10 năm tôi cố gắng vun vén gia đình vẫn bị vợ ghét
Tôi đã cố gắng rất nhiều nhưng cuộc sống không giống mình mong muốn, cảm thấy quá bế tắc và chán nản.
Tôi cưới vợ khi mới ra trường, 24 tuổi, vợ cùng tuổi, hai đứa không có gì trong tay. Trước đó chúng tôi quen nhau ba năm nhưng biết nhau 10 năm vì học chung. Lúc cưới, em đã có bầu 3 tháng. Lương tôi khi đó được 4,5 triệu đồng, tôi phải làm thêm để kiếm đôi ba triệu đồng nữa. Thời gian làm việc của tôi hầu như ngày nào cũng từ 8h sáng đến 12h đêm, không giúp được vợ chăm sóc con cái, gia đình. Lúc đầu tôi hay cả nể bạn bè, đồng nghiệp, hay đi nhậu rồi về trễ. Vợ trách móc tôi, vợ chồng có những xích mích trong cuộc sống dẫn đến cãi vã, không thông cảm cho nhau.
Sau 5 năm, tôi luôn cố gắng duy trì hai công việc, thu nhập hơn 20 triệu đồng, vậy mà lại dính vào game online, nợ hơn 700 triệu đồng. Tôi chán bản thân, không biết bao lần báo nhà. Đến giờ, đã qua 4 năm nữa, số nợ cũng giảm, còn dưới 400 triệu đồng. Công việc của tôi đã ổn định, chỉ lương ban ngày cũng hơn 25 triệu đồng, ổn định, mỗi năm tăng đôi ba triệu đồng. Tôi tạm nghỉ làm tối, tính học thêm ngành nào đó để kiếm thêm. Hiện tại mỗi tháng tôi đưa vợ 10 triệu đồng, trả ngân hàng 10 triệu đồng, còn trả thêm lãi hoặc chi tiêu lặt vặt, chắc hơn hai năm nữa sẽ hết nợ.
Sáng tôi lo đồ ăn sáng cho con và chở con đi học, chiều đón về và lo cơm nước, tắm rửa cho con. Tôi hạn chế hẳn việc nhậu, chắc một năm chỉ nhậu vài lần, lo cơm nước xong tôi mới đi. Vợ mỗi tháng kiếm 15 triệu đồng. Tôi cảm giác vợ vẫn không vui, hay tạo áp lực cho tôi kiểu khi nào sẽ có nhà, hay trách móc tôi lắm. Tôi không biết phải làm thế nào, thay đổi ra sao nữa.
Không hiểu sao vợ rất ghét tôi, cực kỳ ghét, luôn bắt tôi nghe theo cô ấy mọi chuyện mới được, trong khi tôi cũng có những suy nghĩ riêng. Mong mọi người cho tôi lời khuyên. Tôi có nên chấm dứt không vì đã 10 năm sống như này rồi, không có lối thoát.
Nguyên Nam 02/10/2024Vợ có vẻ không đặt nặng việc con cái cần gia đình trọn vẹn
Từ ngày cưới, vợ nhiều lần đòi ly hôn hoặc có ý: "Cảm thấy sống được thì sống, không thì mày muốn sao tao chiều", "Tao chán lắm rồi".
Giờ là 22h đêm, viết những dòng này tôi thực sự buồn chán. Tôi và vợ lấy nhau gần 10 năm, có hai con đáng yêu. Tôi thường chơi với hai đứa, vợ hầu như không chơi với con. Tôi không kể tính xấu hay tốt của vợ ra đây, xin kể bản thân trước. Tính...
Đọc thêmMong một lần được ba công nhận những cố gắng vì gia đình
Em cảm nhận ba mẹ yêu thương mình nhưng thiếu sự thấu hiểu, những lời nói tổn thương từ ba mẹ khiến em đau lòng.
Em sinh ra và lớn lên trên một hòn đảo nhỏ, nơi chỉ có trường tiểu học. Khi lên lớp 6, em vào đất liền học, sống cùng cô và hai em họ. Tuy nhiên, môi trường mới không dễ dàng. Em bị bạn bè chế giễu vì vẻ ngoài và sự quê mùa, thậm chí bị cô lập và bạo lực học...
Đọc thêmBạn gái hay 'lên lớp' tôi về những chuyện vụn vặt
Tính tôi hiền lành, bao dung, không chấp em nên mỗi khi em nói nhiều là tôi đều lờ đi để tránh tranh cãi.
Tôi 29 tuổi, bạn gái kém một tuổi. Bố mẹ em làm công chức, nuôi dạy con nghiêm khắc nhưng đôi khi cũng chiều chuộng, bố mẹ vẫn lo lắng cho em từng miếng ăn giấc ngủ. Tôi so với em chỉ như chàng trai lang thang và tiểu thư, bố mẹ tôi chia tay và có gia đình riêng. Tôi từng sống với ông...
Đọc thêmBố mẹ bạn trai vẫn ghét nhau sau 17 năm ly hôn
Thấy gia cảnh bạn trai phức tạp, mẹ bảo tôi suy nghĩ kỹ khi biết chúng tôi đang tính chuyện cưới xin.
Tôi và bạn trai cùng 27 tuổi, yêu nhau 4 năm. Gia đình tôi ở Hà Nội, yên ấm, ổn định. Tôi và bạn trai tương xứng về ngoại hình, thu nhập. Bạn trai chăm chỉ làm ăn, yêu chiều tôi nhưng gia cảnh éo le. Bố mẹ ly hôn từ lúc anh 10 tuổi, mẹ anh nuôi đứa em gái ở Bắc Ninh, anh sống cùng nhà...
Đọc thêmTôi cố gắng hết sức, bạn gái vẫn thấy cô đơn
Chúng tôi yêu xa, tôi chỉ muốn yêu em theo chân thành nhất, nhưng có lẽ sự chân thành của tôi chưa đủ với em.
Tôi cho rằng mình đã hết sức với tình yêu này. Yêu xa, tôi vẫn chờ tin nhắn của em, luôn trả lời thật nhanh chỉ mong em vui vẻ và biết rằng em vẫn ổn. Nhưng dù tôi cố gắng thế nào đi nữa, bạn gái vẫn cảm thấy cô đơn, cho rằng tôi gia trưởng, em buồn và khóc. Tôi không hiểu,...
Đọc thêm