Home
Menu

Tôi trao cả nhà và con cho chồng, anh vẫn không ly dị

Cảm giác anh chưa bao giờ xem tôi là vợ; cơm tôi nấu, anh ăn, còn tất cả chi phí tôi tự lo, anh không đưa tiền cơm luôn.
Tôi lấy chồng được 19 năm, trong thời gian đó đã ly thân hai năm. Trong năm đầu tôi nghĩ hai người không tâm sự được vì bất đồng ngôn ngữ, anh là người nước ngoài. Anh là người gia trưởng, cuộc sống của chúng tôi rất khó hòa nhập, tiền ai nấy xài mà tôi muốn mua gì cũng phải hỏi anh. Không hỏi anh nói không tôn trọng chồng, trong khi đó tôi xài tiền tự mình làm ra, hỏi thì anh không bao giờ cho mua (tôi chỉ mua những gì cần thiết cho con và gia đình, không hoang phí).
Tôi mua cái áo lạnh cho con giá 200 nghìn đồng, phải nói giảm, nếu không sẽ bị anh la. Tôi mua dép hay giầy, chỉ đến đôi thứ hai là phải giấu, anh không có nhà mới dám đem vào. Tối tôi nhận hàng gia công về làm, anh không phụ việc cũng không phụ dọn dẹp nhà cửa, con cái, còn nói: "Em đừng nói với anh rằng làm ngày làm đêm là vì gia đình".
Tôi muốn nói chuyện với anh rất khó, sáng mạnh ai nấy đi, tôi lo con xong rồi đi làm, tối về lo cơm nước và con cái, còn anh chỉ việc tắm xong là xem tivi rồi đến giờ ăn. Nếu anh xem tivi mà nói chuyện với anh là anh kêu ồn, lên bàn ăn nói anh lại bảo nói thế không ăn được, đến trước khi đi ngủ muốn tâm sự anh bảo ngủ rồi đừng nói chuyện. Thế tôi phải nói với anh giờ nào? Quan điểm của anh là không phải cố gắng làm quá, cứ bình bình thôi, làm quá sẽ không sống lâu được. Tôi lại khác, thà chết sớm chứ sống lâu mà phải đi vay mượn thì nhục lắm. Còn chuyện anh thiếu tiền, phải vay mượn, anh lại cho đó là bình thường.
Cảm giác anh chưa bao giờ xem tôi là vợ. Giờ tôi muốn ly hôn nhưng anh không đồng ý. Cơm tôi nấu, anh ăn, còn tất cả chi phí tôi tự lo, anh không đưa tiền cơm luôn. Tôi nói muốn ly dị, anh đòi lấy nhà và lấy con. Mới đầu tôi không chịu, giờ giao hết nhưng anh vẫn không chịu ký. Mong được các bạn chia sẻ cùng tôi.
Hồng Hạnh 18/11/2025

Chưa khai trương, tôi đã tìm những điểm trao cơm khi không bán được

Quán ăn mở ra vì nhiều lý do nhưng lý do lớn nhất là muốn trao gửi món ăn yêu thương đến mọi người, đặc biệt người khó khăn.
Tôi đọc được một bài viết chia sẻ rằng tiền có thể không nhiều, nhiều niềm vui là được, khiến tôi quá tâm đắc. Quán ăn nho nhỏ do tôi mở, đứng bếp chính là người chị lớn lên cùng tôi dưới sự uốn nắn có phần khắc khe một chút của bà tôi. Điều... Đọc thêm

Có nên cưới khi tình yêu của tôi không cao trào, nồng nhiệt?

Cảm xúc của bạn trai là thấy bình yên, dễ chịu, thoải mái, không có cao trào nồng nhiệt nhưng bạn chỉ cần như vậy.
Tôi là nữ, 30 tuổi, vừa rồi quen một bạn nam. Cả hai đều có công việc và mức thu nhập ổn. Sau khoảng vài tháng tìm hiểu, bạn tỏ tình nhưng tôi chưa nhận lời. Bạn chia sẻ rằng cảm xúc của bạn là thấy bình yên, dễ chịu, thoải mái, không có cao trào nồng nhiệt nhưng... Đọc thêm

Giúp chị gái vay tiền, giờ tôi nhận lại sự tráo trở

Tôi biết giá vàng lên không ai muốn, cũng cố hết sức để giúp chị, tôi đã sai ngay từ khi đồng ý giúp chị.
Tôi sống ở Bình Dương, có người chị gái cùng mẹ khác cha sống ở Bến Tre nhưng rất ít qua lại. Năm 2011 chị lên tham dự đám cưới của tôi, từ đó chúng tôi thỉnh thoảng qua lại hoặc trò chuyện qua mạng xã hội. Sau này, chị ấy nhiều lần gọi điện than cuộc sống bên Mỹ đang... Đọc thêm

Sinh cho anh hai đứa con, tôi vẫn không thắng được vợ anh

Hóa ra, tôi chỉ là người đẻ thuê trong mắt anh; tất cả sự hy sinh, mất mát, danh dự, bạn bè... đều đánh đổi lấy kết cục cay đắng.
Tôi quen chị từ khi mới ra trường, xin vào làm cùng cơ quan. Chị hơn tôi nhiều tuổi, hiền lành, tận tâm chỉ dạy tôi mọi điều. Chúng tôi nhanh chóng trở thành đôi bạn thân thiết, làm việc rất ăn ý. Tôi thường dẫn chị về quê, cả nhà tôi xem chị như... Đọc thêm

Vẫn vấn vương dù không còn yêu em

Đến giờ tôi vẫn độc thân, dù có vài người quan tâm nhưng tình cảm của tôi vẫn bị đè nặng, trống trải.
Tám năm tôi không gặp em rồi. Tình cảm với em đã phai nhòa nhiều nhưng mỗi khi ai tình cờ nhắc về em, trong lòng tôi lại cảm thấy vấn vương, không thù ghét dù em là người thay đổi trước. Chia tay em, tôi gặp vài người nhưng trong lòng luôn cảm thấy trống trải, luôn có thứ gì đó... Đọc thêm