Home
Menu

Chồng chỉ muốn sống dựa vào tôi

Điểm sáng duy nhất của anh là khi tôi bận rộn, anh sẵn sàng nấu ăn, đón con hoặc phụ giúp việc nhà.
Tôi 33 tuổi, chồng 36 tuổi, có một cô con gái 5 tuổi. Gia đình tôi sống trong một căn nhà nhỏ, giản dị. Hiện tôi làm quản lý tại một cửa hàng thời trang, thu nhập trung bình khoảng 50 triệu đồng mỗi tháng. Tôi khá năng động trong công việc, có khả năng xoay xở để tăng thu nhập thêm từ việc bán hàng online. Dù bận rộn nhưng tôi vẫn sắp xếp thời gian chăm lo cho gia đình. Nhờ sự cố gắng, tôi dành dụm mua được căn nhà hiện tại và đang trả góp thêm 600 triệu đồng. Với thu nhập của mình, tôi dự tính có thể hoàn tất khoản nợ trong vòng hai năm nữa. Chồng trước đây làm việc tại một xưởng sửa chữa xe máy, thu nhập không cao, khoảng 7 triệu đồng mỗi tháng, vừa đủ để anh lo cho bản thân. Tuy nhiên, anh làm việc cật lực mỗi ngày 10-12 tiếng.
Gần đây, vì lý do sức khỏe, anh nghỉ việc ở xưởng và đang ở nhà phụ giúp việc vặt, vẫn sửa xe tại nhà. Trong năm năm qua, tôi nhận thấy anh không chủ động quan tâm đến tình hình tài chính của gia đình. Chúng tôi còn nợ ngân hàng bao nhiêu, cần chi tiêu ra sao, anh đều không để ý. Tôi phải tự gánh vác mọi trách nhiệm, từ việc trả nợ, lo tiền học cho con, đến các chi phí sinh hoạt. Những lúc khó khăn, tôi mong chờ anh chia sẻ, anh chỉ thờ ơ hoặc im lặng. Càng ngày, tôi càng cảm thấy anh không phải là người có thể đồng hành cùng mình trong cuộc sống.
Tôi từng khuyên anh học thêm nghề hoặc tìm việc gì đó ổn định hơn. Tiền tôi đưa anh chi tiêu, anh dùng vô tư, không lo tích góp. Lúc đầu, tôi nghĩ anh cần thời gian thích nghi, đến giờ anh vẫn chỉ muốn sống dựa vào tôi. Anh cũng là người hiền lành, thương con, hay chở con đi học, chưa bao giờ to tiếng với tôi. Thế nhưng như thế là chưa đủ, tôi cần một người chồng có trách nhiệm hơn, có chí tiến thủ để cùng xây dựng tương lai, thay vì chỉ sống dựa vào tôi như hiện tại.
Tôi từng đề nghị ly hôn vì cảm thấy cuộc hôn nhân này chỉ khiến mình thêm mệt mỏi. Anh không phản đối, chỉ buồn và nói sẽ cố gắng thay đổi, nhưng tôi không thấy điều đó diễn ra. Tôi tự hỏi liệu mình có đòi hỏi quá nhiều không? Hay tôi nên dứt khoát kết thúc cuộc hôn nhân này để tìm một cuộc sống khác tốt hơn?
Ngọc Huyền 21/11/2024

Tôi hạnh phúc và thành công khi không dựa dẫm vào ai

Từ một đứa không biết làm gì, giờ ai cũng khen tôi tháo vát, nhanh nhẹn, việc gì cũng biết làm.
Khi đọc bài viết "Em gái 30 tuổi ngủ dậy không biết gấp chăn màn", tự dưng tôi lại nhớ đến bản thân trước đây. Tôi vốn là một kẻ thất bại nhưng cuộc đời đã thay đổi kể từ khi tôi học cách tự lập trong mọi thứ. Tôi xin chia sẻ câu chuyện của mình, hy vọng tác giả cho em gái đọc... Đọc thêm

Nghi ngờ bạn gái vẫn dây dưa với tình cũ

Em vẫn giữ mối quan hệ bạn bè, tương tác với các bạn của tình cũ, dù em và họ không cùng quê, không làm chung.
Tôi là nam giới, tuổi tầm 35, chưa vợ con gì. Hồi đi học với đi làm cũng chỉ cắm đầu học và để dành tiền nên chưa có chút kinh nghiệm yêu đương. Hiện tại tôi tự do tài chính, đã có nhà và xe ở Hà Nội, thu nhập đều đặn. Từ giữa năm ngoái, bố mẹ giới thiệu cho tôi... Đọc thêm

Rảnh vào buổi tối, tôi rơi vào tệ nạn lúc nào chẳng hay

Do rảnh vào mỗi tối nên tôi bắt đầu tìm hiểu và tham gia, bị nghiện khi nào không biết.
Tôi 36 tuổi, là cán bộ công chức nhà nước, có vợ và một con nhỏ, tổng thu nhập hàng tháng 12 triệu đồng, chạy xe công nghệ lúc rảnh hàng tháng tầm năm triệu đồng, cuộc sống rất ổn và hạnh phúc trong gia đình. Tuy nhiên, khi dịch Covid-19 ập đến, vì bản thân đi hoạt động rất nhiều trong thời... Đọc thêm

Tôi không chấp nhận sống ỷ lại vào chồng

Khi chồng kiếm tiền nhiều hay ít, tôi vẫn chi tiêu trong khả năng kiếm tiền của mình.
Tôi là nhân viên văn phòng ở công ty tầm trung của nước ngoài với mức lương tương đối thấp. Tôi ở đây đã hơn 5 năm vì công việc này cho tôi sự thoải mái về tinh thần, có thời gian chăm sóc gia đình và tìm hiểu các kênh đầu tư. Điều tôi biết ơn nhiều nhất khi ở đây là không bị áp lực trong thời... Đọc thêm

Vợ chồng anh họ có điều kiện vẫn sống bám vào bác tôi

Ở đám cưới một người bạn, anh còn tự hào khuyên bạn tôi rằng ở chung với bố mẹ sướng lắm, không tội gì phải ra ở riêng.
Bác ruột tôi có hai người con trai đều đã qua 30 tuổi. Vợ chồng anh lớn hiền lành, biết điều, thoáng tính, có đi có lại nên họ hàng ai cũng quý. Nhưng vì anh học hành không tốt, lớn lên làm công việc bình thường, lương chỉ đủ sống nên hai bác nghiêm khắc... Đọc thêm