Mẹ chồng cho con gà nhưng bắt phải chế biến theo ý bà
Con gà bà nuôi rồi gửi vào, vợ chồng tôi phải ăn theo ý của bà, hôm nay ăn 1/4, vài hôm nữa mới được ăn tiếp.
Tôi 28 tuổi, vừa sinh bé đầu lòng được 3 tháng. Tôi lấy chồng 5 năm rồi, công việc của tôi không ổn định, chồng kiếm tiền tốt hơn. Tôi phụ giúp chồng kinh doanh buôn bán, anh em nhà tôi chung công ty. Việc nhà tôi làm hết, đến khi chăm con thì bà ngoại cũng chăm 3 tháng. Chồng tôi hiền lành, ít nói, anh chỉ chăm chú làm việc kiếm tiền. Vấn đề của tôi là mẹ chồng.
Từ khi lấy nhau, gia đình chồng ngăn cản vì chúng tôi khác đạo. Tôi lấy chồng thì chồng phải theo đạo của tôi, chắc như vậy nên sau này lấy về bố mẹ chồng không thương tôi. Tôi đảm đang việc nhà, cơm nước, nhưng mẹ chồng rất hay chỉnh đốn chuyện đồ ăn, đồ uống, cái gì bà cũng sợ độc hại. Trứng gà bà không cho chiên, bắt phải luộc chín, cũng không được luộc lòng đào.
Vợ chồng tôi ở riêng trong Sài Gòn, bố mẹ chồng ở quê nhưng ngày nào cũng gọi điện vào cho chồng tôi, hỏi công ăn việc làm, hỏi làm bao nhiêu tiền, cho họ hàng mượn tiền cũng hỏi mượn chồng tôi. Chúng tôi lớn rồi, để tự lo liệu, thế nhưng dường như mẹ chồng không an tâm, không hiểu được tấm lòng của con dâu. Cũng vì bà mà vợ chồng tôi xém ly hôn, chồng tôi ít nói và vợ chồng chưa hiểu nhau. Bà luôn miệng bảo tôi may mắn mới lấy được con bà, con bà là nhất họ. Bà không bảo ban chúng tôi về với nhau, ngược lại toàn chia rẽ hai đứa.
Cuối cùng qua chuyện đó, nghĩ mình còn thương chồng nên tôi quay về giữ gìn hạnh phúc gia đình. Vợ chồng tôi thuộc diện hiếm muộn, chạy chữa sau hai năm mới có con. Bây giờ mọi sóng gió cũng qua nhưng tính tình của mẹ chồng vẫn không thay đổi, luôn bắt chúng tôi ăn uống theo ý của bà. Thậm chí tôi chăm con, bà cũng tham gia như thế này, như thế kia. Tôi đã làm mẹ, cũng được học hành, có kiến thức, cũng hỏi người lớn nhưng bà thường áp đặt suy nghĩ của bản thân lên tôi, bảo tôi phải làm theo, không là bà bảo quan tâm thì mới nói, người ngoài sẽ chẳng nói.
Chồng tôi có một mình ở Sài Gòn, mọi chuyện nhà đẻ tôi ở đây cũng hỗ trợ nhiều, nhưng tính chồng tôi ít kể lể. Em trai chồng nói năng khéo léo hơn, vợ của em không đụng tay việc nhà, cũng chỉ làm công việc bình thường nhưng rất được lòng nhà chồng. Tôi không muốn sân si nhưng phải làm sao để có thể giúp cho mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu tốt hơn, không ảnh hưởng đến cuộc sống gia đình nhỏ. Tôi còn chưa có nhiều kinh nghiệm sống, rất mong nhận được sự góp ý chân thành. Xin cảm ơn.
Thúy Quỳnh 06/11/2024Tôi phải gánh vác biến cố gia đình nên quyết rời xa bạn trai
Tôi không biết quyết định này đúng không, có đáng bị quả báo không, thực tế là không tiền, ở bên nhau chỉ có đau khổ.
Tôi sinh ra trong một gia đình thuần nông ở vùng núi xa xôi, cuộc sống khó khăn. Gia đình đông con, tôi phải ở trọ đi học từ nhỏ. Vì thương ba mẹ nên tôi rất tiết kiệm, bữa ăn chỉ đôi ba nghìn đồng mỗi ngày. Lên đại học, tôi tự lo toàn bộ chi phí, sống cực...
Đọc thêmMong chồng cũ đừng bắt tôi 'lén lút' theo anh
Tôi không trộm cắp gì nên đừng bắt "lén lút" theo anh: lén về thăm con, lén dẫn con đi chơi, lén năn nỉ tôi gửi hình con cho anh.
Con trai được bao nhiêu tháng tuổi là bằng ấy thời gian tôi và chồng cũ kết thúc. Khoảng thời gian gần 2 năm, không phải quá dài nhưng cũng đủ dài để chúng tôi không cần phải nói xấu về nhau thêm nữa. Từ khá lâu rồi, tôi cũng chẳng bận tâm đến họ. Một bà...
Đọc thêmMẹ chồng bắt sống theo suy nghĩ của bà, tôi quyết phản kháng
Bà cố gắng trấn áp tôi, nhưng dần dần, trước những lý lẽ sắc bén, đanh thép và đầy lý trí của tôi, bà không thể nói lại được nữa.
Tôi và anh đến với nhau bằng tình yêu thương chân thành. Anh là người đàn ông tốt, hết lòng vì vợ con, luôn tự hào về người vợ đảm đang, biết chăm lo cho gia đình. Anh cũng có những khuyết điểm không thể phủ nhận, đôi khi vô tâm vì quá vô tư,...
Đọc thêmBố chồng từ mặt con cháu khi biết con tôi bị đột biến gen
Có phải do ông sợ chúng tôi lấy cớ này để bòn rút tiền của ông hay ông thương cháu, không chấp nhận sự thật này?
Con tôi từ lúc mới sinh ra đã bị viêm da cơ địa rồi đến động kinh. Vợ chồng tôi đi khắp nơi hy vọng cứu chữa cho bé nhưng số phận thật nghiệt ngã, con tôi bị đột biến gen STXBP1 gây động kinh kháng thuốc kèm tăng động và chậm phát triển trí tuệ. Vợ chồng tôi suy...
Đọc thêmAnh đột ngột 'biến mất' không cho em biết lý do
Anh đi, không cho em một giây phút để níu kéo, không cho em cơ hội gặp anh lần cuối, không để em được nói lời tạm biệt.
Có những nỗi đau không diễn tả được thành lời, có những nỗi đau không thể gọi tên, nỗi đau ấy tìm đến em kể từ lúc anh buông tay. Chỉ mới đây thôi, bàn tay ấm áp, với cái nắm tay thật chặt ấy đã dìu em qua mọi con đường, góc phố, siết chặt tay em dù ngày...
Đọc thêm