Không phải chán nhau, chỉ là vợ chồng mình đã quên cách yêu
Anh vẫn còn muốn ở lại, muốn bắt đầu lại nếu em cũng còn một chút gì để giữ.
Anh đã mất một khoảng thời gian để thừa nhận một điều mà trước đây luôn né tránh, rằng tụi mình đang chán nhau. Không phải vì ai đó thay lòng, không phải vì một trận cãi vã lớn, cũng không phải vì cuộc sống này quá khắc nghiệt, chỉ là từng ngày trôi qua, tụi mình cứ dần rời khỏi nhau mà không ai buồn giữ. Mỗi tối anh về nhà, tháo giày, đặt túi lên ghế, nhìn thấy em đang nấu cơm, con thì chơi dưới sàn, mọi thứ đều rất bình thường. Em hỏi một câu gì đó, anh trả lời cho có. Anh nói một câu gì đó, em gật đầu hờ hững. Cả hai lặng lẽ trôi qua nhau trong một căn nhà vẫn sáng đèn, đầy đủ tiếng người, nhưng thiếu hẳn sự ấm áp từng có.
Anh nhớ từng mong đến giờ tan ca chỉ để được chạy về nhà sớm với em. Chỉ là bây giờ, anh thấy về nhà hay không cũng không quan trọng nữa, em chắc cũng giống anh. Tụi mình từng là chốn an yên của nhau, giờ lại thành một dạng thói quen. Anh không đổ lỗi cho em. Có lẽ chính anh cũng là một phần khiến mọi thứ thành ra như vậy. Anh khô khan, ít nói, ít để ý những điều nhỏ nhặt. Còn em mệt, căng thẳng, chẳng còn đủ kiên nhẫn để dịu dàng. Anh thấy em dễ nổi nóng, hay nhăn nhó, hay im lặng lâu. Rồi anh cũng bắt đầu chọn im lặng. Mình sống cùng nhau mà như người dưng trong chính căn nhà của mình. Anh không chắc đây có phải là điều người ta vẫn gọi là chán nhau trong hôn nhân hay không. Nếu đúng vậy thì hóa ra nó không quá ồn ào, không quá đau đớn, chỉ là sự lạnh dần đi, từng chút một.
Anh viết cho em hôm nay không phải để kể lại những điều buồn, chỉ là để nói rằng anh không muốn tụi mình tiếp tục như thế. Anh vẫn còn muốn ở lại, muốn bắt đầu lại nếu em cũng còn một chút gì để giữ. Anh không mơ gì lớn lao, không cần mình phải quay lại như những ngày đầu yêu nhau. Chỉ cần mỗi ngày, mình chịu nhìn nhau kỹ hơn một chút, hỏi nhau một câu thật lòng, lắng nghe nhau hơn một lần.
Nếu mệt, cũng đừng im, hãy nói cho nhau biết. Nếu hôm nay em đọc được những dòng này và vẫn thấy lòng mình hơi chùng xuống, chắc là mình chưa hết thương nhau. Nếu vẫn còn thương thì mình còn cách để bước tiếp. Không phải vì con, vì trách nhiệm, vì sợ ánh nhìn thiên hạ, mà vì chính tụi mình từng chọn nhau bằng cả sự tử tế và chân thành. Anh không cần một phép màu, chỉ cần một cái gật đầu từ em. Rồi tụi mình sẽ cùng học lại cách thương nhau như lần đầu, nhưng lần này là để không đánh mất nữa.
Thành Hưng 21/04/2025Bố mẹ cấm yêu dù nhà chúng tôi chỉ cách nhau 30 km
Bố mẹ phản đối kịch liệt mối tình này vì lấy lý do khoảng cách địa lý, còn bảo chúng tôi không hợp tuổi, trong khi nhà anh bảo hợp.
Tôi 27 tuổi, anh 26 tuổi, nhà anh cách nhà tôi tầm 30 km, cùng tỉnh. Anh làm cho một công ty điện tử, lương tháng 15 triệu đồng. Anh hiền lành, thật thà, cực kì chăm, trưởng thành hơn trước tuổi rất nhiều. Tôi làm giáo viên, lương cũng ổn.
Tôi thực sự...
Đọc thêmCó phải tôi yêu khi chưa gặp mặt khiến anh chán
Mọi thứ đều rất ổn, còn mấy tuần nữa anh đi công tác về thì lại im lặng, tôi nhắn tin hỏi nhưng chỉ nhận lại sự im lặng.
Có ai từng thích một người chưa gặp mặt lần nào như tôi không? Tôi quen anh qua Hẹn hò. Trong rất nhiều bức thư được gửi đến, tôi có ấn tượng rất tốt về bức thư anh gửi. Ngay bức thư đầu tiên anh gửi, tôi đã cảm nhận thấy anh như mảnh ghép còn thiếu...
Đọc thêmBố mẹ tôi không đồng ý vợ ngủ bên ngoại dù cách nhau một km
Tôi mới cưới vợ nửa năm, vợ chồng đều làm việc ở TP HCM, ba mẹ hai bên ở miền Trung, hai nhà cách nhau hơn một km.
Đợt nghỉ tết 2025 vừa rồi, vì công việc nên sáng mùng một tôi mới về quê, vợ về từ 24 âm, vợ chồng anh ruột tôi về từ 25 âm. Khi vợ hỏi ba mẹ chồng về việc ở nhà nào trong thời gian tôi chưa về, ba mẹ trả lời: "Ban ngày con có thể về nhà ba mẹ ruột, đêm phải...
Đọc thêmCách nói chuyện của bạn gái khiến tôi thấy mình yếu kém
Tôi cảm giác bạn gái đang kỳ vọng quá cao và thấy tôi chưa giống kỳ vọng của em.
Tôi và bạn gái quen nhau gần năm và mới yêu nhau được vài tháng. Khoảng thời gian đầu khi quen, em đã kiểu hơi xét nét và để ý tôi khi nói chuyện. Có lần em nói tôi nói chuyện có vấn đề chỉ vì tôi bày tỏ quan điểm thích ở Việt Nam hơn trước người bạn đi Nhật về của em. Lần khác là khi tôi nói...
Đọc thêmChồng tôi như quên mất mình có đứa con trai một tuổi
Anh nói vào nhà ba mẹ tôi để thăm con thường xuyên sẽ giống như ở rể.
Tôi 27 tuổi, có một bé trai kháu khỉnh mới tròn một tuổi. Vợ chồng tôi cưới nhau được hai năm, đến với nhau vì tình yêu. Ngày còn hẹn hò, anh dành cho tôi tất cả điều ngọt ngào nhất. Từ khi sinh con, tôi về hẳn bên ba mẹ đẻ. Mẹ đẻ trông con giúp để tôi an tâm đi làm. Nhà chồng cách nhà tôi khoảng ba km nhưng...
Đọc thêm