Tôi không chấp nhận sống ỷ lại vào chồng
Khi chồng kiếm tiền nhiều hay ít, tôi vẫn chi tiêu trong khả năng kiếm tiền của mình.
Tôi là nhân viên văn phòng ở công ty tầm trung của nước ngoài với mức lương tương đối thấp. Tôi ở đây đã hơn 5 năm vì công việc này cho tôi sự thoải mái về tinh thần, có thời gian chăm sóc gia đình và tìm hiểu các kênh đầu tư. Điều tôi biết ơn nhiều nhất khi ở đây là không bị áp lực trong thời gian mang thai và nuôi con nhỏ; vẫn nhận đủ lương trong giai đoạn phong tỏa vì dịch Covid. Tuy nhiên, tôi đã nhiều lần muốn nhảy việc vì công việc này không thể phát triển lâu dài, tôi không đam mê và đó không phải điểm mạnh của bản thân. Tôi cũng hiểu rõ nếu ở một nơi quá lâu, mình sẽ trở nên chây ì và khó tiến lên phía trước.
Gần đây, công ty đang tái cơ cấu và đưa ra những chính sách như: một người làm việc của hai người; mọi nhân viên đều là seller; tận dụng nhân lực của công ty để tiết kiệm chi phí thuê ngoài;... Hơn nữa, công ty muốn cắt giảm nhân sự bằng cách gây áp lực để mọi người chán nản rồi chủ động nghỉ việc. Khi nghĩ về tương lai của công ty, tôi chỉ thấy một bức tranh xám xịt. Trước biến động trên, tôi càng muốn nghỉ việc hơn bao giờ hết. Đặc biệt bộ phận của tôi hay nhận những yêu cầu gấp và xoay vòng trước những thay đổi của cấp trên. Những nguyên nhân trên làm tôi thật sự mệt mỏi, chán nản, mỗi ngày tôi đều tự hỏi: Tại sao mình vẫn làm công việc này? Không lẽ mình tệ đến mức phải chấp nhận việc như thế sao?
Vài tháng trước, tôi lên kế hoạch ôn luyện ngoại ngữ rồi học các kỹ năng cần thiết để tự tin nhảy việc nhưng hiện tại, tôi vẫn dậm chân tại chỗ. Đó là sự yếu kém của bản thân khi chưa đủ quyết tâm và chưa cân bằng thời gian giữa công việc - gia đình - phát triển bản thân. Nhân tiện, tôi xin thể hiện sự ngưỡng mộ đến những chị em phụ nữ đã luôn không ngừng phát triển bản thân mỗi ngày dù đang ở hoàn cảnh nào. Tôi đang trong trạng thái chê công việc tương đối đơn giản với mức lương tương đương hoặc không đủ tự tin với những việc lương cao, yêu cầu ngoại ngữ và các kỹ năng mềm.
Nếu cứ vừa làm việc vừa tìm việc, có lẽ một hai năm nữa, tôi vẫn ở đây và chán việc. Vậy nên, tôi quyết định nghỉ việc hẳn, dứt bỏ cảm giác chán ngán, nhìn lại bản thân và tập trung phát triển các kỹ năng cần thiết rồi tìm công việc mới. Tiền trợ cấp thất nghiệp cùng khoản tiết kiệm nho nhỏ giúp tôi đóng góp chi tiêu gia đình trong 8-10 tháng.
Về tài chính, vợ chồng tôi sống trong một căn hộ, có ít tài sản cùng khoản nợ ngân hàng gần một tỷ đồng. Sau dịch Covid, thu nhập của chồng giảm đi nhiều, chỉ đủ chi tiêu và hỗ trợ ba mẹ ở quê nhưng anh vẫn ủng hộ quyết định của tôi. Anh khuyên tôi: Chúng ta không phải cây cối, có thể di chuyển để tìm nơi khác phù hợp hơn. Tôi quan niệm rằng mình có thể bán bớt đất lấy tiền giúp đỡ người thân hoặc làm thiện nguyện nhưng không chấp nhận việc bản thân ở nhà ngồi chơi, sống ỷ lại vào chồng. Vậy nên, khi chồng kiếm tiền nhiều hay ít, tôi vẫn chi tiêu trong khả năng kiếm tiền của mình. Đó cũng là nguyên nhân tại sao tôi không dám nghỉ việc ngay dù chán việc khá lâu rồi.
Chủ động thất nghiệp là chặng dừng chân để tôi nghỉ ngơi một chút, nhìn lại bản thân cần gì và muốn gì, nạp lại năng lượng và tiếp tục hành trình phía trước. Nó rủi ro hơn khi kinh tế đang suy thoái, việc làm khan hiếm nhưng dù sao, chấp nhận khó khăn trước mắt để thay đổi vẫn hơn làm một công việc an toàn với cảm xúc tiêu cực. Khi còn là sinh viên, với sự nhiệt huyết và chút mộng mơ, tôi thường nghĩ về bản thân 10 năm sau với những phiên bản khác nhau nhưng không ngờ tuổi 30 của hiện tại, tôi chọn thất nghiệp chủ động để tìm kiếm hướng đi phù hợp với bản thân. Xin chúc các anh chị độc giả nhiều sức khỏe và an yên vui sống mỗi ngày.
Linh Trang 23/10/2024Không thể chấp nhận việc chồng quát mắng nhân viên
Cảm giác sợ hãi lan tỏa trong tôi, không hiểu chuyện gì đang xảy ra, anh không còn là người chồng dịu dàng mà tôi biết nữa.
Vợ chồng tôi bên nhau hai năm. Trong suốt thời gian đó, anh luôn là người hiền lành, dịu dàng và rất ít khi giận dữ. Anh không bao giờ lớn tiếng với tôi hay bất kỳ ai. Mỗi ngày, anh luôn cố gắng làm cho tôi cảm thấy bình yên, hạnh phúc và được yêu thương. Chúng...
Đọc thêmChấp nhận sống xa bố mẹ vì không chịu nổi hàng xóm bẩn tính
Tôi thuyết phục bố mẹ chuyển nhà, đi đâu cũng được, miễn tránh xa chỗ này; mẹ đồng ý nhưng bố thì không.
Khi còn bé, tôi thấy nơi sống của mình thật bình yên, ngôi nhà nhỏ có bố mẹ luôn yêu thương mình, còn khi lớn lên sao cuộc sống của tôi quá ngột ngạt và mệt mỏi như bây giờ? Nhà tôi ở trung tâm Hà Nội, dù nhà có vị trí đẹp nhưng tôi luôn cảm thấy áp lực và mỏi mệt mỗi...
Đọc thêmChập chững vào đời, bản thân đã mang nợ vì cờ bạc
Nhiều lần em tự hứa với lòng sẽ từ bỏ cờ bạc, không hiểu tại sao em lại tái phạm lỗi như vậy nữa.
Em 19 tuổi, vừa học vừa làm qua ngày, biết app cá cược online và chơi từ vài trăm nghìn đồng đến nay đã lên đến 80 triệu đồng. Em không dám nói với gia đình vì sợ ba mẹ biết sẽ buồn, khóc khi em là một con người như vậy. Hiện tại với số tiền đó, em rất bế tắc, không biết...
Đọc thêmChấp nhận nghe những lời chỉ trích của vợ để giữ lại gia đình
Tôi chỉ mong, nếu sau em có đay nghiến thì đừng đụng chạm đến người thân của tôi, họ không đáng phải nghe những lời lẽ đó.
Tôi là nam, 28 tuổi, kết hôn hai năm, có bé trai gần hai tuổi và đã ra ở riêng. Tôi phạm lỗi lớn là ngoại tình. Ba tháng trước, vợ phát hiện được, sau đó em tha thứ và cho tôi cơ hội làm lại. Tôi biết lỗi mình gây ra sẽ làm vợ đau và khó quên. Vợ chồng...
Đọc thêmBất chấp tất cả quay lại với tình đầu, tôi sống hạnh phúc
Từ khi chúng tôi quay lại với nhau, chồng hết mực cưng chiều tôi cho tới giờ.
Đọc bài viết "20 năm giấu kín mối tình đầu", thấy giống chuyện tình của tôi quá. Tôi cũng có mối tình thời học sinh trong sáng và người ấy không từ mà biệt làm tôi rất đau lòng. Nhà bạn trai cách năm km nhưng không gặp tôi một lần để nói tại sao lại từ bỏ như vậy. Bạn trai tôi đậu đại học và không...
Đọc thêm