Home
Menu

Tôi mất ngủ cả đêm vì bị chồng khó chịu

Tôi mất ngủ chỉ vì làm rớt nước ra sàn, bị chồng nói.
Tôi 30 tuổi, có chồng và một con, mới xin nghỉ công việc IT đầu năm nay vì phát hiện bị trầm cảm, rối loạn lo âu. Tôi đã phải vật lộn với căn bệnh này suốt nhiều tháng bằng nhiều cách, uống thuốc có, đi chùa có, ngồi thiền có, nhưng vẫn suy nghĩ tiêu cực và sợ mỗi sáng thức dậy. Tôi rất sợ phải nghe người khác chỉ trích. Có thể họ chỉ nói vu vơ là ''Sao lại làm thế này?", "Sao không tư duy như này?". Hoặc chỉ vì tôi làm rớt nước ra sàn, bị chồng tôi nói, cũng có thể khiến tôi cả đêm không ngủ nổi. Lúc nào tôi cũng tự hỏi tại sao mình lại sống, sống mà bị người khác ghét bỏ như vậy thì chết đi còn hơn.
Tôi còn rất sợ ra đường, sợ giao tiếp xã hội vì từ ngày bị bệnh, tôi khép kín hơn, cách nói chuyện thế nào tôi cũng không biết. Cảm tưởng tôi từ một người năng động, lanh lợi, hoạt ngôn thành người thơ thẩn, ít nói vậy. Tôi đang làm phụ bếp quán chay để có đồng ra đồng vào nhưng vì tinh thần không được tốt lắm, lúc lên lúc xuống nên tôi tính làm hết tháng rồi nghỉ hẳn. Tôi thấy rất mông lung, không biết nên làm gì với cuộc đời mình. Nhiều lúc chỉ muốn biến mất cho xong, tiền không kiếm được, sức khỏe ngày một đi xuống, con cái tôi không chăm hàng ngày (tôi thấy không thích con vì bé khá nghịch).
Tôi nên làm gì tiếp theo? Một năm nay, tôi không kiếm ra tiền phụ chồng nên anh ta khó chịu với tôi. Trước kia tôi có tiền sử bệnh trầm cảm lúc học cấp hai. Tôi từng rạch tay chân tự làm đau mình. Bố tôi cũng bị rối loạn lo âu, trầm cảm thêm triệu chứng loạn thần, mẹ tôi bị rối loạn ám ảnh, chị tôi bị trầm cảm một thời gian. Về bằng cấp, tôi có tiếng Nhật N2 và kinh nghiệm làm IT 5-6 năm. Nhưng không hiểu sao khi nghĩ đến phải ra ngoài và làm việc, tôi thấy mệt mỏi vô cùng. Xin hãy cho tôi lời khuyên.
Trang Nhung 19/10/2024

Đêm nào nhìn con ngủ tôi cũng khóc vì nghèo khó

26 tuổi, tôi vừa làm mẹ, vừa làm telesale với mức lương chưa tới 8 triệu đồng, tương lai mù mịt, năng lực mơ hồ, trách nhiệm đè nặng.
Đêm nào nhìn con ngủ tôi cũng khóc, khóc vì thương con, thương chính mình. Tôi từng ước không nên được sinh ra, từng muốn không còn tồn tại vì thấy mình sống cũng không có ích gì cho gia đình, xã hội, thậm chí còn chính là nỗi lo lắng cho gia đình. Vậy... Đọc thêm

Mất ngủ hàng đêm khi thất nghiệp ở tuổi 45

Nhìn bố mẹ già và các con mà tôi đau lòng, mức sống ở quê đã thấp nay gia đình tôi còn phải chi tiêu thấp hơn.
Tôi từng nấu ăn cho một trường mầm non nhưng vì lý do đặc biệt phải nghỉ việc. Chồng làm công nhân, lương chỉ ở mức lương trung bình. Tuy đã có sự chuẩn bị về mặt tâm lý rồi mọi việc sẽ ổn nhưng nghỉ việc rồi tôi phải đối mặt với rất nhiều khó khăn, hàng đêm... Đọc thêm

Vợ khó chịu khi tôi ngủ nướng, không dậy sớm lo cho con

Dạo này con bắt đầu đi học nên 6h vợ dậy, 6h30 con dậy rửa mặt mũi,... ăn uống xong hơn 7h, vợ đưa con đi học rồi đi làm.
Tôi 36 tuổi, có vợ và con nhỏ 4 tuổi. Thu nhập của tôi gần 60 triệu đồng, thu nhập của vợ chỉ tầm 6 triệu đồng. Tôi xác định là đàn ông lo kinh tế chính nên chỉ cần vợ có công việc, đi làm cho bớt chán và phụ thêm chút nào thôi. Vì công việc khá vất vả... Đọc thêm

Mất hứng thú gần gũi vì hơi thở bạn trai có mùi khó chịu

Mỗi lúc ngồi cạnh hoặc anh muốn hôn tôi, tôi đều phải cố gắng lắm mới không đẩy anh ra.
Tôi và bạn trai quen nhau hơn ba tháng. Anh làm IT, có chí cầu tiến, ngoại hình ưa nhìn, tính cách điềm đạm, nhìn chung là ổn. Đặc biệt chúng tôi khá hợp nhau khi nói chuyện, về ăn uống, quan điểm,... Duy chỉ có một điều khiến tôi hơi phiền lòng, đó là hơi thở anh có mùi khó chịu. Mỗi lúc ngồi... Đọc thêm

Con dâu ra khách sạn ngủ, chưa từng qua đêm ở nhà chồng

Trước khi cưới, con dâu có đến thăm nhà tôi hai lần, nhưng từ khi cưới đến nay, không còn ngó ngàng gì đến nhà chồng nữa.
Đọc tâm sự của một cô có con dâu không về dịp giỗ cha chồng, tôi thấy buồn và muốn kể câu chuyện của gia đình mình. Tôi 73 tuổi, chồng mất 13 năm, có hai con trai và ba con gái. Các con đều đã lập gia đình và sống riêng, hầu hết ở thành phố, chỉ có tôi và gia... Đọc thêm