Người cha đơn thân chấp nhận xa con để khởi nghiệp
Năm 31 tuổi, đứng trước ngã rẽ lớn của đời mình, gia đình tan vỡ, mọi thứ tưởng chừng sụp đổ hoàn toàn.
Trong tay tôi chỉ còn một tài sản duy nhất là cậu con trai 6 tuổi. Đó là khoảng thời gian đầy chông chênh và khó khăn, khi vừa làm cha đơn thân vừa không biết làm cách nào để bắt đầu lại từ đầu.
Đúng lúc tưởng chừng không còn lối thoát, chị gái tôi, người luôn ở bên mỗi khi tôi yếu lòng, đã đưa tay ra giúp đỡ. Chị không chỉ động viên tôi vượt qua nỗi đau mà còn đề nghị chúng tôi cùng khởi nghiệp. "Em có sức trẻ, chị có chút vốn liếng. Hay chúng ta cùng mở công ty sản xuất thùng carton đi. Ngành này đang phát triển, chỉ cần kiên trì, chắc chắn sẽ thành công", chị nói với ánh mắt đầy quyết tâm. Tôi gật đầu, nắm lấy cơ hội. Chị em tôi bắt đầu từ con số không, thuê một xưởng nhỏ, tự mày mò thiết kế sản phẩm, tìm kiếm khách hàng. Tôi dành ngày đêm học hỏi về ngành bao bì, từ chất liệu giấy, quy trình sản xuất, đến cách vận hành máy móc.
Những ngày đầu thật sự không dễ dàng, vừa lo công việc vừa phải chăm sóc con. Thằng bé còn nhỏ, đôi lúc buổi họp với đối tác phải gián đoạn vì tiếng gọi của con: "Ba ơi, con đói", "Ba ơi, con không tìm thấy vở tập tô". Có những đêm tôi ngồi thức đến 2-3 giờ sáng để hoàn thành báo giá cho khách hàng, trong khi con nằm ngủ trên ghế sofa cạnh bàn làm việc. Chị gái tôi nhiều lần khuyên: "Hay gửi con về ông bà nội đi. Chị biết em thương con nhưng con cũng cần có người chăm sóc tốt hơn". Ban đầu, tôi do dự, sợ mất đi khoảng thời gian quý giá bên con. Cuối cùng, tôi buộc phải chấp nhận thực tế.
Tôi đưa con về quê nhờ ông bà nội chăm sóc để có thể tập trung xây dựng sự nghiệp. Thời gian trôi qua, công ty dần đứng vững. Chị tôi vẫn luôn là người đồng hành, vừa góp vốn vừa hỗ trợ những quyết định lớn. Ở tuổi 34, tôi mở công ty sản xuất thùng carton thứ hai, mở rộng thị trường và tạo dựng được uy tín trong ngành. Dù bận rộn đến đâu tôi vẫn giữ thói quen gọi điện cho con trai mỗi tối. Qua màn hình điện thoại, con khoe với tôi những thành tích ở trường, kể những câu chuyện nhỏ với ông bà nội. Có lần, thằng bé hỏi: "Ba ơi, khi nào ba về hẳn với con", câu hỏi ấy khiến tim tôi thắt lại. Tôi muốn trả lời: "Sớm thôi, con trai" nhưng tôi biết mình chưa thể. Sự nghiệp còn đang trong giai đoạn phát triển, tôi không muốn con phải chịu thiệt thòi.
Ở tuổi 35, tôi đã là ông chủ của hai công ty nhỏ, cuộc sống ổn định hơn rất nhiều so với những năm tháng khởi nghiệp gian khó, có điều trái tim tôi không còn chỗ cho tình cảm nam nữ. Tôi từng yêu, từng mất, giờ đây tình yêu duy nhất của tôi chỉ dành cho con. Bạn bè, đồng nghiệp nhiều lần khuyên nên mở lòng nhưng tôi chỉ mỉm cười: "Tôi hài lòng với cuộc sống hiện tại. Công việc và con trai là tất cả với tôi".
Nhìn lại hành trình đã qua, tôi biết mình không giàu có nhất nhưng tự hào vì đã làm được điều quan trọng nhất: mang lại tương lai tốt đẹp cho con trai và tạo dựng sự nghiệp từ hai bàn tay trắng. Đôi khi, hạnh phúc không phải là tìm kiếm thêm mà là giữ lấy những gì quan trọng nhất. Với tôi, đó là tình yêu dành cho con trai, là những chiếc thùng carton khởi nguồn từ gian khó, là người chị đã ở bên tôi trên hành trình đầy thử thách. Đó là cuộc sống của người cha đơn thân như tôi, xin được nhận những lời chia sẻ và đồng cảm của các bạn. Chân thành cảm ơn.
Nguyễn Khanh 25/11/2024Chồng 42 tuổi chỉ thích khởi nghiệp, không chịu làm thuê
Tôi bảo giờ khởi nghiệp khó khăn lắm, ý chí anh lại kém, còn ham chơi và nhậu nhẹt thì không bao giờ thành công được.
Mấy hôm nay tôi thực sự cảm thấy cô đơn và mệt mỏi trong hành trình hôn nhân, xin được tâm sự một chút với mọi người. Tôi và chồng đều 42 tuổi, ở TP HCM, các con đủ nếp tẻ mạnh khỏe và đáng yêu, một bạn lớp 9 và một bạn lớp 6. Sau khi lấy nhau, vợ chồng...
Đọc thêmBố đơn thân tìm được mẹ đơn thân nhân hậu nhờ chuyên mục hẹn hò
Hơn một năm trước, tôi đã gửi mail làm quen một bà mẹ đơn thân, may mắn giờ tôi đã là chồng của cô ấy.
Xin chia sẻ hành trình chinh phục mẹ đơn thân để các bạn đang trên con đường tìm kiếm hạnh phúc có một cái nhìn toàn diện. Tôi gửi thư nói hết gia cảnh, ưu nhược điểm bản thân, công việc, nơi ở kèm số điện thoại trong thư, với lời chân thành rất mong muốn làm quen em. Sau 15...
Đọc thêmĐau đớn khi chấp nhận chuyện chồng quen người khác
Chồng bảo rằng nếu tôi dám đụng chạm gì người kia, anh bỏ tôi.
Tôi 32 tuổi, kết hôn được bảy năm. Trong chặng đường bảy năm đó, vợ chồng tôi có hai bé nhưng chưa may mắn được đón con. Suốt thời gian đó, hai vợ chồng yêu thương nhau, tôi từng nghĩ cứ vậy cũng được, chỉ cần hai người yêu thương nhau thật lòng. Chồng đồng hành cùng tôi, từng vì tôi mà làm rất nhiều điều, kể...
Đọc thêmCha đơn thân gồng gánh nuôi hai con và khoản nợ nửa tỷ đồng
Mỗi ngày trôi qua là cuộc chiến tôi phải đối mặt, không chỉ về tài chính mà còn với cảm giác cô đơn khi không có ai cùng chia sẻ.
Tôi là cha đơn thân, một mình nuôi hai con nhỏ trong khi phải gánh trên vai khoản nợ gần 500 triệu đồng. Cuộc sống hiện tại dường như không để lại cho tôi khoảng trống để thở, một mình nuôi con đã là một thử thách lớn, giờ đây còn phải đối diện...
Đọc thêmNếu cưới vợ, tôi phải chấp nhận lập nghiệp xa quê
Tôi 26 tuổi, quê Nghệ An, làm kỹ thuật ở khu công nghiệp tại Hải phòng với mức lương cơ bản tầm 10 triệu đồng.
Tôi bén duyên với bạn gái bằng tuổi, làm logistic ở gần trung tâm thành phố. Chúng tôi yêu nhau được hơn một năm, cả hai yêu thương nhau thật nhiều. Cô ấy là người hướng nội, sống chân thành. Tôi có một số trăn trở trong lòng, chưa thể yên tâm được. Bạn gái tôi là con...
Đọc thêm