Mẹ ngoài 70 tuổi vẫn lang thang bán vé số dù không thiếu tiền
Mẹ nói ra ngoài rất vui, gặp gỡ nhiều người; lâu lâu mẹ kể ngồi nghỉ ở quán được người ta mời nước, mời đồ ăn, tôi thấy rõ khổ.
Gia đình chúng tôi thuộc thành phần cơ bản. Bố mẹ có 3 người con gồm hai trai và một gái, hiện tại chỉ còn em trai giữa chưa lập gia đình, ở chung với bố mẹ. Tôi và em gái út đã ra riêng. Bố mẹ tôi hiện tại không có lương hưu nhưng thu nhập hơn 15 triệu đồng mỗi tháng từ phòng trọ và gia đình nhỏ tôi biếu riêng (hai em thì tôi không rõ). Bố mẹ 70 tuổi, còn minh mẫn. Chuyện cũng không có gì khi bố tôi nhận ở nhà chơi với cháu, đón cháu nội (hai con tôi) và chăm cháu ngoại (con của em gái tôi). Mẹ tôi nhất quyết không ở nhà.
Khi về hưu, mẹ đi tìm việc phụ quán, làm vài tháng thì người ta muốn tuyển người trẻ nên nghỉ và tìm chỗ khác như rửa chén, dọn nhà, nói chung là không ngơi nghỉ. Tôi khuyên mẹ có tuổi rồi, bị giãn tĩnh mạch, thoát vị lưng, huyết áp thấp bẩm sinh, rối loạn tiền đình, cần nghỉ ngơi, thế nhưng mẹ không nghe. Mẹ ở nhà được vài hôm vì người ta cũng thấy lớn tuổi (không làm việc hiệu quả như người trẻ) nên cho nghỉ, tôi thấy mẹ bức bối, đi ra đi vào, đi qua quán này sang quán kia tìm việc. Chúng tôi không biết phải làm sao vì ban ngày cũng đi làm. Bố tôi không khuyên được. Mẹ nói sẽ uống thuốc ngủ, đi ra ở trọ...
Gần đây, mẹ tôi chuyển sang đi bán vé số, sáng bán từ 6h-9h, chiều 16h-18h00. Cũng như tôi nghiệm từ bản thân, mua chỉ vì thấy người bán cao tuổi, lì xì thêm. Đi ngang thấy mẹ mình chào mời trong quán cà phê, quán ăn mà tôi không biết phải làm sao. Tôi cũng nhờ họ hàng, hàng xóm nói bóng gió, khuyên ngăn trực tiếp mẹ mà không khả thi. Mẹ nói đi ra ngoài rất vui, gặp gỡ nhiều người. Lâu lâu mẹ kể ngồi nghỉ trong quán được người ta mời nước, mời đồ ăn, tôi thấy rõ khổ.
Thực sự, tôi nghĩ niềm vui tuổi già là vậy sao? Tâm lý họ như vậy sao? Khu phố cũng có mấy cô bác chạc tuổi mẹ nhưng họ thực sự thảnh thơi tâm trí. Thấy mẹ vui khỏe, tôi cũng mừng nhưng nhìn cảnh đi bán vé số lại canh cánh trong lòng, chưa kể đến ngày mưa còn cầm dù. Mong các bạn cho thêm lời khuyên. Cảm ơn nhiều.
Thành Nam 05/09/2025Bạn trai thiếu tiền, thiếu cả nghị lực để giữ tôi lại
Thật sự, cuộc tình của chúng tôi rất ngột ngạt, tôi không thể dung hòa mọi thứ nữa.
Tôi 24 tuổi, vừa chập chững bước vào đời, cũng đồng thời kết thúc với mối tình đầu. Chúng tôi quen nhau hơn hai năm nhưng vẫn bất đồng quan điểm sống. Tôi là nhân viên ngân hàng, lương mới ra trường khoảng 13 triệu đồng. Anh hơn tôi 4 tuổi, là nhân viên giao hàng, tốt nghiệp cấp hai. Quãng thời...
Đọc thêmTrúng tuyển nhiều nơi nhưng thấy lãng phí bằng cấp nên vẫn thất nghiệp
Hiện tại tôi chạy xe ôm công nghệ, tiếp tục tìm việc, rồi phải lo trả khoản nợ học phí đã vay ở ngân hàng cũ.
Tôi 26 tuổi, trải qua không ít thăng trầm trong cuộc sống, tuổi thơ từng phải làm nhiều việc chân tay để phụ giúp gia đình. Bố mẹ bận kiếm tiền nên từ nhỏ tôi nhận được ít sự quan tâm nhưng luôn cảm nhận được tình thương bố mẹ dành cho mình. Hồi đó bạn bè luôn...
Đọc thêmThất vọng vì vợ bị lừa tiền giao hàng lãng xẹt
Nếu vợ bị cướp hay bằng thủ đoạn nào đó xứng đáng hơn có lẽ tâm trạng tôi không tệ như vậy.
Tôi 31 tuổi, có một con gái đáng yêu và sắp đón bé thứ hai. Chúng tôi sống ở quê, cả hai đều có công việc ổn dịnh và không quá áp lực kinh tế. Chiều nay, trong lúc làm việc, vợ gọi cho tôi báo bị lừa tiền, cụ thể như sau. Vợ có một đơn hàng online đang chờ giao, sáng nay có một cậu...
Đọc thêmNhững buổi tối lãng mạn tôi chuẩn bị, vợ cũng không mấy vui
Dần dần, khi có thời gian rảnh, vợ lại tìm việc khác làm để giữ cho mình luôn bận rộn, tránh tiếp xúc với tôi.
Tôi và vợ bằng tuổi, ngoài 30, kết hôn hơn 10 năm và có hai bé, một trai một gái. Hiện tại, chúng tôi có cuộc sống ổn định ở nước ngoài. Dù là những người mới định cư, vợ chồng đều hòa nhập khá tốt và có công việc ổn định.
Nói về vợ tôi, cô ấy là người...
Đọc thêmChồng không lãng mạn nhưng tôi luôn hạnh phúc
Anh là người chồng, người cha tốt; tám năm bên anh, tôi chỉ làm việc nhà khi thích hoặc đơn giản khi cảm thấy muốn phụ anh.
Gửi anh, người 6 năm là bạn trai, 8 năm là chồng em và 6 năm là ba của con em. Chúng ta gặp nhau khi còn là sinh viên, cùng làm thêm ở một quán cà phê kết hợp cơm trưa văn phòng vào một ngày hè, sau rất nhiều ngày em cùng nhỏ bạn rong ruổi khắp quận 10, từ Cao Thắng...
Đọc thêm