Đêm nào nhìn con ngủ tôi cũng khóc vì nghèo khó
26 tuổi, tôi vừa làm mẹ, vừa làm telesale với mức lương chưa tới 8 triệu đồng, tương lai mù mịt, năng lực mơ hồ, trách nhiệm đè nặng.
Đêm nào nhìn con ngủ tôi cũng khóc, khóc vì thương con, thương chính mình. Tôi từng ước không nên được sinh ra, từng muốn không còn tồn tại vì thấy mình sống cũng không có ích gì cho gia đình, xã hội, thậm chí còn chính là nỗi lo lắng cho gia đình. Vậy mà khi tôi chưa sẵn sàng làm mẹ, lại sinh ra một em bé đáng yêu. Thú thật tôi cũng chẳng biết khi nào mới sẵn sàng làm mẹ, có thể là chẳng bao giờ, vì chính tôi còn chưa lo được cho mình, chưa chịu trách nhiệm được với chính mình, làm sao có thể nuôi dạy tốt một em bé? Một em bé như tờ giấy trắng, tôi lo lắng, sợ hãi mình sẽ không thể nuôi dạy, giáo dục con thành một người tốt. Tôi 26 tuổi rồi, cũng không hẳn là trẻ nữa, ấy vậy mà tôi thật tệ, thấy tuổi chỉ già thêm, còn vấn đề trưởng thành có khi không bằng khi bản thân 20 tuổi.
Năm tôi 20 tuổi, không ngại bất cứ việc gì, từ việc nhập từng cân khoai, hoa quả rồi lóc cóc đạp xe đi ship hàng, thậm chí khi đấy tôi còn không thông thạo địa chỉ khu vực mình sống. Tôi đi rửa bát, đóng gói hàng, gia sư. Đúng thật, cái giá của việc chạy theo đồng tiền là 4 năm đại học lãng phí, chẳng có chút kiến thức gì về ngành học, cũng chẳng học thêm được ngôn ngữ nào.
Năm tôi ra trường, sai lầm lặp lại sai lầm, bản thân chọn công việc dễ dàng, mức thu nhập ổn với sinh viên ra trường, tầm 9-12 triệu đồng. Tôi trực tin nhắn khách hàng, gọi telesale chốt đơn. Hiện tại, tôi được làm ở nhà, nhưng có lẽ làm ở nhà nhiều quá tôi dần mất đi khả năng giao tiếp, mức lương lại càng ngày càng thấp đi, công việc áp lực.
Vợ chồng tôi vừa đi làm vừa chăm em bé gần 8 tháng tuổi vì làm trái ca nhau. Ba năm ra trường, tôi chẳng học hỏi hay phát triển bản thân được chút gì, thấy tương lai này vô định quá. Tôi không biết diễn đạt hoàn cảnh của mình như thế nào để mọi người hiểu. Nếu cứ tiếp tục làm telesale thế này, với mức thu nhập 7-8 triệu đồng, tôi thấy thật lãng phí cuộc đời này, nhưng nhìn lại cũng không biết mình làm được gì nữa, năng lực lại có hạn. Mong được các bạn chia sẻ.
Quỳnh Như 11/05/2025Nhìn ba bệnh tật giày vò, con - người đàn ông 40 tuổi khóc nghẹn
Dẫu biết cuộc đời một con người không tránh khỏi sinh - lão - bệnh - tử, nhưng làm sao con có thể không đau lòng.
Con không nhớ rõ từ khi nào mình bắt đầu có ký ức, nhưng ký ức của con lấp đầy những câu chuyện ngày xưa, rất lâu trước khi con ra đời. Con ghiền những câu chuyện ngày xưa ba má kể về hành trình gia đình mình vượt qua bom đạn, những lần cận kề cái chết, những ngày...
Đọc thêmTôi mất ngủ cả đêm vì bị chồng khó chịu
Tôi mất ngủ chỉ vì làm rớt nước ra sàn, bị chồng nói.
Tôi 30 tuổi, có chồng và một con, mới xin nghỉ công việc IT đầu năm nay vì phát hiện bị trầm cảm, rối loạn lo âu. Tôi đã phải vật lộn với căn bệnh này suốt nhiều tháng bằng nhiều cách, uống thuốc có, đi chùa có, ngồi thiền có, nhưng vẫn suy nghĩ tiêu cực và sợ mỗi sáng thức dậy. Tôi rất sợ phải nghe người khác chỉ...
Đọc thêmĐồng nghiệp có bạn trai nhưng đêm nào cũng nhắn tin với tôi
Nhiều lần tôi tự hỏi sao cô ấy có người yêu mà thân thiết với tôi như vậy, còn nhắn tin với tôi tới khuya.
Em là người đầu tiên mang đến cho tôi biết cảm xúc khi yêu một người là như thế nào. Tôi 28 tuổi, nhà ở huyện, từ lúc ra trường đã được cha mẹ lo cho một công việc ổn định dưới phố. Vì phải làm việc xa nhà một mình nên tôi ở trọ. Tính tôi hiền lành, không ăn chơi,...
Đọc thêmĐêm nào cũng suy nghĩ về sự ra đi ở tuổi 75 của bố
Dẫu biết rằng sinh lão bệnh tử là một vòng luân hồi nhưng trong đầu tôi nhiều khi xuất hiện những câu hỏi giá như.
Tôi viết những dòng này khi bố đột ngột qua đời được 27 ngày. Bố ra đi để lại nỗi buồn cho gia đình rất nhiều, đặc biệt là với mẹ. Sự ra đi của bố để lại sự hối tiếc cũng như day dứt trong tôi rất nhiều, dẫu biết rằng sinh lão bệnh tử là một vòng luân...
Đọc thêmCon dâu ra khách sạn ngủ, chưa từng qua đêm ở nhà chồng
Trước khi cưới, con dâu có đến thăm nhà tôi hai lần, nhưng từ khi cưới đến nay, không còn ngó ngàng gì đến nhà chồng nữa.
Đọc tâm sự của một cô có con dâu không về dịp giỗ cha chồng, tôi thấy buồn và muốn kể câu chuyện của gia đình mình. Tôi 73 tuổi, chồng mất 13 năm, có hai con trai và ba con gái. Các con đều đã lập gia đình và sống riêng, hầu hết ở thành phố, chỉ có tôi và gia...
Đọc thêm