Home
Menu

Làm sao để vui và hạnh phúc khi không có nổi một người bạn

Nhiều lúc rảnh, muốn rủ ai đó đi ra quán cà phê hoặc thèm đi ăn gì thì ới nhau mà cầm điện thoại lên rồi chẳng biết gọi ai.
Không tính đến những mối quan hệ đồng nghiệp thì tôi không có một người bạn nào có thể nói chuyện, gọi nhau đi cà phê mà không phải do dự gì. Tôi là nữ, 30 tuổi, làm văn phòng. Ngày trước tôi làm ở thành phố lớn, có vài người bạn có thể gọi là thân quen, có thể í ới nhau hay nhờ vả thoải mái mà không nề hà gì. Từ lúc tôi về quê làm việc, cuộc sống ít bạn bè quá. Tôi chỉ có một, hai người bạn đang ở xa, còn nói chuyện online được.
Không biết mọi người sao chứ trong giờ hành chính điện thoại của tôi chỉ có thông báo tin nhắn công việc, còn lại ngoài giờ chẳng có tin nhắn nào từ bạn bè, đôi lúc cũng thấy nhạt nhẽo và cô đơn. Tính cách tôi hướng nội, ít nói vô cùng, không biết tiếp chuyện, không biết buôn dưa lê, không biết cách làm bạn với ai cả. Tôi cũng không thích làm phiền người khác từ điều nhỏ nhặt nhất.
Nhiều khi tôi thấy mọi người đăng ảnh đón sinh nhật cùng tụi bạn hoặc ảnh đi cà phê cùng hội chị em, hoặc có thông tin gì cũng có bạn bè chia sẻ. Nghĩ lại bản thân cứ lủi thủi một mình, ngay cả người thân cũng có ý nói tôi không có bạn bè gì. Tự nhiên cũng buồn nhưng tôi chưa thấy ai hợp gu để nói chuyện.
Hiện tại tôi vẫn độc thân nhưng cho dù sau này có người yêu hay chồng con, tôi vẫn muốn có một nhóm ba, bốn người bạn có thể tâm sự, nói chuyện trong cuộc sống, học tập nhau. Hiện tại tôi muốn thay đổi để tìm kiếm bạn bè cùng rơ với mình mà chưa biết làm như thế nào. Mong được các bạn chia sẻ, chân thành cảm ơn.
Bình An 09/04/2024

Con trai tôi hạnh phúc và vui vẻ khi sống bên nhà vợ

Cháu nói không cần nhà cửa hay đất đai gì, cũng không muốn về nhà nữa vì những tổn thương ngày xưa cha cháu gây ra.
Vợ chồng tôi 60 tuổi, nhà hiện tại chỉ đủ ăn. Tôi có 3 đứa con và cũng không lo cho chúng được nhiều. Chồng tôi ham mê rượu chè từ lúc trẻ và thường xuyên chửi bới, đánh đập vợ con. Các con tôi lớn lên bằng cảnh bạo lực gia đình vì nhiều lần chứng kiến ba đánh... Đọc thêm

Nghĩ mỗi đêm phải gần em, làm sao tôi có thể hạnh phúc

Em đòi tôi cưới để chịu trách nhiệm vì đã lấy 'cái ngàn vàng' của em, nếu không em sẽ làm chuyện dại dột.
Năm năm trước, lúc đó tôi chưa có điều kiện, rồi biết nếu không học hành đến nơi đến chốn sẽ mãi không có tương lai, vậy là tôi đã quyết chí học hành và thi vào đại học, sau cùng cũng đỗ một trường top ở Sài Gòn. Trước khi tốt nghiệp, tôi xin được việc làm ổn... Đọc thêm

Không xấu tính, không sân si, sao tôi mãi chưa tìm được hạnh phúc

Tôi hay suy nghĩ cho gia đình nên tự lập rất sớm để làm mọi việc, từ việc nhà, chăm em út cho gia đình.
Tôi là nữ, 26 tuổi, tuổi thơ tôi lớn lên trong cảnh nghèo khó, một mình mẹ nuôi 5 con. Kinh tế khó khăn nên mẹ phải đi xa nhà để bán vé số nuôi mấy chị em gái lớn lên. May mắn trời thương cho tôi khả năng học tốt nên tôi tốt nghiệp đại học ở TP HCM. Trong quá trình học tập, tôi... Đọc thêm

Sống cùng mẹ đẻ, làm sao để gia đình ba thế hệ vui vẻ

Con nhỏ 9 tuổi nhưng bà luôn bón cho cháu ăn; con trai lớp 9 bảo con rửa bát hay phơi đồ bà đều không ưng, giành làm và chửi.
Tôi là con một, ba mẹ ly hôn từ khi tôi con nhỏ. Mẹ lấy bố khi đã 35 tuổi, sau khi chia tay ba, mẹ ở vậy nuôi tôi. Mẹ giờ 75 tuổi, rất minh mẫn, khỏe, trẻ so với tuổi. Tuy nhiên, mẹ bị tiểu đường nên phải ăn uống kiêng khem kỹ và theo giờ giấc. Tôi đã có gia... Đọc thêm

Gần 70 tuổi mẹ chưa một ngày hạnh phúc bên bố

Tính bố khác người, tuổi thơ của tôi và anh trai là những ngày khủng hoảng tinh thần, sống chung với những trận cãi vã thường xuyên của bố mẹ.
Mẹ tôi 62 tuổi, bố 68 tuổi. Bố làm công nhân, rất chăm chỉ làm ăn nhưng không kiếm được nhiều tiền, có lẽ do bố không biết cách cư xử với mọi người, về nhà lại làm khổ gia đình bằng những lời chì chiết. Những việc mẹ con tôi làm... Đọc thêm