Home
Menu

Càng lớn tuổi, bố tôi càng buồn khi không có con trai

Càng lớn tuổi, tôi thấy ông càng nghĩ ngợi nhiều hơn, tiếc vì không còn ai mang họ của mình, sau này mất ai là người thờ cúng.
Bố tôi ngoài 60 tuổi, có ba con gái đều đã lập gia đình. Cuộc sống của mấy chị em tôi không giàu sang, thành đạt, chỉ đủ ăn đủ mặc. Bố tôi là cháu đích tôn của dòng họ, nhà ông bà nội chỉ có mình bố là trai, còn lại ba người con khác là gái. Thời của bố, lại ở làng quê nghèo, khu vực gia đình tôi sống khá coi trọng việc con nối dõi, cháu đích tôn kéo dài hương hỏa. Bố tôi không có con trai có thể xem như chưa làm tròn chữ hiếu, thậm chí có người còn nói ông là "mất họ", khinh thường ông, bảo ngồi mâm dưới,...
Ngày trẻ, bố tôi là thanh niên có suy nghĩ đi ngược với số đông và khá tân tiến. Ở chỗ tôi, nhiều bác tầm tuổi bố coi con gái là con người ta, không cần đầu tư cho học hành quá nhiều, vì chỉ tốn kém, sau này cũng về làm con người khác. Vậy nên con gái chỉ cần học hết lớp 12 là được, kiếm nghề gì đó ổn ổn rồi lấy chồng. Bố tôi không cho là vậy, con nào cũng là con, chỉ cần chúng tôi có khả năng, bố đầu tư hết sức có thể để chị em tôi học hành. Hồi đó, chúng tôi đỗ đại học, bố hãnh diện lắm.
Niềm vui của bố chỉ kéo dài tới khi chị em tôi lần lượt lập gia đình và đều lấy chồng cùng quê nhưng cách nhà khoảng 60-70 km. Nhà chồng không hẳn có tư tưởng hiện đại, thành thử chúng tôi cũng mệt mỏi đấu tranh để có thể về với bố mẹ nhiều hơn, nhất là dịp lễ tết cho ông bà đỡ tủi thân. Tuy nhiên, con gái vẫn chỉ là con gái. Dù có thể về thường xuyên hơn chút với bố mẹ nhưng đôi khi vẫn không bằng cậu con trai đi vài năm mới về một lần.
Công to việc nhỏ, bố mẹ có thể bảo với con trai thoải mái, nhưng với con gái, con rể thì e dè. Có khi làm thêm cái nhà để xe, ông bà cũng cặm cụi tự làm chứ chẳng bảo với con, sợ phiền con cái. Điều này tôi thấy rất rõ qua hai bên gia đình. Bà nội có thể gọi cho chồng tôi bảo làm này làm kia hết bao tiền, chồng tôi gửi tiền về hoặc tự về làm. Còn ông bà ngoại đâu có gọi cho tôi kiểu đó, có chăng chỉ là nói qua qua khi chúng tôi gọi về hỏi thăm.
Càng lớn tuổi, tôi thấy ông càng nghĩ ngợi nhiều hơn, tiếc vì không còn ai mang họ của mình, sau này mất ai là người thờ cúng. Có lúc ông bảo với chúng tôi rằng chủ yếu là khi sống chứ mất rồi thì biết gì nữa mà lo nghĩ nhiều, không thì gửi ông bà lên chùa. Có khi lại nói nếu có con trai, bố sẽ xây nhà to, giờ không có thì xây làm gì. Tôi hiểu bố tủi thân, buồn và tiếc nuối. Tôi cũng chẳng biết làm thế nào để bố nguôi ngoai. Chỉ hy vọng xã hội ngày càng văn minh, tư tưởng "trọng nam khinh nữ" bớt đi cho những gia đình không có con trai đỡ khổ tâm.
Cẩm An 24/05/2024

Càng ngày vợ càng không thể khiến tôi vừa lòng

Vợ không thể đáp ứng được những kỳ vọng của tôi, cuộc hôn nhân này đã đến hồi kết sau 8 tháng chung sống.
Tôi 25 tuổi, cưới được 8 tháng. Khi còn học đại học, những buổi chiều ngồi trong thư viện, tôi và cô ấy vô tình chạm mặt nhau. Cô ấy rất trầm lặng, khác hẳn với những cô gái khác trong lớp. Thoạt đầu, tôi chỉ nghĩ cô ấy là một người nghiêm túc, dần dần nhận ra sự... Đọc thêm

Tôi càng cự tuyệt, chủ doanh nghiệp càng quyết liệt theo đuổi

Tôi 26 tuổi, làm việc tại Hà Nội, là người vô tính; gần đây tôi rất sợ hãi khi có một người đàn ông cuồng nhiệt đeo đuổi mình.
Anh ta là người nước ngoài, là bạn của cấp trên tôi. Tôi phiên dịch giúp và hướng dẫn anh ta cách đóng tiền, đỗ xe dưới hầm. Xong việc, anh ta hôn vào tiền rồi đưa cho tôi khoảng ba triệu đồng với ánh mắt không hề đứng đắn, khiến tôi tức giận.... Đọc thêm

Buồn bã khi thất nghiệp ở tuổi 47 dù không áp lực tiền bạc

Hàng ngày quanh quẩn trong nhà với việc nội trợ, tôi lại thích mặc quần áo đẹp đến cơ quan mỗi sáng, gặp gỡ mọi người.
Tôi là nữ, 47 tuổi, sống và làm việc tại một tỉnh miền Trung. Trước đây tôi làm việc tại một doanh nghiệp về xây dựng. Gần đây công ty ít việc làm, tôi đã nghỉ việc nửa năm nay. Sau hơn 20 năm làm việc, tôi và chồng đã tích lũy được một số tài sản. Ngoài... Đọc thêm

Nín nhịn người chồng vô tâm, anh càng không coi tôi là vợ

Tôi nhiều lần muốn ly hôn nhưng nghĩ đến những lần anh ôm tôi và nói sẽ bảo vệ tôi cả đời, tôi lại không nỡ rời xa anh.
Tôi và chồng chưa ly hôn nhưng tình cảm rạn nứt rất lâu rồi. Không cãi vã ầm ĩ, không đánh đập, nhưng khoảng cách giữa hai người lớn dần, lặng lẽ và lạnh lùng. Tôi cảm thấy mình như người thừa trong chính cuộc hôn nhân này. Chồng tôi sống cảm tính, thiếu... Đọc thêm

Người đàn ông lớn hơn 20 tuổi, có ba con, từ chối tình cảm của tôi

Anh bảo với chị giới thiệu rằng tôi trẻ quá. Còn với tôi, anh nói chắc tôi phải quen được nhiều người trước khi gặp anh rồi.
Tôi quen người đàn ông hơn 20 tuổi, có 3 con gái. Theo mọi người nhận xét, anh là người tử tế, đàng hoàng, kinh tế ổn định, tôi lấy anh sẽ có chỗ dựa. Vợ anh mất 5 năm, một mình anh chăm sóc các con từ khi chúng còn nhỏ, cuối tuần đưa con đi chơi, làm... Đọc thêm