Home
Menu

Nỗi sợ người cũ đi lấy chồng bủa vây tôi cả ngày lẫn đêm

Tôi và em quen nhau cách đây ba năm, thật sự rất thương nhau; rồi tôi biết mình bị bệnh nên chia tay em.
Tôi 33 tuổi, là giáo viên cấp ba ở một trường phổ thông thuộc tỉnh Phú Yên. Em nhỏ hơn tôi năm tuổi. Lúc mới quen nhau, em vừa ra trường và xin giảng dạy ở một trường tiểu học. Chúng tôi cùng trải qua những năm tháng rất hạnh phúc, dự định công việc ổn định và cùng mở một trung tâm anh ngữ rồi sẽ kết hôn. Cuối tháng năm năm 2023 em thi đậu biên chế và được phân về trường tôi đang giảng dạy. Hai gia đình và mọi người trong trường đều chúc mừng khi chúng tôi được về chung một trường và làm việc gần nhau.
Hai tháng sau đó tôi đi khám tiền hôn nhân thì phát hiện bị suy thận giai đoạn hai, thật sự rất choáng váng, buồn, ngồi khóc trên xe từ Sài Gòn về tới Phú Yên. Về nhà tôi chỉ thông báo bệnh cho gia đình biết, sau đó vẫn gặp em và đến nhà em chơi nhưng trong lòng thật sự lo lắng, rối bời, không biết em và gia đình em có chấp nhận tôi nữa không.
Một hôm tôi quyết định nói rõ bệnh của mình, dặn em đừng nói với bất kỳ ai. Em bảo bệnh này sau sẽ tốn tiền chữa, lại không thể trị khỏi. Tôi nói rõ là bệnh ở mức độ nhẹ và dùng thuốc, ăn uống điều độ, dù không khỏi nhưng sẽ bảo tồn thận để không nặng thêm. Chi phí thuốc, điều trị do ba mẹ tôi chu cấp. Em chỉ im lặng. Sau một thời gian tôi suy nghĩ về bản thân, sợ làm khổ em nên đã nói lời chia tay và em đồng ý. Mọi người biết tin hau đứa không còn quen nhau đều bất ngờ. Cả hai thống nhất sẽ nói với mọi người là không hợp nhau.
Mặc dù chia tay nhưng số phận bắt chúng tôi vẫn phải gặp hàng ngày trên trường dù ít giao tiếp và tránh mặt nhau. Suốt thời gian qua, hàng ngày tôi vẫn thương nhớ em rất nhiều, lúc nào cũng suy nghĩ về em, cảm thấy chán nản bản thân. Khi biết tin em có tình yêu mới, trong lòng tôi bùng lên nỗi sợ hãi, sẽ đối diện với cuộc sống như thế nào khi em cưới người không phải là mình.
Nỗi sợ hãi đó theo tôi cả ban ngày lẫn trong giấc mơ. Giờ tôi cảm thấy mình không thể chống chọi với nỗi đau thực tại nên có dự định hè này xin chuyển trường, đến công tác ở một nơi xa để không còn gặp em và quên đi mọi chuyện trong quá khứ. Khổ nỗi tôi là con một, chắc chắn ba mẹ sẽ phản đối tôi chuyển trường. Tôi phải làm sao đây? Ở lại để hàng ngày chống chọi với nỗi đau, nỗi sợ bản thân hay quyết định xa gia đình để thời gian sẽ chữa lành mọi vết thương?
Hoàng Nam 17/04/2024

Đêm khuya tôi bị tiêu cực bủa vây

Mỗi lần nhìn thấy ai đó thành công hơn, tôi không thể tránh khỏi cảm giác tự ti hoặc thậm chí ghen tị.
Ở tuổi 32, tôi đang sống cuộc đời tự do theo cách của riêng mình. Công việc hiện tại ổn định, cuộc sống không quá thiếu thốn, nhưng đôi khi tôi vẫn cảm thấy những điều độc hại len lỏi vào trong suy nghĩ và hành động của mình. Công việc của tôi không có gì đáng phàn nàn. Tuy... Đọc thêm

Mẹ ước tôi không lấy chồng, ở vậy chăm bà lúc tuổi già

Mẹ không vui khi tôi mang thai đứa thứ hai vì biết sẽ mất đi nguồn thu nhập khi tôi ở nhà dưỡng thai.
Tôi có bầu, mẹ không quan tâm hay sắp xếp ở gần, ít nhất là để ủng hộ tinh thần, có mẹ ruột bên cạnh bởi tôi cũng không cần mẹ phải làm việc tay chân nặng nhọc gì nhưng mẹ tỏ ra lạnh lùng. Tôi nói muốn về nhà mẹ thăm và ăn những món quê hương, mẹ bảo ở thành phố đi, tiết... Đọc thêm

Nhiều người tặng tôi câu 'xinh, tốt như vậy vẫn ế'

Sau khi đọc bài viết: "Bất lực vì 10 năm chẳng ai theo đuổi tôi", tôi thấy mình giống tác giả đến 90%.
Khác ở chỗ không có khoản tiết kiệm một tỷ, lý do vì sao sẽ có ở bên dưới. Tôi cũng ngoài 30 tuổi, công việc và lương ổn, ngoại hình cũng rất được, ít đi chơi và chưa có mảnh tình vắt vai, nói chung y hệt như cô gái trong bài viết trên. Tôi khác tác giả một điểm là nhận ra sự... Đọc thêm

35 tuổi chỉ có một mối tình, tôi ế đến vậy sao?

Có anh quen qua mai mối nhưng anh hiền quá, đến nhắn tin cũng không biết nhắn gì, tôi đành làm người xấu, khép lại chuyện mai mối này.
Cách đây một tháng tôi còn suy nghĩ về việc phải tích cực tìm người yêu. Thật ra bản thân là cô gái hướng nội nên không thể là người chủ động. Rồi nghĩ lại, ngồi không thì tình yêu cũng khó mò đến mình, vì thế tôi thử viết bài hẹn hò nhưng kết... Đọc thêm

Ly hôn vì anh như con thú hoang vùng vẫy trong đống đổ nát

Tôi từng nhu nhược, lấy lý do con đủ cha mẹ, chồng sẽ thay đổi vì mình, nhưng suy nghĩ đó đã khiến tôi tự chuốc lấy đau khổ.
Tôi 36 tuổi, mẹ đơn thân, bước ra khỏi hôn nhân với tài sản lớn nhất là đứa con trai 8 tuổi kháu khỉnh và ngoan hiền. Tôi và anh đến với nhau bằng hai bàn tay trắng cùng với mong muốn "ngôi nhà và những đứa trẻ". Có lẽ tôi đã quá nóng vội để cân nhắc... Đọc thêm