Sống cùng mẹ đẻ, làm sao để gia đình ba thế hệ vui vẻ
Con nhỏ 9 tuổi nhưng bà luôn bón cho cháu ăn; con trai lớp 9 bảo con rửa bát hay phơi đồ bà đều không ưng, giành làm và chửi.
Tôi là con một, ba mẹ ly hôn từ khi tôi con nhỏ. Mẹ lấy bố khi đã 35 tuổi, sau khi chia tay ba, mẹ ở vậy nuôi tôi. Mẹ giờ 75 tuổi, rất minh mẫn, khỏe, trẻ so với tuổi. Tuy nhiên, mẹ bị tiểu đường nên phải ăn uống kiêng khem kỹ và theo giờ giấc. Tôi đã có gia đình 15 năm, trong thời gian đó mẹ sống cùng tôi và có cả khi sống ở quê (tôi ở Đà Nẵng, quê Thanh Hóa). Mẹ cứ vào một thời gian rồi lại dỗi và về quê, về quê một thời gian buồn lại vào ở với con cháu. Tuy nhiên, mẹ rất nóng tính, khó tính, cũng có thể là điểm chung của nhiều người già. Sống gần mẹ, tôi có điều kiện chăm sóc mẹ, yên tâm hơn so với việc để bà ở quê.
Mẹ còn hay để ý và dỗi. Đang nói chuyện rất đơn giản, mẹ suy diễn ra chuyện nọ chuyện kia rồi chửi, cho rằng hỗn với bà rồi bỏ ăn. Đôi khi chỉ cần tôi lỡ lời là bà khóc lóc, đập đồ, bà đập mấy chiếc điện thoại rồi. Hoặc bà bỏ ăn, mặt nặng mày nhẹ, dỗi cả tuần. Mẹ tôi là giáo viên dạy Văn nên bà chửi và nói rất sâu cay. Nhiều khi tôi ở với mẹ đẻ còn căng thẳng hơn mẹ chồng, có lúc cảm thấy stress, đau đầu, suy nghĩ đến việc gặp bác sĩ tâm lý. Cũng may chồng tôi hiền lành, ít nói nên không va chạm gì.
Tôi rất muốn tâm sự hay nói chuyện với mẹ, nhưng cứ nói lại sợ bà suy diễn, hoặc nói gì lỡ lời bà làm loạn lên, nên lại thôi. Cũng từ đó, tôi có cảm giác không dám gần mẹ, không dám nói vì sợ sai. Tôi luôn chăm sóc mẹ đầy đủ, từ ăn uống, thuốc men... Nhưng hình như mẹ cảm thấy cô đơn, không ưng khi ở thành phố.
Đợt này mẹ tới ở nhà tôi được 6 tháng, cũng chẳng có gì to tát, chỉ những chuyện như rửa bát như thế nào, dọn dẹp ra sao cũng phải theo ý bà. Con tôi 9 tuổi nhưng bà ngày nào cũng bón cho cháu ăn. Con trai học lớp 9 bảo con rửa bát hay phơi đồ bà đều không ưng ý rồi giành làm và chửi. Nhiều khi tôi có nói lại to tiếng với bà là để các cháu tự làm, vậy là bà dỗi, kiểu như không cần tới bà. Giờ bà về quê ở một mình tôi rất thương và lo, nếu ở chung tôi cũng stress mà mẹ lại không thoải mái. Về kinh tế tôi có thể lo và thuê người chăm bà ở quê, nhưng xa quá tôi không yên tâm. Giờ tôi nên làm gì cho hợp tình hợp lý? Nhờ các anh chị tư vấn giúp.
Ngọc Hà 11/03/2025Làm sao để vui và hạnh phúc khi không có nổi một người bạn
Nhiều lúc rảnh, muốn rủ ai đó đi ra quán cà phê hoặc thèm đi ăn gì thì ới nhau mà cầm điện thoại lên rồi chẳng biết gọi ai.
Không tính đến những mối quan hệ đồng nghiệp thì tôi không có một người bạn nào có thể nói chuyện, gọi nhau đi cà phê mà không phải do dự gì. Tôi là nữ, 30 tuổi, làm văn phòng. Ngày trước tôi làm ở thành phố lớn, có vài người bạn có thể gọi là thân...
Đọc thêmLo nhiều hơn vui khi mẹ đẻ muốn sống cùng vợ chồng tôi
Mẹ tôi là người phụ nữ hết lòng vì gia đình, yêu thương con cái nhưng tính cách rất kỳ cục và thường gây khó chịu cho người khác.
Gia đình tôi ở vùng quê nghèo của miền Trung. Bố mẹ làm nông, mẹ buôn bán ngược xuôi ở chợ nên kinh tế khó khăn. Bố là người đàn ông khắc khổ, hiền lành, sống hà tiện, không rượu chè gì nhưng nóng tính và gia trưởng. Mẹ tuy mạnh mẽ, tháo vát nhưng...
Đọc thêmĐồng nghiệp luôn làm tôi vui khi bản thân đang sống xa chồng con
Không biết có phải tôi đã có tình cảm với anh rồi không mà trong đầu luôn có hình bóng anh, mong mỏi tin nhắn từ anh?
Tôi sinh sống và làm việc tại Nhật Bản, lấy chồng từ năm 21 tuổi, quen chồng do một lần được người quen dẫn đi xem mặt rồi yêu và cưới. Anh hơn tôi nhiều tuổi nhưng khá phong độ và lịch lãm. Không hiểu vì sao tôi quyết định lấy anh khi còn đang đi học đại học bên...
Đọc thêmCon là niềm vui lớn nhất nhưng tôi không thể cảm nhận trọn vẹn
Tôi hiểu để chiến đấu với trầm cảm, cần ý chí mạnh mẽ, nhưng chính căn bệnh này lại đang gặm nhấm ý chí của tôi từng chút một.
Tôi mắc bệnh trầm cảm gần 20 năm, bắt đầu điều trị từ thời sinh viên đại học. Suốt quãng thời gian đó, tôi đã chống chọi với căn bệnh này bằng thuốc chống trầm cảm, đến giờ những viên thuốc ấy đã trở thành một phần không thể thiếu...
Đọc thêmChồng vui vẻ với cả thế giới trừ mẹ con tôi
Ở công ty, anh vui vẻ tích cực nhưng về đến nhà thường xuyên mặt mày nhăn nhó, cáu gắt với con.
Tôi và chồng quen, yêu nhau được hơn bốn năm từ năm nhất đại học rồi cưới. Trong quá trình yêu, chúng tôi gặp vài khó khăn và từng chia tay hơn nửa năm rồi quay lại với nhau. Anh quay lại với tôi có lẽ vì không ai hợp với anh bằng tôi, còn tôi vì thấy anh đã thay đổi tương đối nhiều...
Đọc thêm