Home
Menu

Nhiều lần cố kết nối nhưng gia đình bạn trai không đón nhận tôi

Tôi đã thẳng thắn chia sẻ với anh về những lo lắng của mình, nhưng mọi thứ vẫn chưa có hướng giải quyết rõ ràng.
Tôi sinh năm 1993, còn bạn trai tôi sinh năm 1995, là Việt kiều. Bố mẹ và họ hàng anh khác vùng miền với tôi, đang sinh sống và làm việc tại Ba Lan. Chúng tôi quen nhau qua công việc và đã hẹn hò được ba năm tại TP HCM, trong đó có một năm yêu xa vì anh phải về nước với lý do chăm sóc bố bị bệnh. Tuy nhiên, tôi cảm nhận đây chỉ là cái cớ gia đình anh đưa ra, nhằm tách chúng tôi, họ nghĩ rằng khoảng cách sẽ khiến mối quan hệ này tự nhiên rạn nứt. Khi về Ba Lan, sức khỏe của bố anh vẫn bình thường, không nghiêm trọng như gia đình anh từng nói trước đó.
Trong suốt thời gian yêu nhau, gia đình anh luôn phản đối mối quan hệ này, đặc biệt là mẹ anh, bà muốn con dâu tương lai cùng vùng miền như gia đình bà để dễ hòa hợp nhiều mặt, đồng thời cũng đề cao yếu tố "môn đăng hộ đối". Tuy nhiên, nếu xét về hoàn cảnh gia đình, tôi không nghĩ mình có điểm nào kém họ. Gia đình tôi đã ổn định từ lâu, sở hữu nhà ở quận trung tâm, có cửa hàng kinh doanh trang trí nội thất hơn 20 năm và cho thuê nhà. Ngoài ra, gia đình và người thân tôi đã định cư tại San Francisco (Mỹ) hơn 30 năm nay. Dù bị gia đình phản đối và liên tục bị giới thiệu cho nhiều người khác, bạn trai tôi vẫn khẳng định với họ rằng anh đã có tôi.
Sau một năm yêu xa, vào dịp tết vừa rồi, anh quay về Việt Nam và cầu hôn tôi. Gia đình và bạn bè anh đều biết về chuyện này. Tuy nhiên, mẹ anh vẫn tiếp tục gây khó dễ, khiến chúng tôi rất mệt mỏi mỗi khi về nhà bà chơi. Tôi đã nhiều lần cố gắng kết nối và trò chuyện với gia đình anh, nhưng họ không thực sự đón nhận tôi. Anh cũng hiểu rõ điều này. Bên cạnh đó, tôi còn lo lắng về tương lai nếu kết hôn và theo anh sang Ba Lan. Việc phải học tiếng Ba Lan để thích nghi với cuộc sống mới là một thách thức đối với tôi. Tôi cũng không muốn sống chung với gia đình anh sau khi kết hôn, bởi không cảm thấy mình được chào đón. Tuy nhiên, hiện tại anh vẫn chưa đủ kinh tế để ra riêng.
Quan trọng hơn, đến nay chúng tôi vẫn chưa có kế hoạch cụ thể cho đám cưới. Tôi đã thẳng thắn chia sẻ với anh về những lo lắng của mình, nhưng mọi thứ vẫn chưa có hướng giải quyết rõ ràng. Trước những khó khăn này, tôi bắt đầu tự hỏi: Liệu mình có nên tiếp tục chờ đợi hay tìm hiểu một người khác phù hợp hơn?
Thùy Nhi 04/02/2025

Hơn một năm kết hôn, ba lần bị phản bội, hai lần sẩy thai

Chỉ hơn một năm sau kết hôn, tôi trải qua ba lần bị phản bội, hai lần mất con, và một cuộc ly hôn đầy tổn thương
Tôi viết những dòng này vào một đêm muộn, khi lòng đã bình lặng hơn sau tất cả những biến cố quá sức chịu đựng. Hơn một năm kết hôn, tôi trải qua ba lần bị phản bội, hai lần mất con, một cuộc ly hôn để lại trong tôi không chỉ nỗi đau mà còn là cú tỉnh thức cay... Đọc thêm

Vợ chồng mất kết nối đã lâu, anh không có dấu hiệu hàn gắn

Vợ chồng mâu thuẫn, anh đập phá đồ đạc, bảo tôi lấn lướt rồi chỉ tay vào tôi: "Tao sẽ cho mày biết nhà này ai là nóc".
Tôi và chồng cùng 39 tuổi, kết hôn 12 năm với hai bàn tay trắng. Nhờ may mắn tôi đã phát triển công việc riêng, anh không xin được việc nên phụ tôi cùng phát triển công việc. Mấy năm đầu chí thú làm ăn, tôi cố gắng làm gấp hai gấp ba sức mình. Lúc đó anh xong... Đọc thêm

Vợ cũ không cho tôi đón con về nội vào Tết này

Vợ cũ nói em nuôi con thì tôi phải theo lịch trình của hai mẹ con, tôi như không có quyền gì cả.
Tôi và vợ cũ ly hôn gần hai năm. Sau ly hôn, vì thay đổi công việc nên tôi chuyển đến thành phố khác sống, hàng tuần vẫn gọi video call với con và gửi cấp dưỡng đầy đủ theo tòa. Sắp tới sinh nhật con trai, tôi dự định sẽ về và tổ chức cho con trai cùng vợ cũ như năm trước. Năm nay tôi... Đọc thêm

Lúc chờ kết quả khám của bố, tôi hiểu cần quan tâm gia đình hơn

Từ lúc đó nhận thức của tôi về sự mất mát đã thay đổi, tôi cần quan tâm đến cha mẹ, gia đình nhiều hơn, giúp cha mẹ có nhiều hạnh phúc hơn bên con cháu.
Tôi 37 tuổi, buôn bán nhỏ, nhà có ba anh chị em. Cha mẹ đã ngoài 60 tuổi, độ tuổi đáng nhẽ được nghỉ ngơi, hưởng thụ tuổi già bên con cháu nhưng vẫn phải lao động quần quật từ sáng đến tối để kiếm tiền. Mục đích kiếm... Đọc thêm

Mệt mỏi khi sống chung với chồng và mất kết nối cảm xúc

Chồng tôi ngủ với con lớn 8 tuổi, tôi ngủ với con nhỏ; chúng tôi gần như không còn chia sẻ không gian riêng tư, càng lúc càng xa lạ.
Chồng tôi làm việc 50 tiếng mỗi tuần. Anh vẫn cố gắng phụ giúp đưa con lớn đi học 3 ngày, về nhà chơi với con, đọc sách, giặt đồ. Tôi ở nhà chăm con nhỏ 8 tháng, tập yoga, rửa chén, cũng đưa đón con lớn. Nhà có xe, không phải trả góp, kinh tế tạm ổn.... Đọc thêm