Chồng bảo tôi nói gở khi đề nghị lập di chúc sớm
Tôi nghĩ, nếu có văn bản rõ ràng, sau này dù ai mất trước, người còn lại cũng biết mà xử lý, con cái không phải tranh luận.
Tôi và chồng cưới nhau hơn 15 năm, có hai con, một trai một gái. Cuộc sống của chúng tôi không dư dả nhưng cũng đủ đầy, căn nhà đang ở là hai vợ chồng cùng nhau dành dụm mua được. Gần đây, khi nghe nhiều câu chuyện con cái tranh chấp tài sản, tôi thấy lo. Tôi chỉ nghĩ đơn giản, nếu có gì xảy ra, giấy trắng mực đen vẫn rõ ràng, đỡ cho con sau này khổ. Thế nên, tôi đề nghị chồng cùng nhau lập di chúc. Vừa nghe đến, anh cau mày, bảo tôi nói gở, mới có bốn mươi mấy tuổi đã nghĩ chuyện di chúc, bảo tôi rủi miệng.
Tôi không nghĩ chuyện này tiêu cực, vì thấy nhiều người lớn tuổi hơn mình chưa chắc đã kịp chuẩn bị, đến lúc ra đi đột ngột, con cái trong nhà cãi nhau, xích mích, không nhìn mặt nhau. Tôi chỉ muốn chúng tôi minh bạch, cái gì của ai, chia sao cho hợp lý, không để lại rắc rối. Tôi từng nói với chồng: "Em không phải nghĩ ngợi điều xấu, chỉ muốn sau này con cái đỡ khổ", nhưng anh gạt đi, cho rằng tôi đang tính toán, lo xa thái quá.
Một phần tôi nghĩ tới chuyện này vì thấy cha mẹ tôi từng lúng túng khi ông bà mất mà không để lại gì rõ ràng. Anh chị em phải ngồi với nhau bàn bạc, nhiều lời qua tiếng lại. Mẹ tôi từng khóc, bảo giá như ngày xưa ông bà viết sẵn, đỡ đau đầu. Tôi cũng sợ điều đó xảy ra với con mình. Chúng tôi có căn nhà, một mảnh đất nhỏ và ít tiết kiệm. Tôi nghĩ, nếu có văn bản rõ ràng, sau này dù ai mất trước, người còn lại cũng biết mà xử lý, con cái không phải tranh luận. Nhưng tôi thuyết phục thế nào chồng vẫn kiên quyết không nghe.
Tôi im, không nói thêm, nhưng trong lòng vẫn canh cánh. Tôi hiểu anh không muốn nghĩ đến chuyện mất mát, nhưng chẳng lẽ cứ vì sợ "xui" mà không dám chuẩn bị cho điều không tránh khỏi? Giờ tôi vẫn chưa biết nên làm gì. Một bên là mong muốn lo xa, để mọi thứ được sắp xếp chu đáo; bên kia là chồng - người không muốn nghe tới chữ "di chúc". Tôi đang phân vân có nên âm thầm viết trước một bản riêng cho mình, hay cứ để mọi thứ tùy duyên, chờ khi anh thay đổi suy nghĩ?
Kim Ngân 02/11/2025Xem bản di chúc bố lập 5 năm trước, tôi thấy mình hèn và ích kỷ
Ông để cho tôi 6 mảnh đất bao gồm căn nhà thờ, em gái mỗi đứa một mảnh, ông bà không chừa lại đất đai gì cho bản thân.
Tôi là tác giả bài: "Vợ ra ở trọ khi nhà chồng không cho đất xây nhà". Tối qua cha mẹ gọi chúng tôi về họp gia đình vì vợ tôi sau khi dọn ra ngoài đã nói vài điều không hay, mọi người đánh giá ông bà sống ác với con cái, khiến ông bà buồn lòng. Ông đưa cho...
Đọc thêmNgoại tình khi vợ mang thai, tôi nhận quả báo sớm
Tôi có vợ đẹp, con sắp chào đời, gia đình hạnh phúc, rồi phút yếu lòng với đồng nghiệp đã khiến tôi ân hận và đánh mất chính mình.
Tôi từ tỉnh lên Hà Nội làm việc, quen và yêu em suốt 7 năm rồi mới kết hôn. Gia đình tôi không khá giả, nhưng nhà vợ không ngăn cấm mà còn khuyến khích hai đứa lấy nhau. Tôi từng hứa với vợ sẽ cố gắng mua nhà, đó cũng là mục tiêu chung. Dù gia...
Đọc thêm'Tôi lập quỹ đen khi cả nhà chồng nói lương không đủ nuôi con'
'Tôi bắt đầu lập quỹ đen từ lúc chồng và nhà chồng nói lương tôi thấp, không đủ nuôi thân chứ ở đó mà nuôi con'.
Quỹ đen xuất hiện trong cuộc sống hôn nhân do nhiều nguyên nhân và hướng tới các mục đích khác nhau. Độc giả Plutino của VnExpress nhận định: "Khi quỹ đen hình thành là lúc cả hai vợ chồng không có tiếng nói chung". Dưới đây là một số câu chuyện cá nhân nổi bật của...
Đọc thêmCác anh trai nói 'ông bà tự lo' khi bố mẹ muốn di chúc nhà cho tôi
Họ đòi được ghi tên trong di chúc, lo sợ sau này tôi - là con gái - sẽ bán mất căn nhà ấy.
Nhà tôi có sáu anh chị em ở ngoài Bắc. Ngày xưa, bố mẹ tôi vất vả, lam lũ, quằn lưng gánh nặng mưu sinh để nuôi sáu đứa con khôn lớn. Căn nhà khi ấy chỉ gọi là tạm đủ sống, chẳng khá giả gì, nhưng được cái bố mẹ nuôi dạy con cái nề nếp. Lần lượt các anh chị lập gia đình, ra ở riêng,...
Đọc thêmTôi nghi các em làm giả di chúc để chiếm hết tài sản bố mẹ để lại
Tôi tìm hiểu bản di chúc của mẹ và phát hiện nhiều điểm bất thường, cho thấy đó là bản di chúc không hợp pháp.
Tôi là con cả, sau tôi còn một em gái và hai em trai. Cả bốn anh chị em đều đã có gia đình riêng. Năm 1998, cha mẹ tôi chia mảnh đất ở của cả nhà (được cấp năm 1971) cho tôi và em trai thứ ba. Cha mẹ ở chung với vợ chồng tôi, còn em trai làm nhà riêng trong vườn. Nghĩ là đất...
Đọc thêm