Home
Menu

Con ốm, tôi sốt, nhưng mẹ chồng chỉ hỏi sao không nấu cơm tối

Tôi nằm ôm con trên giường, mệt đến không nhấc nổi người, chẳng ai hỏi tôi có muốn ăn gì không.
Tôi 33 tuổi, là nhân viên kế toán cho một công ty vận tải, lấy chồng năm 27 tuổi, sống cùng bố mẹ chồng trong căn nhà ba tầng ở Hà Nội. Chúng tôi có hai con nhỏ, cuộc sống nhìn bên ngoài có vẻ yên ổn.
Tôi từng nghĩ chỉ cần mình chăm chỉ, biết điều, sẽ được ghi nhận. Ngày tôi mới sinh bé thứ hai, đêm nào cũng thức bế con đến sáng, sáng lại dậy nấu cơm, giặt đồ vì mẹ chồng không muốn người ngoài đụng vào việc nhà. Bà không nói nặng lời, chỉ là thỉnh thoảng liếc ánh mắt không hài lòng nếu tôi để bát trong bồn quá lâu, hoặc cơm nấu không đúng giờ. Chồng bảo tôi nghĩ nhiều, rằng "ở chung thì phải có lúc này lúc kia". Tôi không cãi. Tôi từng có ý định ra riêng. Khi con lớn hơn chút, tôi nói chuyện nghiêm túc với chồng. Anh bảo ở cùng bố mẹ thì con được trông nom, lại tiết kiệm được tiền. Tôi không nhắc lại nữa.
Vào một buổi chiều mưa, tôi xin nghỉ làm sớm để đón con lớn vì trường báo con sốt rồi cho con đi khám. Về đến nhà, chưa kịp cất túi, mẹ chồng hỏi vì sao hôm nay không nấu bữa tối như mọi ngày. Tôi giải thích rằng con bé bị ốm và tôi cũng đang hơi sốt theo nên muốn về phòng nghỉ ngơi, nhờ bà lo cơm tối. Bà im lặng. Tối đó, chồng tôi ăn cơm xong thì lên phòng, mở máy làm việc. Tôi nằm ôm con trên giường, mệt đến không nhấc nổi người, chẳng ai hỏi tôi có muốn ăn gì không.
Ngày hôm sau, tôi đưa hai con về nhà mẹ đẻ. Tôi không nói gì với chồng. Chị gái tôi về ngoại ở cũ, đang bận chút việc nên nhờ tôi trông cháu. Mẹ vừa thấy tôi về liền bảo cắm giúp nồi cơm vì bà đang vội ra chợ kẻo muộn. Tôi làm tất cả như cái máy, không ai nhận ra tôi đang rất mệt. Đêm đó, tôi ngủ lại nhà mẹ đẻ. Căn phòng cũ ngày xưa là của tôi giờ thành kho chứa đồ. Tôi nằm cùng hai con trên tấm đệm trải tạm, tự dưng nước mắt rơi. Tôi không trách ai cả, chỉ là sống ở nhà chồng phải giữ ý, về nhà mẹ đẻ lại thấy mình không còn là người của chốn ấy, tự dưng thấy tủi thân. Liệu có ai như tôi không, hay do tôi suy nghĩ quá nhiều?
Hải Lan 08/08/2025

Chồng bảo 'uống nước vào là hết' khi tôi sốt, nhờ anh đưa đi viện

Cảm giác cô đơn và tuyệt vọng trong chính cuộc hôn nhân của mình thật sự đau đớn.
Tôi đã học được một bài học vô cùng quý giá sau những trải nghiệm cay đắng trong cuộc hôn nhân của mình. Đó là khi làm phụ nữ, chúng ta phải luôn chuẩn bị cho mình một con đường lui, dù trong bất kỳ hoàn cảnh nào.
Cách đây một tuần, tôi và chồng chính thức ra tòa để kết thúc cuộc hôn nhân kéo... Đọc thêm

Chồng trách tôi bốn giờ sáng không dậy nấu cơm cho bố mẹ chồng

Chồng nói tại sao mẹ anh có con dâu mà bà vẫn phải làm những việc như thế?
Tôi và chồng có bé gái được hơn một tuổi, rất ngoan ngoãn và đáng yêu. Vợ chồng tôi cưới được ba năm nhưng hiện tại tôi không thấy bản thân yêu hay muốn gắn bó với chồng nữa. Khi mới cưới, chồng và tôi chia sẻ việc nhà với nhau nhưng từ khi mẹ chồng biết con trai phải rửa bát, nấu cơm thì bà rất khó... Đọc thêm

Lỡ chê món ăn chưa hợp, bạn gái không nấu cơm nữa

Quen nhau hai năm, em nấu cho tôi vài bữa cơm, tôi bảo chưa hợp lắm thì em bỏ hẳn.
Tôi và em quen nhau được hơn hai năm, em 26 tuổi, còn tôi 30, đều là dân tỉnh lên thành phố sống, có công việc và thu nhập ổn định, đã đi qua giới hạn. Tết vừa rồi, tôi dẫn em về ra mắt gia đình và cũng ghé nhà em chơi mấy hôm. Hai bên gia đình không có ý kiến gì.
Tôi cũng tới tuổi cưới xin rồi nên tôi... Đọc thêm

Ngày nào bạn trai cũng ăn ba bữa cơm mẹ nấu

Đọc bài: "Bạn trai đón tôi đi chơi nhưng toàn ăn cơm trước ở nhà", thấy giống hoàn cảnh mình ở hiện tại.
Bạn trai tôi cũng 33 tuổi, đang làm giáo viên THCS, dạy hợp đồng cho trường, tính tình hiền lành, chất phác, giản dị nhưng khá tiết kiệm. Anh toàn ở nhà ăn cơm mẹ nấu trước khi đi chơi với tôi. Khi đi chơi thường chỉ mời tôi cà phê, xem phim hoặc dạo phố rồi ngồi ghế đá. Số... Đọc thêm

Chồng định ngủ lại với tôi nhưng con hỏi: "Sao ba không về đi"

Vợ chồng tôi quen nhau khi làm chung; từ đồng nghiệp, bạn nhậu, người yêu rồi là vợ chồng với đầy đủ cung bậc cảm xúc hỉ, nộ, ái, ố.
Cuối cùng hai đứa cũng về chung nhà và có bé trai kháu khỉnh, nghĩ là sẽ hạnh phúc nhưng thực tế không phải. Khi những mâu thuẫn hàng ngày tích tụ, cả hai đều có những cái sai, không ai đúng hoàn toàn. Chúng tôi quyết định ly thân dù không muốn,... Đọc thêm