Home
Menu

Chồng bảo 'uống nước vào là hết' khi tôi sốt, nhờ anh đưa đi viện

Cảm giác cô đơn và tuyệt vọng trong chính cuộc hôn nhân của mình thật sự đau đớn.
Tôi đã học được một bài học vô cùng quý giá sau những trải nghiệm cay đắng trong cuộc hôn nhân của mình. Đó là khi làm phụ nữ, chúng ta phải luôn chuẩn bị cho mình một con đường lui, dù trong bất kỳ hoàn cảnh nào.
Cách đây một tuần, tôi và chồng chính thức ra tòa để kết thúc cuộc hôn nhân kéo dài một năm ba tháng. Câu chuyện của tôi là một minh chứng cho việc không ai biết trước được những khó khăn sẽ xuất hiện khi bước vào cuộc sống hôn nhân. Khi mới kết hôn, tôi cảm thấy mình là người phụ nữ hạnh phúc nhất trên đời. Chúng tôi có đám cưới tuy giản dị nhưng tràn đầy tình yêu và hy vọng. Tôi tin mình đã tìm được người bạn đời lý tưởng.
Anh dành một năm trời để chinh phục tôi và sau đó chúng tôi yêu nhau suốt bốn năm trước khi đi đến hôn nhân. Trong suốt thời gian đó, anh luôn bên tôi, cùng vượt qua những khó khăn trong cuộc sống. Có những đêm khuya, anh không ngại ngần đến bên khi tôi cần sự động viên. Chính vì những điều đó, tôi càng tin tưởng vào tương lai hạnh phúc của cả hai. Nhưng cuộc sống sau hôn nhân lại không như tôi mong đợi.
Chỉ sau ba tháng, chồng tôi bắt đầu có những thay đổi rõ rệt. Chúng tôi hiếm khi động vào điện thoại của nhau, nhưng tôi không thể không nhận ra sự khác biệt. Mỗi khi anh nhận được tin nhắn, lại có thái độ khó chịu, thậm chí có lần anh quát tôi vì vô tình liếc qua điện thoại của anh. Lúc ấy, tôi chỉ nghĩ có lẽ anh đang căng thẳng với công việc nên không để ý nhiều. Nhưng rồi, sự thô lỗ và khoảng cách giữa chúng tôi ngày càng lớn.
Chồng quyết định bắt đầu kinh doanh và tôi hết lòng ủng hộ anh, dù bản thân không hứng thú với lĩnh vực đó. Từ đó, anh thường xuyên có những cuộc hẹn với bạn bè, đối tác, thậm chí những người khác phái. Những cuộc đi chơi đến khuya ngày càng nhiều, mỗi khi tôi gọi hỏi anh đang ở đâu, anh chỉ trả lời cộc lốc rằng bận công việc. Một lần nọ, anh nhắn tôi ăn cơm trước vì sẽ đi gặp bạn. Khi tôi hỏi bạn nào, anh trả lời một cách lạnh lùng rằng "Không trả lời, em hỏi làm gì". Câu trả lời ấy khiến tôi vô cùng tổn thương, từ đó tôi quyết định không hỏi nữa.
Dần dần, mối quan hệ của chúng tôi trở nên lạnh nhạt. Chúng tôi vẫn sống dưới một mái nhà nhưng không còn chia sẻ với nhau như trước. Tôi bắt đầu nghi ngờ rằng chồng có người khác, nhưng dù cố gắng tìm hiểu từ những người xung quanh, tôi vẫn không thể tìm ra bằng chứng cụ thể. Tuy nhiên, một điều tôi chắc chắn là tình yêu của anh dành cho tôi đã không còn như trước.
Một hôm, tôi bị sốt siêu vi, cơ thể nóng lạnh liên tục, mệt mỏi rã rời. Tôi nhắn tin cho chồng để anh về đưa tôi đi bệnh viện, nhưng anh chỉ trả lời rằng "Em đi khám bảo sốt siêu vi rồi còn gì, sốt thì nó phải mệt vậy chứ sao, uống nước nhiều vào lát hết". Lời nói ấy khiến tôi cảm thấy mình hoàn toàn cô đơn. Không đợi anh về, tôi gọi cho người bạn thân nhờ đưa đi cấp cứu. Khi nằm trên giường bệnh, nước mắt tôi cứ thế lăn dài. Cảm giác cô đơn và tuyệt vọng trong chính cuộc hôn nhân của mình thật sự đau đớn.
Mẹ tôi từ quê lên chăm sóc khi biết tin tôi nằm viện. Mẹ khuyên tôi nên cân nhắc lại về việc ly hôn, vì hôn nhân nào cũng có những khó khăn ban đầu. Nhưng trong thâm tâm, tôi biết mình đã không còn đủ sức chịu đựng thêm nữa. Tình yêu và niềm tin đã bị bào mòn sau những ngày tháng lạnh nhạt và những lời nói vô tâm của anh.
Khi tôi đề cập đến chuyện ly hôn, chồng bất ngờ và không đồng ý. Anh nói rằng chỉ đang tập trung làm ăn để lo cho tương lai, và có lẽ đã lơ là cảm xúc của tôi. Dù chúng tôi đã cố gắng cho nhau thêm thời gian để suy nghĩ và cứu vãn mối quan hệ, nhưng mọi thứ vẫn không thay đổi. Tôi không còn cảm thấy vui vẻ như trước, còn anh cũng không còn sự chân thành. Một lần anh rủ tôi đi uống cà phê với hội bạn làm ăn, nhưng do tôi phải tăng ca về muộn, anh bảo tôi tranh thủ. Khi tôi về nhà, tắm rửa và chuẩn bị xong, anh lại nói đã quá trễ và không cần đi nữa. Tôi không muốn nói thêm gì, cảm giác như mọi sự cố gắng của mình chỉ là vô ích.
Cuối cùng, sau nhiều suy nghĩ, chúng tôi quyết định ly hôn. Nhìn lại, tôi không thể chắc chắn rằng nguyên nhân chính của sự đổ vỡ này là gì. Có thể chúng tôi không phải là mảnh ghép phù hợp của nhau, hoặc tình yêu của chúng tôi chưa đủ mạnh mẽ để vượt qua những thử thách của cuộc sống hôn nhân. Giờ đây, tôi sống một mình trong căn phòng nhỏ. Cuộc sống không quá khác biệt so với trước, chỉ là tôi không còn cảm giác tức giận hay buồn bã nữa. Tôi vẫn đi làm, tối về nấu ăn và xem phim nhưng cảm thấy nhẹ nhàng hơn, không còn những lo âu, phiền muộn đeo bám mỗi ngày.
Quyết định ly hôn có lẽ là một trong những quyết định đúng đắn nhất trong cuộc đời tôi. Bài học lớn nhất mà tôi rút ra từ cuộc hôn nhân ngắn ngủi này là phụ nữ luôn phải chuẩn bị cho mình một con đường lui, không chỉ về tài chính mà còn cả tinh thần. Đừng bao giờ đặt tất cả hy vọng và niềm tin vào một người đàn ông, bởi không ai biết trước được điều gì sẽ xảy ra. Hãy tự xây dựng cho mình một cuộc sống độc lập, để dù có bất kỳ biến cố nào xảy ra, bạn vẫn có thể tự đứng vững trên đôi chân của mình. Mong nhận được chia sẻ của các anh chị.
Quỳnh Thu 20/08/2024

Tôi bị cô gái quen qua mạng lừa vào bar uống rượu giá cao

Khi nhân viên đưa hóa đơn, tôi sững sờ khi thấy hơn 6 triệu đồng nhưng nhất định chỉ thanh toán 880 nghìn đồng những gì bản thân sử dụng.
Tôi 30 tuổi, chưa từng nghĩ mình sẽ rơi vào tình huống trớ trêu như thế này khi tham gia hẹn hò qua mạng. Câu chuyện của tôi có thể là một lời cảnh báo cho những ai đang tìm kiếm tình yêu trên các ứng dụng hẹn hò. Cách đây không lâu, tôi tham gia... Đọc thêm

Liệu vợ có giữ mình khi xa tôi, đưa con về nước học tập

Tôi băn khoăn việc cho con về nước học tập hay học ở Nhật Bản, rồi còn lo nếu vợ chồng xa cách liệu cô ấy có còn chung thủy?
Tôi có hai bé, bé lớn học lớp một và bé nhỏ gần một tuổi. Tôi làm việc ở Nhật được 8 năm, do làm trong ngành bảo dưỡng máy bán dẫn nên lương thưởng ổn. Tôi là con trai duy nhất trong nhà nên không xác định ở Nhật đến già, cũng chưa xác định khi nào... Đọc thêm

Vợ về nước nhưng hai tuần sau mới đưa con đến nhà nội

Vợ chồng tôi định cư ở Đức, sau 6 năm vừa về nước vì có chuyến du lịch Việt Nam, hơn nữa cũng lâu rồi tôi chưa về thăm mẹ.
Nhà vợ đều ở Đức. Vì còn chút việc nên vợ ẵm con trai gần hai tuổi về trước hai tuần, tôi về sau. Thời gian dự kiến tôi và vợ ở lại Việt Nam là một tháng. Vì còn phải kinh doanh nên vợ chồng chỉ ở cùng nhau hai tuần, sau đó vợ bay sang Đức, tôi ở... Đọc thêm

Vợ cáu gắt, đòi ly thân vì tôi không mang bỉm vào viện cho con

Có vẻ vợ cảm thấy mình sai, trở về cách xưng hô cũ, chủ động nói chuyện với tôi.
Tôi là tác giả bài viết: "Vợ nhất quyết không nói đã tiêu tiền tiết kiệm vào việc gì". Từ sau việc đó, khi thống nhất lại chi tiêu và tiết kiệm, cuộc sống của tôi chỉ yên bình một thời gian ngắn, tôi phát hiện vợ đổi hết tên tôi lưu trong danh bạ và mạng xã hội, không còn lưu tên thân mật như... Đọc thêm

Không dám ăn ngon, khát không dám uống vì sợ có tội với chồng

Tôi bị chồng thao túng tinh thần, trầm cảm, thấy mình không xứng đáng, đã hy sinh tất cả những nhu cầu cơ bản của mình.
Tôi là tác giả của loạt bài về bạo hành ái kỷ. Xin lưu ý, thuật ngữ ái kỷ trong bài là chỉ xu hướng tính cách ái kỷ, không phải rối loạn nhân cách ái kỷ - narcissist personality disorder. Ái kỷ không phải chỉ là tự luyến, yêu bản thân, hay ích kỷ. Xu hướng tính cách... Đọc thêm