Home
Menu

Là điểm tựa gia đình nhưng chưa một lần được mẹ động viên

Tôi có công việc ổn định, tự lập về tài chính nhưng vẫn thấy cô đơn vì thiếu sự động viên từ mẹ.
Tự nhìn lại, tôi đã có công việc mơ ước. Do trước đây luôn nghĩ đi lấy chồng ở nhà chồng nên tôi đã bỏ lỡ cơ hội sở hữu nhà riêng ở Hà Nội. Số tiền ấy cũng theo chứng khoán mà đi mất từ vài năm trước. Hiện giờ để sở hữu nhà, tôi đã có chút vốn, điều đó đủ cho tôi thấy mình tự lo được cho mình. Thế nhưng thứ tôi buồn nhất là tìm một tấm chân tình, sao khó vậy. Tôi bơ vơ khi mẹ từ xưa đến giờ luôn chỉ để tâm chuyện ăn uống. Riêng về điều này thì không thể chê mẹ được, vì tôi làm ở nhà ngày ăn ba bữa được mẹ nấu, phải thốt lên hạnh phúc. Mẹ lại chưa hề thể hiện sự tự hào, động viên hay tâm sự cùng tôi. Ngay cả chuyện nhắc nhở hay giục đi lấy chồng cũng phải tính ra nửa thập kỷ mới nói một câu.
Gia đình tôi trước đây không hạnh phúc, mẹ là người phải chịu đựng tất cả để chúng tôi lớn lên đủ bố mẹ. Mười năm nay tôi không còn gọi tiếng bố nữa và mẹ là người yêu thương, chăm sóc duy nhất cho gia đình. Ở giữa Hà Nội, áp lực bon chen kiếm tiền và chi tiêu. Điều đó làm tôi không để tâm cho đến khi tôi nhận ra phía sau mình không có ai là hậu phương. Mẹ cũng có con dâu và cháu nội. Có lẽ mẹ vui hơn và dành thời gian nhiều hơn để chăm sóc cháu, điều đó là chính đáng và gia đình tôi cũng rất hài hòa. Chỉ là tôi tự nhận thấy, một cô gái vừa có vẻ bề ngoài duyên dáng, lễ độ và vừa chịu khó làm việc, mức thu nhập đủ nuôi cả gia đình, hay có thể nói gấp 5-6 lần em trai tôi thì tại sao mẹ không động viên hay quan tâm nhiều hơn tới tôi?
Tôi đang nghĩ bất cứ một đứa con gái nào dù bé hay lớn tuổi, khi chưa chính thức lập gia đình, vẫn cần sức mạnh của cha và cần sự hỏi han, tâm tình của mẹ. Để là một người vừa ổn định trong công việc vừa biết yêu bản thân, lại vừa là điểm tựa cho cả gia đình và giữ mình để không yêu đương lầm lỡ, là chuyện không hề dễ. Cũng có lúc tôi nói: "Mẹ ạ, mẹ tự hào về con một chút cho con vui được không". Mẹ đã cười khẩy, nói con người ta kiếm cả trăm triệu đồng mỗi tháng kia kìa. Nhưng đâu thể so sánh vậy được, người ta có bố mẹ vun vén cho học hành, mọi điều kiện cơ sở đủ cả. Hạnh phúc của con cũng tổn thương từ bé, cái chữ còn phải vén vào mới được. Chỉ mong mẹ động viên ngọt ngào một chút, để con thấy đỡ căng thẳng và thấy được ghi nhận, vậy cũng không được.
Tôi hiểu rằng, để một người đàn ông đến với mình và yêu mình, ghi nhận mình thì cần có sự vô tư, vui vẻ hạnh phúc tự tâm. Nhưng có vẻ như những điều đó đến từ gia đình mà bố mẹ họ yêu thương nhau và yêu thương con thì dễ, khó đến từ một đứa trẻ vẫn tự mình phải làm hết mọi thứ, ngay cả việc động viên chính mình. Ở đây tôi không muốn so đo nhưng thực sự muốn có một cái nôi để bước vào hạnh phúc của mình sau này trọn vẹn nhất. Nếu không thể mong sự chia sẻ ấy từ mẹ, tôi không biết tự vận động bản thân vào chỗ nào nữa.
Ngọc Huyền 28/04/2025

Biến đau thương thành điểm tựa để bản thân vươn lên

Tuổi trẻ với nhiều người là sự vấp ngã và trải nghiệm, bên cạnh đó có số phận chịu những mất mát, đau thương cùng sự lạc lối giữa đời.
Liệu có điều gì giúp họ trở nên mạnh mẽ, vượt qua khỏi những biến cố đó để đạt những điều thiết thực ở hiện tại? Người ta thường nói: "Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy, ta có thêm ngày nữa để yêu thương" đầy tính thực... Đọc thêm

Mong một lần được ba công nhận những cố gắng vì gia đình

Em cảm nhận ba mẹ yêu thương mình nhưng thiếu sự thấu hiểu, những lời nói tổn thương từ ba mẹ khiến em đau lòng.
Em sinh ra và lớn lên trên một hòn đảo nhỏ, nơi chỉ có trường tiểu học. Khi lên lớp 6, em vào đất liền học, sống cùng cô và hai em họ. Tuy nhiên, môi trường mới không dễ dàng. Em bị bạn bè chế giễu vì vẻ ngoài và sự quê mùa, thậm chí bị cô lập và bạo lực học... Đọc thêm

Chưa khai trương, tôi đã tìm những điểm trao cơm khi không bán được

Quán ăn mở ra vì nhiều lý do nhưng lý do lớn nhất là muốn trao gửi món ăn yêu thương đến mọi người, đặc biệt người khó khăn.
Tôi đọc được một bài viết chia sẻ rằng tiền có thể không nhiều, nhiều niềm vui là được, khiến tôi quá tâm đắc. Quán ăn nho nhỏ do tôi mở, đứng bếp chính là người chị lớn lên cùng tôi dưới sự uốn nắn có phần khắc khe một chút của bà tôi. Điều... Đọc thêm

Tôi chủ động lắp camera khi tuyển nhân viên nữ xinh đẹp, chưa chồng

Tôi biết vợ không thích bạn đó nhưng tìm nhân viên ở khu công nghiệp khá khó, vì thế tôi bảo lắp camera để vợ yên tâm.
Đọc bài chia sẻ của vợ về chuyện chồng tuyển bạn nhân viên trẻ làm nhân viên, tôi chia sẻ nỗi lòng của một chủ doanh nghiệp vừa khởi nghiệp, mong anh chị em cùng đồng cảm, sẻ chia, cũng như có cái nhìn sâu sắc, thấu hiểu hơn. Các chị đừng vội phán xét để... Đọc thêm

Một năm vợ gần gũi tôi chưa được chục lần

Nhiều lúc tôi ham muốn, vợ lại chỉ muốn làm cho xong chuyện, có khi còn hỏi tôi xong chưa, thỏa mãn chưa, khiến tôi thấy nhục nhã.
Tôi 43 tuổi, vợ kém 12 tuổi, kết hôn được 12 năm. Ba năm đầu chuyện chăn gối chúng tôi thường xuyên, từ khi làm nhà ra riêng, vợ tôi đi làm, chuyện đó thưa thớt, một năm chưa được 10 lần. Nhiều lúc tôi ham muốn, vợ lại chỉ muốn làm cho xong chuyện, có khi... Đọc thêm