Home
Menu

Bạn trai tốt nhưng không nhà, không xe, tôi khó thấy đường dài

Tôi hỏi về tương lai, anh toàn nói lạc quan, kiểu mọi thứ sẽ ổn; nhưng tôi sợ nếu cứ thế này, tôi với anh sẽ khó xây mái ấm.
Tôi 25 tuổi, đang làm quản lý cho một công ty nước ngoài, lương cũng ổn, 25 triệu một tháng. Tôi thích công việc của mình, thấy mọi thứ tạm ổn, nhưng cứ nghĩ tới chuyện tình cảm là tôi lại lo. Bạn trai 30 tuổi, làm kĩ sư cơ khí, lương 30 triệu đồng. Anh là người trách nhiệm, lúc nào cũng nghĩ cho gia đình, đôi khi tôi thấy tủi thân. Anh kể hồi trẻ có đầu tư làm ăn chung với bạn nhưng thất bại, giờ chỉ còn 600 triệu đồng tiết kiệm. Anh sống tiết kiệm lắm, kiểu mua gì cũng suy nghĩ cả buổi, nhưng hễ người thân khó khăn là anh giúp ngay, nhất là mẹ anh. Mẹ anh 65 tuổi rồi, không có lương hưu, một mình nuôi anh khôn lớn từ lúc chồng mất khi anh còn trong bụng.
Anh hay chu cấp cho mẹ, còn mua bảo hiểm cho cả hai, bảo là để lỡ có gì cũng đỡ phải lo. Tôi thấy anh thương mẹ, tôi trân trọng lắm, nhưng tự nhiên cũng chạnh lòng. Cuối tuần anh hay nấu ăn cho tôi, anh nấu ăn vụng về nhưng cũng không đến nỗi nào, lần nào cũng hỏi Google rồi nấu theo. Anh chăm và quan tâm tôi, nhưng tôi cứ nghĩ về tương lai là thấp thỏm. Anh chưa có nhà, chưa có xe, tôi không biết làm sao ổn định. Anh bận lắm, công việc lúc nào cũng trách nhiệm, nhưng tôi không thấy anh nói gì rõ ràng về sau này.
Anh bảo anh muốn làm việc đến khi mất, không nghĩ tới nghỉ hưu. Tôi nghe mà lo, vì mai mốt lớn tuổi rồi, sức khỏe yếu đi, làm sao cạnh tranh nổi? Rồi làm sao thăng tiến hay lo cho gia đình? Nhà anh giờ chỉ còn anh với mẹ. Tôi biết anh gánh nhiều thứ trên vai. Anh nói sẽ đầu tư trồng sầu riêng, ca cao để có thêm tiền, rồi còn học tiếng Anh để phát triển. Tôi biết anh quen mấy sếp lớn bên Hàn, khách hàng cũng quý anh, kiểu lúc nào cũng muốn anh làm trực tiếp. Anh bảo nếu công việc có gì là anh qua làm cho khách hàng, vì họ tin anh. Anh về Việt Nam làm cũng vì muốn gần mẹ, chăm mẹ cho tiện. Tôi hiểu nhưng sao vẫn không yên tâm.
Tôi hỏi anh về tương lai, anh toàn nói lạc quan, kiểu mọi thứ sẽ ổn. Tôi biết anh tốt, thật thà, nhưng với tình hình thế này không nhà, không xe, lại lo cho mẹ anh, tôi khó thấy đường dài. Tôi sợ nếu cứ thế này, tôi với anh sẽ khó xây được một mái ấm. Mọi người ơi, tôi rối quá. Tôi có đang lo xa quá không? Hay tôi nên nói thẳng với anh về những gì tôi muốn? Có ai từng như tôi không, cho tôi xin chút lời khuyên với.
Hồng Hạnh 15/04/2025

Chồng ngoại tình nhưng tôi không tìm thấy đường lui

Xin lỗi vì không làm tốt hơn vai trò người vợ như anh mong, tôi chỉ biết chúc phúc cho anh và cô ấy.
Đã một ngày một đêm tôi bước vào cơn ác mộng. Hôm qua tôi còn không biết mình đang nghĩ gì, cảm thấy gì; sáng nay, chỉ còn lại cảm giác tuyệt vọng và vỡ vụn. Tôi chỉ muốn biết vì sao mọi việc lại thành ra như thế. Đó có phải chỉ là một giấc mơ không? Cuối cùng, anh là người... Đọc thêm

Bạn trai nói tôi dễ dãi, ham trai trẻ khi cho người lạ số điện thoại

Tôi đồng ý chia tay nhưng anh lại không chịu, cứ liên tục gọi điện từ ngày này qua ngày khác bảo tôi phải nhận sai.
Tôi và anh quen nhau khá lâu, dự định cuối năm về chung một nhà. Tôi biết tính anh hay ghen nên đã cố gắng giữ khoảng cách nhất định với người khác giới. Nhưng đôi lúc có những điều tôi không hiểu nổi tại sao anh có thể ghen mù quáng đến vậy. Chuyện là tôi mới tham... Đọc thêm

Bạn trai đột nhiên im lặng thời gian dài

Chúng tôi trưởng thành, độc thân, ban đầu có ý định nghiêm túc tìm hiểu, đã nói chuyện và gặp gỡ ngoài đời thực nhiều lần.
Bỗng một ngày, đối phương im lặng thời gian dài, tôi liên lạc hỏi lại, đối phương trả lời được vài câu rồi lại im lặng tiếp rất lâu trong khi vẫn hoạt động trên mạng xã hội khác. Trước đó mối quan hệ của chúng tôi vẫn vui vẻ, bình thường, không ai... Đọc thêm

Dại dột khi dồn hết tiền xây nhà trên đất của bố mẹ chồng

Em trai chồng đột nhiên nói phần đất chúng tôi đang ở là "đất của bố mẹ", giờ ông bà mất, hai anh em phải chia đều.
Tôi 39 tuổi, lấy chồng được 14 năm. Chồng tôi là con trai cả trong nhà có hai anh em trai. Bố mẹ chồng làm nông, sống ở quê, còn vợ chồng tôi lên thành phố thuê trọ làm ăn từ những năm đầu cưới nhau. Khi có con đầu lòng, bố mẹ chồng khuyên chúng tôi về quê sống,... Đọc thêm

Tôi là sinh viên trường top nhưng trượt dài trong trầm cảm, game

Tôi không làm, không giao tiếp, không bạn bè, không kiểm soát được thói quen xấu khi ở một mình.
Tôi là sinh viên năm ba của một trường thuộc top đầu trong đào tạo ngành kỹ thuật. Nói như vậy là vì tôi biết mình cũng có chút năng lực để vào được ngôi trường này, nhưng tôi luôn sống trong bất an vì tâm lý bất ổn cùng với CPA ở mức khá, nhưng thấp hơn mong đợi của tôi. Tôi cảm... Đọc thêm