Em trai trộm tiền của cô giáo vẫn được mẹ bênh chằm chặp
Em trai ngủ dậy không gấp chăn màn, ăn xong không rửa bát,, quần áo có người giặt, nhà cửa không phải quét dọn.
Tôi sinh ra trong một gia đình có 5 người: bố, mẹ, em trai, em gái và tôi. Hai đứa em dưới tôi sinh đôi. Tối hôm qua tôi đã tát em trai một cái vì nó quá ngỗ ngược. Nó như ngày hôm nay cũng là do bố mẹ tôi quá nuông chiều, dẫn đến nó thành một người lười lao động, thiếu ý thức và ăn nói trống không. Bố tôi luôn quan niệm đời người đàn ông dù có giỏi giang, giàu có đến đâu mà không có thằng chống gậy thì cuộc đời đó coi như bỏ đi, tay trắng. Còn mẹ tôi luôn có tư tưởng con trai là con mình, sau này nó ở với mình, phụng dưỡng thờ cúng mình, còn con gái là con nhà người ta.
Chính vì có tư tưởng như thế nên từ lúc em trai tôi ra đời cho đến giờ, nó luôn là trung tâm vũ trụ, không phải làm việc gì, ngủ dậy không phải gấp chăn màn, ăn xong bát không cần rửa, cứ xếp vào bồn tí có người rửa, quần áo thay ra có người giặt, nhà cửa không phải quét dọn. Những việc đó là việc cỏn con của đàn bà, đàn bà trong nhà có bổn phận phải hầu hạ phục dịch, không được ý kiến hay tị nạnh. Đàn ông đi làm những việc đó thấy nhục, em trai cho rằng đó không phải việc của nó, vì quen có người hầu từ bé. Ăn uống có mẹ mua đồ ăn sáng đến tận miệng, còn ỉ ôi là: "Ai bảo mẹ mua cái này. Cái này ai mà ăn được", mẹ tôi lại đi mua đồ khác về nịnh cậu ấm ăn, sợ con đói. Trong khi tôi đi học từ bé đến lớn nhịn đói, không biết ăn sáng là gì, nói thì bố mẹ bảo nhịn đi học cho nó tỉnh, ăn lắm rửng mỡ, đi học lại ngủ gật. Tôi chỉ thấy đói quá hoa mắt, chóng mặt chứ không thấy tỉnh, chắc là con gái nên không cần phải ăn, ăn tốn cơm.
Em trai đi học, bố mẹ lo cho không thiếu thứ gì, tiền đóng học văn hóa, kỹ năng mềm, học võ..., mua máy vi tính cho đi học, dù ngày đó nó học tiểu học thì tôi nghĩ chưa cần dùng máy tính. Trong khi tôi đi học đại học máy tính không có, làm bài tập lớn hoặc đề tài khoa học là ra quán net làm. Tôi rất thích học đàn, xin phép bố mẹ cho đi học, bố mẹ bảo học làm gì cái đấy, tiền đâu mà cho mày đi học, nếu mày tự kiếm được tiền đi học thì dành tiền đó để đóng học phí. Vì bố mẹ chiều quá nên giờ em không coi ai ra gì, đến mức đó bố mẹ vẫn bênh và chiều.
Hồi em học lớp 8 nghiện game, tiền cho ăn sáng cũng không đủ để nạp game rồi quay ra ăn cắp tiền của cô giáo chủ nhiệm. Căn đúng hôm cô thu tiền học phí của các bạn, em lấy trộm, số tiền khá lớn. Ngay lập tức sự việc vỡ lở, bố tôi bị nhà trường mời lên làm việc, vừa phải đền, vừa bị người ta nói là có thằng con ăn cắp. Bố tôi bực lắm, về nhà không chửi em mà lại chửi tôi: "Mày có ăn có học, học đến đại học mà ngu, không theo sát em, không trông nom nó, để nó ăn cắp. Mày có biết nó làm sao thì đời bố mày tay trắng không". Bố mẹ không bảo được nó, động nói đến là bênh chằm chặp, còn mắng ngược lại tôi. Em có coi lời của chị nó ra cái gì đâu, sao hôm nay lại trách tôi không bảo nó.
Em nghiện game cộng với trước giờ học hành dốt nát nên không thi được vào cấp 3 công lập, bố cho nó đi học dân lập thì chê không thích, chỉ thích chơi. Bố tôi ép được nó vào học trường nghề, lại còn động viên bằng cách mua xe máy cho đi học, mua điện thoại đời cao cho dùng, trong khi nhà nào có điều kiện. Bố tôi không có tiền, bố bảo luôn với tôi là mày có cái bát họ đấy, bốc về mua cho em cái xe để nó đi học, đạp xe 15 cây số sợ nó mệt. Tôi là phận con gái, bố mẹ chẳng đầu tư cho cái gì, đi học 20 km cũng chỉ đạp xe, vất vả chỉ khiến người ta trưởng thành chứ không chết được, giờ em lại còn thi trượt cũng có thưởng nữa sao.
Bố gia trưởng, tôi không mua cho em sẽ bị bố chửi là bất hiếu, không nghe lời, vô dụng, không hỗ trợ được bố mẹ nuôi em. Nếu em tử tế, tôi không tiếc gì, nhưng tôi thấy làm như thế là hại em, cuối cùng tôi vẫn phải mua xe cho nó. Có xe rồi nó đi chơi với chúng bạn, ngã rồi hỏng xe. Mẹ bảo sửa xe đi lấy cái mà đi học, em bảo xe đấy tan ra rồi sửa làm gì nữa, vứt đi thôi. Tôi bực lắm, từ đó tự nhủ không bao giờ lo cho nó bất cứ thứ gì, chiều quá thành ra không biết quý trọng đồng tiền, không biết tiền ở đâu mà có, người cho mình đã phải vất vả như thế nào mới kiếm được.
Tối qua tôi đi làm về muộn, 20h30 mới về; mẹ cũng làm về muộn, 21h về. Tôi về đến nhà thấy em nằm dài trên ghế chơi điện tử bằng điện thoại, còn tivi mở để nghe nhạc, cơm chưa cắm, gà ở vườn không cho ăn, nhà cửa bẩn ngập ngụa lên không dọn, trong bồn rửa bát ngập bát ăn từ trưa không rửa. Nhìn thấy tôi, nó còn kêu đói và mặt sưng lên vì không về sớm nấu cơm cho nó ăn. Tôi bực quá quát em: "Em lớn 17 tuổi rồi, ở nhà cơm không cắm, nhà không dọn, em định đợi ai, ỷ lại vào ai. Làm người vô dụng thế à, cái việc thế còn không làm được thì sau này làm được tích sự gì".
Đúng lúc đó mẹ đi làm về thấy to tiếng vào hỏi làm sao, tôi trình bày đúng như những gì mình thấy, mẹ bênh em tôi: "Mày không nấu được cho nó ăn thì để đó tí tao nấu". Đến đoạn đó tôi không còn gì để nói nữa, đi làm cả ngày, kiếm tiền cho nó phá, rồi tối về lại phải nấu ăn và giặt đồ cho nó. Tôi nghĩ như thế là hại em, đang biến nó thành người vô dụng, ăn bám, sống không có ích cho xã hội.
Trong bữa ăn nó một tay cầm điện thoại chơi điện tử, một tay cầm đũa xúc cơm đút vào mồm, tôi mắng nó bỏ cái điện thoại ra, mẹ bảo: "Mày để yên cho thằng bé ăn, đến bữa ăn cứ ầm ầm lên thế, mày cũng ra cái gì mà nói nó". Em trai tôi lại hùa theo mẹ: "Đúng rồi đấy, mày ra cái gì mà nói tao". Nghe đến câu đó tôi rớt nước mắt, không ngờ mẹ và em mình lại có thể cư xử như thế. Từ nay tôi tự nhủ, chỉ lo cho bản thân, anh chị em kiến giả nhất phận, nó tốt sau này bố mẹ tôi được nhờ, nó xấu bố mẹ tự chịu, đừng gọi đến tôi. Quá lắm rồi.
Hòa Hân 26/12/2025Lấy trộm tiền trong lợn đất của con gái, tôi phải trả giá
Tôi luôn cố chu toàn mọi việc; rồi vì một lỗi sai, tôi bị vợ đuổi khỏi nhà, mẹ vợ từ chối tiếp, mẹ đẻ bị nhà vợ coi thường.
Tôi 36 tuổi, không cờ bạc, không hút thuốc, rượu bia chỉ uống khi có sự kiện hoặc tiếp khách, gái gú càng không. Tôi và em biết nhau từ khi em vừa ra trường và làm cùng tòa nhà với tôi. Trong thời gian đó, em đang có bạn trai nên chúng tôi chỉ là bạn...
Đọc thêmCon trai 8 tuổi thường trộm tiền và chưa từng nhận lỗi
Con không bao giờ chịu thừa nhận sai lầm, mỗi lần hỏi chỉ bảo lấy trộm của bạn rồi im ru, không nói câu nào.
Tôi thật sự kiệt sức và bất lực khi phải lên đây cầu cứu mọi người xin lời khuyên và chỉ dẫn. Con trai tôi tám tuổi, học lớp ba. Từ năm lớp một, tôi từng thấy có 50 nghìn đồng trong cặp con và ép hỏi thì con nói là lấy trộm của bạn. Dần dần con trộm những món đồ...
Đọc thêmVợ mới cưới bị người lạ tố trộm tiền, bạo hành trẻ em
Tôi bảo vệ vợ, nói với họ rằng có gì cứ báo công an người ta giải quyết cho, vợ cũng bảo tôi nhắn lại như vậy.
Tôi vừa cưới vợ, chúng tôi yêu nhau 3 năm, chủ yếu là yêu xa vì tôi làm xa. Em 24 tuổi, vừa tốt nghiệp đại học, trong thời gian học hơn hai năm đó em có đi làm thêm. Chúng tôi vừa cưới xong thì có người phụ nữ nhắn qua mạng xã hội cho tôi, nói vợ tôi từng làm giúp...
Đọc thêmNhiều lần bị bố mẹ nghi ngờ ăn trộm tiền
Mỗi lần ba bị mất tiền, mọi sự nghi ngờ đều đổ về phía cháu, rồi còn khẳng định cháu là người lấy.
Cháu mới lên lớp 10, có dịp lên đây chia sẻ câu chuyện oan ức của mình. Chuyện là buổi tối vừa rồi, lúc 18h45, cháu ra khỏi nhà để đi học thêm như bao ngày, mọi chuyện sẽ rất suôn sẻ khi cháu về nhà lúc 20h35, qua chỗ mẹ để bàn chuyện học tập. Thế nhưng khi tới lại không...
Đọc thêm'Ốm vẫn phải xin ra viện để chăm mẹ bị bệnh'
'Vợ chồng tôi đều là con một, bố mẹ hai bên đã lớn tuổi và bệnh tật, áp lực thì nhiều lắm'.
Nhiều người cho rằng sinh một con thì sẽ lo cho con được tốt nhất, nhưng có những người lại nghĩ như vậy đứa trẻ sẽ buồn, thậm chí ích kỷ, không biết chia sẻ hoặc sau này mọi gánh nặng để dồn lên vai con. Tuy nhiên, có nhiều ý kiến cũng cho rằng sinh nhiều con hơn chưa hẳn đã tốt,...
Đọc thêm