Home
Menu

Bạn trai chọn im lặng thay vì đối thoại, tôi kiệt sức và buông bỏ

Mỗi khi khúc mắc, thay vì đối thoại, anh ta chọn cách im lặng và biến mất có khi cả tuần, cả tháng.
Tôi đọc bài viết: "Quyết định buông bỏ người đàn ông tưởng im lặng là quyền lực". Kéo xuống phần bình luận, thấy có nhiều ý kiến chỉ trích tác giả, cho rằng cô ấy hậm hực, chì chiết người cũ, hay ảo tưởng, chưa buông bỏ..., tôi thấy đâu đó bóng dáng chuyện của mình. Với những ai từng ở trong hoàn cảnh ấy, sẽ hiểu đó không phải sự hậm hực mà là nỗi mệt mỏi, mong được giãi bày và sẻ chia khi phải yêu một người đàn ông dùng sự im lặng để đối phó, thay vì cùng nhau tìm cách giải quyết.
Tôi từng có một mối tình như vậy. Mỗi khi có khúc mắc, thay vì ngồi xuống đối thoại, anh ta chọn cách im lặng và... biến mất; có khi cả tuần, cả tháng không một tin nhắn, không một lời giải thích. Tôi chủ động muốn nói chuyện, muốn tháo gỡ, đáp lại chỉ là khoảng trống. Rồi đột nhiên, anh ta quay lại như chưa có gì xảy ra, coi như mọi thứ tự nhiên trôi qua.
Lần khác, trong lúc tôi cần anh nhất, khi gia đình tôi gặp chuyện buồn, anh ta cũng im lặng, không một lời hỏi han, không một tin nhắn an ủi. Tôi ngồi chờ, hy vọng ít nhất anh ta sẽ mở lời để tôi cảm thấy mình không cô độc, đáp lại chỉ là khoảng trống lạnh lẽo. Ban đầu, tôi cố tự an ủi rằng đó là sự điềm tĩnh, đàn ông cần thời gian để suy nghĩ, tái tạo lại năng lượng. Càng ngày, tôi càng nhận ra sự im lặng ấy không hề xuất phát từ trách nhiệm hay sự thấu hiểu, thực tế chỉ để né tránh, trốn chạy khỏi những rắc rối anh ta không muốn đối diện. Nó giống như một trò chơi tâm lý, nơi tôi là người duy nhất phải chịu tổn thương và chờ đợi.
Người ngoài có thể nói "đàn ông im lặng là văn minh", nhưng nếu im lặng đồng nghĩa với biến mất, bỏ mặc, không cho đối phương cơ hội được chia sẻ thì đó chẳng phải văn minh, mà là thiếu bản lĩnh. Văn minh là biết lắng nghe và tìm cách giải quyết, không phải quay lưng và bỏ mặc. Cuối cùng, tôi chọn buông bỏ.
Giờ đây, tôi thấy đó là quyết định đúng đắn. Không ai xứng đáng phải lãng phí tình cảm, tuổi trẻ và sự hy sinh của mình vào một người không dám chịu trách nhiệm với chính mối quan hệ mà họ đang có. Tôi tin, những tổn thương nào rồi cũng qua. Cuộc đời cho chúng ta nhiều trải nghiệm, kể cả những trải nghiệm buồn, để sau này biết trân quý hơn hạnh phúc thật sự.
Chị, người đã viết nên câu chuyện kia, đừng bận lòng trước những lời nhận xét cay nghiệt. Chị đã dũng cảm bước đi, đó là một chiến thắng cho chính mình. Hãy tin rằng ngoài kia vẫn có những người đàn ông biết trân trọng, biết lắng nghe và cùng đồng hành. Một cánh cửa khép lại chỉ để mở ra một cánh cửa khác, nơi chị sẽ tìm thấy tình yêu xứng đáng và bình yên. Với những ai vẫn cho rằng "im lặng là quyền lực", hãy thử một lần đặt mình vào vị trí của người bị bỏ lại trong khoảng lặng ấy. Khi đó, chắc chắn sẽ hiểu sự im lặng không phải lúc nào cũng được ca ngợi.
Xuân Hòa 09/09/2025

Tôi thay đổi để con ba tuổi rưỡi thoải mái hơn khi bên mẹ

Tôi thay đổi, con trai cũng thoải mái bên mẹ hơn, bé ngoan hơn và nhiều khi nũng nịu với mẹ.
Tôi là tác giả bài viết: "Con trai ba tuổi rưỡi chưa biết tự giác như trong sách khiến tôi lo lắng". Tôi đã đọc hết các bình luận của quý độc giả, nghiền ngẫm rất lâu và nhận ra các góc nhìn đa chiều của các hoàn cảnh và ba mẹ khác nhau, làm tôi thêm vững tâm và tin tưởng không chỉ dựa vào... Đọc thêm

Tôi kiệt sức vì bạn gái nhu cầu cao

Nhiều hôm tôi đi làm trong tình trạng đau lưng, người uể oải, ảnh hưởng tới công việc, có những sáng tôi không thể dậy được.
Tôi đi làm được 3 năm, còn em là sinh viên năm thứ ba. Tôi yêu em từ khi em là sinh viên năm thứ nhất. Chúng tôi đang làm việc và học tập ở TP HCM. Sau khi tìm hiểu và yêu nhau được hai năm, cả hai quyết định chuyển đến ở chung, tôi thuê căn chung cư mini nhỏ... Đọc thêm

Tôi chọn buông tay, không cầu xin bạn gái quay lại nữa

Đôi khi, chia tay không phải kết thúc, mà là khởi đầu cho hai con người được sống đúng hơn, đủ hơn.
Tôi đã đọc hết từng bình luận dưới bài viết trước, từ những lời động viên, những câu nói thẳng, đến cả những lời khiến tôi phải im lặng nhìn lại chính mình. Mỗi dòng chữ của mọi người như một tấm gương, soi rõ những điều mà trước đây tôi không đủ dũng cảm để đối... Đọc thêm

Quyết định buông bỏ người đàn ông tưởng 'im lặng là quyền lực'

Người từng đổ vỡ, tưởng phải biết đối diện thực tế, vậy mà anh chọn trốn tránh thay vì đối thoại, đó không phải bản lĩnh, mà là thất bại.
Anh à, im lặng có thể là sự điềm tĩnh, là cách của những người trưởng thành để lắng nghe và thấu hiểu. Nhưng khi nó bị dùng như một "chiêu trò" để né tránh hay thao túng, sẽ chẳng còn gì đáng giá. Tiếc thay, anh đã chọn cách ấy. Thời... Đọc thêm

Vắt kiệt sức chỉ mong làm hài lòng chồng

Tôi 38 tuổi, là nạn nhân của người chồng rối loạn nhân cách ái kỷ gần 10 năm.
Sau khi đọc hai bài: "Không dám ăn ngon, khát không dám uống vì sợ có tội với chồng", "Vì sao nạn nhân khó rời đi dù bị bạo hành ái kỷ", tôi quyết định chia sẻ về hoàn cảnh của mình để những ai là nạn nhân hoặc có hoàn cảnh tương tự hiểu được vấn đề, tìm cách bảo vệ mình, tránh ảnh hưởng tới... Đọc thêm