từng một đời chồng, là mẹ đơn thân nuôi...
Đọc thêm