Home
Menu

Nghĩ mỗi đêm phải gần em, làm sao tôi có thể hạnh phúc

Em đòi tôi cưới để chịu trách nhiệm vì đã lấy 'cái ngàn vàng' của em, nếu không em sẽ làm chuyện dại dột.
Năm năm trước, lúc đó tôi chưa có điều kiện, rồi biết nếu không học hành đến nơi đến chốn sẽ mãi không có tương lai, vậy là tôi đã quyết chí học hành và thi vào đại học, sau cùng cũng đỗ một trường top ở Sài Gòn. Trước khi tốt nghiệp, tôi xin được việc làm ổn định, mọi chuyện bắt đầu từ đây. Văn phòng công ty đa số là nữ, tôi bắt chuyện và làm quen được một cô, tầm tuổi mình. Sau khi làm ở công ty được một năm, tôi quen em chính thức.
Nói chung tôi khá điển trai, không nhiều lắm nhưng cũng được vài cô gái tỏ tình. Em dáng cao, gần bằng tôi (tôi cao 1m72), không xinh lắm, biết ăn diện. Quen em hơn một năm, đi ăn uống nhiều lần sau giờ làm, công ty tôi làm từ thứ hai đến thứ 6, thứ 7 được làm online ở nhà. Tôi và em nhiều lần đi chơi xa với nhau như Cần Giờ, Vũng Tàu, Trị An... nói chung có đi cũng đi chỗ gần, không qua đêm. Tôi và em chưa làm gì quá giới hạn. Trước em, tôi quen hai người thời đi học, cũng không vượt rào. Em nói với tôi em cũng vậy.
Cách đây khoảng nửa năm, tôi và em đi ăn, sau đó mua một ít rượu, em rủ về nhà em chơi cho biết nhà (em ở một mình trong căn chung cư). Tối hôm đó chuyện gì đến cũng đến. Khoảng một tuần sau, chúng tôi đi ăn chung, trò chuyện một lúc em bảo phải cưới vì đã trao cho tôi cái ngàn vàng, rằng tôi phải chịu trách nhiệm. Cảm thấy bất ngờ nên tôi buộc miệng nói: "Còn sớm quá em, anh chưa sẵn sàng". Thế là đôi co qua lại rồi em nói tôi vô trách nhiệm, quen rồi bỏ. Tôi nói mình không phải loại người đó, rồi cả hai tiếp tục quen nhau.
Sau đó, chúng tôi gần gũi nhau nhiều lần nữa. Vừa rồi em nói ra tết năm nay tôi phải cưới. Tôi lại nói: "Mọi chuyện quá sớm, anh còn chưa có gì trong tay". Vậy là em làm loạn lên, có những hành động đáng sợ, còn hù dọa sẽ làm chuyện dại dột rồi phốt tôi lên cả công ty. Tôi lại nhượng bộ, nói lấp liếm rằng ra tết sẽ kết hôn.
Tôi đang học lên thạc sĩ, trong công ty đường thăng tiến rõ ràng. Tôi nhiều tham vọng nhưng không muốn kết hôn ngay với em. Nếu không làm theo yêu cầu của em, tôi sợ em làm ầm ĩ lên, mình cũng không còn mặt mũi ở công ty, phải xin nghỉ rồi làm lại từ đầu. Nghĩ đến cảnh phải kết hôn với người như em, mỗi tối phải "phục vụ" em, làm sao tôi có thể hạnh phúc? Chẳng nhẽ tôi phải từ bỏ sự nghiệp vì người như em? Thật không đáng. Tôi thật sai lầm. Mong được các bạn chia sẻ cùng tôi.
Phạm Hưng 06/01/2025

Làm sao để vui và hạnh phúc khi không có nổi một người bạn

Nhiều lúc rảnh, muốn rủ ai đó đi ra quán cà phê hoặc thèm đi ăn gì thì ới nhau mà cầm điện thoại lên rồi chẳng biết gọi ai.
Không tính đến những mối quan hệ đồng nghiệp thì tôi không có một người bạn nào có thể nói chuyện, gọi nhau đi cà phê mà không phải do dự gì. Tôi là nữ, 30 tuổi, làm văn phòng. Ngày trước tôi làm ở thành phố lớn, có vài người bạn có thể gọi là thân... Đọc thêm

Không xấu tính, không sân si, sao tôi mãi chưa tìm được hạnh phúc

Tôi hay suy nghĩ cho gia đình nên tự lập rất sớm để làm mọi việc, từ việc nhà, chăm em út cho gia đình.
Tôi là nữ, 26 tuổi, tuổi thơ tôi lớn lên trong cảnh nghèo khó, một mình mẹ nuôi 5 con. Kinh tế khó khăn nên mẹ phải đi xa nhà để bán vé số nuôi mấy chị em gái lớn lên. May mắn trời thương cho tôi khả năng học tốt nên tôi tốt nghiệp đại học ở TP HCM. Trong quá trình học tập, tôi... Đọc thêm

Biết tương lai không hạnh phúc nhưng tôi chẳng thể bỏ anh

Tôi và anh yêu nhau gần ba năm; một năm trở lại đây, chúng tôi hay cãi vã, từ hai tuần một lần giờ tuần nào cũng mâu thuẫn.
Lý do hai đứa cãi vã rất đơn giản, do tôi hay giận dỗi, anh không muốn dỗ dành vì thấy thật nhảm nhí. Chúng tôi cũng hay cãi nhau về chuyện gia đình anh, do tôi nói này nói kia về nhà anh bởi mẹ anh nói những câu không hay với tôi. Tôi nghĩ dỗi chút để anh dỗ dành... Đọc thêm

Hạnh phúc nhất thế gian nhưng tôi vẫn say nắng anh công nhân

Vợ người kia biết chuyện, gửi những tin nhắn hẹn hò rồi những lần đi nhà nghỉ của chồng mình cho chồng tôi.
Tôi viết những dòng này trong tâm trạng rất tệ. Tôi lấy anh, người chồng thứ hai sau một lần đổ vỡ và có một con trai, anh vẫn là trai tân. Trong 10 năm hôn nhân sau đó, có thể nói tôi là người hạnh phúc nhất thế gian.
Nhà cửa, xe cộ đều từ hai vợ chồng làm nên, anh có... Đọc thêm

Từ lâu tôi đã quên cảm giác hạnh phúc khi gần gũi chồng

Cảm xúc là thứ tôi không thể thay đổi, khi tình yêu không còn, tôi làm sao có niềm vui khi gần anh, chỉ như nghĩa vụ thôi.
Tôi 39 tuổi, chồng hơn tôi 5 tuổi. Tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình nghèo toàn diện cả về vật chất lẫn tinh thần. Mẹ nhỡ nhàng với mối tình đầu và sinh ra tôi, không danh phận. Đến khi tôi 3-4 tuổi, mẹ sống chung với một người đàn ông khác cũng không có... Đọc thêm