Tôi nhớ người cũ da diết dù yêu vợ thương con
Có lẽ chẳng có câu chữ nào đủ sâu sắc để lột tả được nỗi nhớ, nỗi tiếc và tình yêu chưa từng phai ấy.
Hồi đó tôi là sinh viên nghèo từ quê lên Hà Nội học. Cô ấy học dưới tôi một năm, cùng trường, nhanh nhẹn, ham học, có ý chí. Hai đứa hợp nhau lạ kỳ, cùng nhau cố gắng, chia sẻ ước mơ. Năm 2017, tôi đi Nhật theo diện xuất khẩu lao động. Cô ấy học xong và sang Singapore làm một năm. Dù xa cách, hai đứa vẫn nói chuyện suốt đêm, có hôm gọi nhau tám tiếng liền, chỉ nhìn nhau qua màn hình, im lặng mà vẫn thấy bình yên. Có lúc cùng nhau học, có lúc chỉ ngắm nhau ngủ. Thời điểm đó, tưởng như không gì có thể chia cắt được. Nhưng rồi chúng tôi ngừng liên lạc, vì tương lai, vì suy nghĩ khác nhau. Tôi muốn sau này về quê sống, còn cô ấy lại muốn ở lại Hà Nội, vậy là chia tay. Dù chẳng ai nói lời dứt khoát, nhưng đều hiểu rằng mọi thứ đã xa. Rồi đời cứ thế trôi.
Năm 2019, tôi quen vợ bây giờ. Hai năm sau, chúng tôi cưới. Còn cô ấy cũng lấy chồng ở Hà Nội. Hôm cô ấy gửi cho tôi tấm ảnh cưới, tôi như chết lặng. Dù lúc đó tôi đã có vợ nhưng lòng vẫn đau, vẫn hối hận. Tôi cứ nghĩ giá như ngày xưa đừng cố chấp, giá như chịu thay đổi một chút, biết đâu hai đứa vẫn còn bên nhau. Nhưng đời không có "giá như", chỉ còn lại những kỷ niệm cũ và một nỗi hối tiếc âm ỉ mãi không dứt.
Có lúc, tôi và cô ấy nói chuyện với nhau, dù cả hai đều có gia đình. Bí mật thôi, vài câu đơn giản, hỏi han rồi lại thôi. Cô ấy nói gia đình không hạnh phúc. Tôi nghe mà vừa thương vừa lo. Từng có thời điểm cô ấy chặn tôi, rồi lại mở, như thói quen cũ từ thời sinh viên. Nhưng gần một năm trước, tôi là người chặn trước, vì sợ vợ biết. Khi tôi mở lại, cô ấy đã chặn tôi thật rồi. Tôi tìm cách nào cũng không liên lạc được nữa. Tôi thấy áy náy như mất đi điều gì đó mãi mãi. Tôi không biết có phải mình sai không.
Tôi yêu vợ, thương con nhưng trong lòng vẫn còn một góc riêng dành cho cô ấy. Tôi biết nói ra chẳng hay ho gì, thậm chí bị coi là đê hèn nhưng con người mà, tình cảm có phải lúc nào cũng nghe theo lý trí đâu. Cả thanh xuân tôi dành cho cô ấy, làm sao nói quên là quên được? Cô ấy hợp với tôi lắm, cùng chí hướng, cùng cố gắng. Nhiều khi tôi nhớ cô ấy đến mức chỉ biết im lặng, sợ nói ra lại thành tội. Tôi nghĩ nếu liên hệ lại, có khi khiến gia đình cô ấy bất hòa nên thôi nhưng lòng vẫn day dứt. Nhiều khi bận rộn, cơm áo gạo tiền khiến mọi thứ mờ dần nhưng hễ đêm xuống, hoặc lúc một mình, ký ức lại ùa về. Cảm giác đó vừa ngọt vừa đau. Tôi biết có thể đến lúc tôi già, lẫn, quên hết mọi thứ, nhưng chắc chắn không quên được cô ấy.
Tình yêu là gì mà khiến con người ta đắm chìm đến vậy? Là thứ khiến tim day dứt, khiến tâm trí in sâu, khiến thời gian trôi qua mà vẫn không thể phai. Có lẽ tôi yêu cô ấy nhiều hơn cả bản thân. Có thể cô ấy đã quên tôi, không muốn nói chuyện nữa nhưng tôi vẫn yêu, vẫn thương, vẫn nhớ, vẫn mong, dù chẳng dám hy vọng điều gì. Giờ tôi không biết phải viết sao cho hết lòng này. Có lẽ chẳng có câu chữ nào đủ sâu sắc để lột tả được nỗi nhớ, nỗi tiếc và tình yêu chưa từng phai ấy. Chỉ biết rằng tôi vẫn nhớ vẫn thương và vẫn biết ơn vì từng có cô ấy trong đời.
Xin lỗi em, xin lỗi cả gia đình nhỏ của tôi. Đáng lẽ tôi không nên có suy nghĩ và lời nói như vậy, tôi chỉ dám nói lên đây cho nhẹ lòng như tự nói với bản thân mình vậy. Cảm ơn.
Hải Đăng 14/10/2025Em đã có người mới nhưng tôi vẫn nhớ da diết
Khi buồn nhất, người đầu tiên tôi nghĩ đến là em; trong quá khứ, khi tôi buồn nhất, ôm em thật chặt, thở hơi dài trên bờ vai của em.
Trong tôi bây giờ vẫn còn có hình ảnh của em. Tôi bị dày vò bởi những thứ chúng ta từng hạnh phúc và đau khổ. Những hình dung bên em vẫn cứ thật êm đềm và huyền bí. Khi mọi thứ về ngày xưa bắt đầu mờ nhạt, trong lòng tôi lại cảm thấy nhớ em hơn,...
Đọc thêmMừng Tết Độc lập, con nhớ bố da diết
Đã trọn bảy tháng ngày bố mất, con vẫn không tin đó là sự thật, nỗi nhớ về bố da diết, khôn nguôi.
Bố luôn có lòng từ, chu đáo với mọi người, vậy mà bố ơi... Con không dám nhìn vào ảnh hay nghĩ đến việc bố vẫn làm, cả những lời nói của bố đâu đó còn bên tai con. Rất nhiều đêm thức giấc, nước mắt cứ lăn dài, nghĩ rằng bố vẫn còn sống, chỉ đi về quê chưa ra Hà Nội mà...
Đọc thêmMỗi lần say, tôi lại nhớ việc vợ ngủ nhờ phòng trọ của người đàn ông lạ
Mỗi lần say, nhớ đến chuyện đó, tôi lại đánh vợ, lần này vợ bỏ đi 5 ngày rồi.
Tôi và em cưới nhau 5 năm rồi, rất yêu thương và cực kỳ hợp nhau. Tính tôi không cờ bạc gái gú, rượu chè chỉ khi nào có vợ tôi mới uống. Đến khi tôi uống quá nhiều lại mất kiểm soát hành vi và dùng vũ lực với vợ đôi ba lần, em đều bỏ qua. Đỉnh điểm là lần này chúng tôi uống rất say, tôi...
Đọc thêm20 năm chỉ âm thầm nhớ thương một người con gái
Không phải tôi không muốn lập gia đình, nhưng khi tìm hiểu ai đấy đều không thể quên người con gái năm xưa, không muốn làm khổ người sau.
Tôi viết lên để mong mình vượt qua được hình bóng cô gái ấy, người đã gây thương nhớ cho tôi gần 20 năm nay. Tôi 40 tuổi, chưa từng kết hôn, là chủ một doanh nghiệp về mua bán và sửa chữa các xe công trình. Tôi dặn lòng phải vượt qua, để yên...
Đọc thêmCô gái chơi game thường xuyên nói nhớ chồng tôi
Nếu anh không có ý gì, sao mỗi lần cô ấy nói nhớ anh, anh chỉ thả icon mà không nói rõ ràng?
Vợ chồng tôi kết hôn được 3 năm, con trai hai tuổi. Chồng tôi thương vợ con nhưng rất mê game. Chúng tôi cùng nhau bán hàng ở chợ nên anh cũng rảnh rỗi, chơi game nhiều. Vì ở cạnh nhau suốt ngày nên chúng tôi khá tình cảm, cuộc sống hạnh phúc. Gần đây tôi phát hiện anh nhắn tin hỏi han, quan tâm...
Đọc thêm