Home
Menu

Tôi càng cự tuyệt, chủ doanh nghiệp càng quyết liệt theo đuổi

Tôi 26 tuổi, làm việc tại Hà Nội, là người vô tính; gần đây tôi rất sợ hãi khi có một người đàn ông cuồng nhiệt đeo đuổi mình.
Anh ta là người nước ngoài, là bạn của cấp trên tôi. Tôi phiên dịch giúp và hướng dẫn anh ta cách đóng tiền, đỗ xe dưới hầm. Xong việc, anh ta hôn vào tiền rồi đưa cho tôi khoảng ba triệu đồng với ánh mắt không hề đứng đắn, khiến tôi tức giận. Tôi trả lại tiền, kêu anh ta đánh xe ra tòa nhà khác, ở đây hết chỗ rồi. Tối hôm đó anh ta kết bạn qua mạng xã hội và xin lỗi tôi, tôi đồng ý cho qua vì người ta cũng biết lỗi.
Từ ngày hôm sau, anh ta liên tục cho người giao hoa, túi hiệu, nước hoa đến chung cư tôi ở, gửi lễ tân. Tôi nói anh ta không được làm vậy, nhắc lễ tân không nhận đồ hộ tôi nữa. Mỗi chiều đến anh ta cho người giao trà sữa, nước ép trái cây, đồ ăn ngon đến văn phòng tôi làm, khiến tôi rất ngại với đồng nghiệp, cảm thấy mệt mỏi và phiền hà. Anh ta rất được lòng đồng nghiệp phòng tôi, họ còn nói tốt về anh ta. Anh ta nhắn tin nói thích tôi ngay từ lần đầu tiếp xúc. Xin nói thêm, tôi không phải người xinh đẹp xuất sắc gì, chỉ ưa nhìn. Tôi đã chặn liên lạc của anh ta, dọa báo cảnh sát, anh ta vẫn không ngừng đeo đuổi khiến tôi rất đau đầu.
Công việc khiến tôi không thể không nhận số điện thoại người lạ. Mỗi lần nghe giọng anh ta hay người gọi giao đồ, tôi đều chán nản. Tôi không biết anh ta có bao nhiêu số điện thoại nữa. Tôi nhờ cấp trên nhắc nhở anh ta nhưng tình hình vẫn không khá hơn. Giờ ăn trưa đồng nghiệp hay nói: "Người ta là chủ doanh nghiệp đó, đẹp trai lại giàu có, có cơ hội đổi đời mà không muốn, làm công ăn lương đến bao giờ mới khá lên được", nghe xong tôi cũng nhắc khéo chị đồng nghiệp. Tôi càng cự tuyệt, anh ta càng quyết liệt theo đuổi. Tôi bảo không cần thiết phải theo đuổi tôi, vô ích, bản thân không hứng thú với anh ta. Tôi thích công việc hiện tại, linh hoạt thời gian và năng động nên không muốn chuyển việc. Bề ngoài trông tích cực, mạnh mẽ nhưng bên trong tôi lại yếu tâm lý và nhạy cảm, hay lo xa.
Tôi không biết chia sẻ chuyện này với ai, kể ra đi nữa người khác sẽ bảo tôi thử đón nhận xem sao. Tôi không biết xử lý thế nào để anh ta chấm dứt việc theo đuổi. Tôi rất mệt mỏi, tâm lý bị ảnh hưởng, cáu gắt nhiều hơn, sợ nghe chuông điện thoại. Tôi phải làm sao đây?
Quỳnh Giao 05/11/2024

Hai người đàn ông rời xa vì tôi chân thành, quyết liệt trong tình yêu

Có lẽ nào sự chân thành tôi trao đi, sự chân tình tôi mong nhận lại, luôn khiến người đàn ông tôi gặp cảm thấy thiếu an toàn đến vậy?
Năm 19 tuổi, lần đầu tiên tôi đọc trọn vẹn một cuốn sách nổi tiếng, thì ra để giao tiếp hiệu quả, người ta cần học cẩn thận từ cách khen, cách chê, cách nói, cách cười... Trong quá trình học tập ở trường đại học, tôi tham gia lớp học của... Đọc thêm

Càng cố quên anh, tôi càng đau khổ

Có lúc tôi tự trấn an: "Đủ nắng hoa sẽ nở, đủ yêu thương hạnh phúc sẽ đong đầy", được một hai ngày rồi lại nhớ anh.
Chia tay rồi, tôi cố tìm sự an lạc qua những bài pháp về duyên nợ của các thầy sư, để dằn lại những con sóng hỗn độn cứ lăn tăn trong lòng. Mọi chuyện rồi sẽ qua và tôi tin một ngày nào đó sẽ quên được anh, sẽ gặp được đúng chàng trai là chồng và yêu... Đọc thêm

Càng lớn tuổi, bố tôi càng buồn khi không có con trai

Càng lớn tuổi, tôi thấy ông càng nghĩ ngợi nhiều hơn, tiếc vì không còn ai mang họ của mình, sau này mất ai là người thờ cúng.
Bố tôi ngoài 60 tuổi, có ba con gái đều đã lập gia đình. Cuộc sống của mấy chị em tôi không giàu sang, thành đạt, chỉ đủ ăn đủ mặc. Bố tôi là cháu đích tôn của dòng họ, nhà ông bà nội chỉ có mình bố là trai, còn lại ba người con khác là gái. Thời của... Đọc thêm

Càng ngày vợ càng không thể khiến tôi vừa lòng

Vợ không thể đáp ứng được những kỳ vọng của tôi, cuộc hôn nhân này đã đến hồi kết sau 8 tháng chung sống.
Tôi 25 tuổi, cưới được 8 tháng. Khi còn học đại học, những buổi chiều ngồi trong thư viện, tôi và cô ấy vô tình chạm mặt nhau. Cô ấy rất trầm lặng, khác hẳn với những cô gái khác trong lớp. Thoạt đầu, tôi chỉ nghĩ cô ấy là một người nghiêm túc, dần dần nhận ra sự... Đọc thêm

Bố càng lớn tuổi, tần suất xem phim nóng càng nhiều

Bố tôi 70 tuổi, bảo vệ về hưu, được mọi người nhận xét là hiền, "nhiều chữ" nhưng có một nỗi buồn khó nói là bố hay coi phim nóng.
Khi còn học lớp chín, tôi phát hiện tủ của bố đầy đĩa phim, rồi tôi âm thầm đi vứt cách nhà 3 km. Vài năm sau, chú vào chơi, bố và chú kêu tôi ra khỏi phòng, mượn máy tính và đóng cửa phòng lại. Tưởng chừng bố càng lớn sẽ càng chín chắn hơn,... Đọc thêm