Home
Menu

10 năm chồng bạo hành tinh thần tôi

Mười năm làm vợ, tôi khóc nhiều hơn cười, sống như chiếc bóng trong chính gia đình mình.
Tôi lấy chồng được 10 năm, trong thời gian đó tôi khóc nhiều hơn cười. Chồng không đánh đập nhưng bạo hành tôi bằng tâm lý. Tôi lấy chồng và làm việc xa nhà. Ở một nơi xa lạ, không người thân, tôi cố gắng làm việc và nuôi con. Chồng không chia sẻ tiền bạc, không bao giờ hỏi tôi có túng thiếu gì, không bao giờ chủ động đưa tiền cho tôi; mặc kệ tôi làm trả tiền nhà, ăn uống, nuôi con ăn học. Chồng làm bao nhiêu tôi cũng không được biết, nhưng tôi làm ra bao nhiêu chồng lại quản lý từng đồng.
Việc nhà, con cái, anh không giúp đỡ tôi, mặc kệ tôi làm việc và chăm con bận bịu đến mức nào. Sáng ra mỗi việc đưa con đi học thôi mà chồng tôi cũng đưa đi trễ, sáng nào tôi cũng phải gọi khản cổ chồng cũng không chịu dậy đưa con đi học. Gia đình tôi kinh tế kém hơn gia đình chồng, học vấn tôi cũng kém hơn anh nên anh rất coi thường tôi và gia đình tôi. Từ lúc lấy nhau, anh chưa bao giờ biếu xén gia đình tôi thứ gì. Tết về, bố mẹ tôi gọi điện cho anh vào ăn bữa cơm cũng rất khó, ít khi anh nghe máy. Còn tôi, tết năm nào cũng biếu quà và tiền mẹ chồng.
Những năm lấy chồng là những năm tôi cô đơn, có nỗi buồn chia sẻ thì chồng cũng không nghe, nhiều khi những lời tôi nói chồng còn chẳng quan tâm. Nhiều đêm tôi khóc ướt cả gối cũng chẳng ai để ý. Nhiều năm trôi qua, tính tình tôi dần trở nên cọc cằn, dễ nổi nóng, nhiều khi không kiểm soát được hành động, tôi nghĩ hay mình có vấn đề gì về thần kinh? Tôi tìm đến yoga, tập một thời gian thấy tinh thần tốt hơn, khỏe hơn, dần dần không quan tâm và để ý chồng đối xử với mình ra sao nữa. Tôi tập trung làm việc, chăm con, quan tâm và đối xử tốt với bản thân hơn. Chồng lại nghĩ tôi đi tập yoga là đi lăng nhăng, vớ vẩn, về ô uế nhà.
Chồng xem mấy thứ tiêu cực về yoga trên mạng và bảo tôi cũng như vậy. Tôi nghĩ do mình đi tập yoga của mấy thầy nước ngoài nên chồng mới nghĩ thế, tôi đành tìm chỗ người Việt dạy để học. Vậy mà anh vẫn chửi tôi, đàn áp tâm lý tôi/ Tôi nghe nhạc thiền, anh bắt tắt đi, tôi tức quá nói: "Tôi nghe gì thì kệ tôi đi", chồng quay lại tát tôi một cái hết sức lực, đau điếng người. Một ngày tôi chỉ ra ngoài đi tập yoga một giờ buổi sáng sớm, còn nguyên ngày ở nhà bán hàng, làm việc nhà và chăm con. Vậy mà anh cài định vị điện thoại, định vị xe, camera nhỏ. Tôi biết nhưng kệ vì có làm gì sai đâu, có đi linh tinh đâu mà phải sợ.
Sau một thời gian dài tôi tập yoga với thầy người Việt, tôi thấy thầy tập rời rạc, không hệ thống và liền mạch theo chuỗi như thầy nước ngoài tôi từng học. Tôi quay lại tập cũ để nâng cao khả năng, sau này tôi có hướng học lên huấn luyện viên yoga nữa. Chồng nói tôi không bỏ yoga là anh sẽ cắt đứt với tôi, cấm tôi về nhà chồng, không vào nhà tôi nữa. Anh còn cấm tôi không được cho con nghe nhạc thiền và nhạc yoga, mặc dù trước đó tôi mở nghe rất thanh tịnh và con cũng rất thích.
Tôi đi tập về thấy khỏe mạnh, tâm hồn an nhiên, thanh thản và tính tình dịu đi, lắng lại. Những lời chồng nói, giờ đây không ảnh hưởng đến tôi nữa, tôi không còn để ý chồng đối xử với mình ra sao, chẳng việc gì vì người chồng không ra gì mà tôi phải bỏ tập. Vậy nên tôi mới nhắn với chồng: "Môn tập này sẽ theo tôi đến cuối đời, giờ tôi chỉ muốn sống an bình để làm việc nuôi con, muốn anh để yên cho tôi".
Xin nói thêm, tôi chưa từng làm việc gì có lỗi với chồng, chưa nhắn tin nói chuyện mờ ám với ai, điện thoại và mọi thứ của tôi luôn được chồng kiểm tra; ngược lại điện thoại và mọi thứ của chồng đều được anh cài mật khẩu và tôi không bao giờ xem được. Tôi không có ý định ly hôn vì bản thân theo đạo, cũng vì con nên dù sống khổ cả về thể xác lẫn tinh thần thì giờ tôi vẫn cân bằng được. Trước giờ tôi luôn hỏi tại sao mình lại khổ vậy, tôi đã chọn sai chồng để rồi khổ cả một đời. Rồi tôi lại nghĩ có những người còn khổ hơn mình, lại tự an ủi, tự dịu đi. Mong được mọi người chia sẻ.
Hồng Hoa 01/07/2025

Tôi có tiền, tri thức và địa vị xã hội vẫn bị người thân bạo hành

Tôi không hiền, cũng không ngu, chỉ thương gia đình, không bỏ được người nhà.
Cuộc đời tôi có thể coi là khá ổn định, có chút thành tựu. Tôi 30 tuổi, là phẫu thuật viên, có nhà riêng, thu nhập chín con số, gia đình vợ chồng đều khá giả, không cà phê, thuốc lá, gái gú cờ bạc, một năm nhậu khoảng mười lần (chỉ uống chỗ tình nghĩa, không nhậu quan hệ công việc). Đó là bề ngoài,... Đọc thêm

Em trai bào mòn tinh thần cả gia đình tôi suốt 10 năm

Em trai kế tôi lông bông, liên tục nợ nần khiến bố mẹ phải trả nợ suốt 10 năm qua dù hoàn cảnh nhà tôi không hề khá giả.
Tôi sinh ra trong gia đình ở vùng quê Bắc Bộ. Nhà tôi có 6 người: bố mẹ, anh trai, tôi và hai em trai. Hiện tại, anh trai lớn và tôi đã có gia đình riêng. Anh lớn có nhà riêng ở Hà Nội, còn tôi sống chung với bố mẹ chồng. Em út mới vào lớp một. Ở tuổi tiền mãn... Đọc thêm

Bao năm hy sinh vì gia đình, em trai bảo tôi bất hiếu

Tôi tự hỏi mình đã sai ở đâu? Sai vì đã sống hết lòng? Sai vì không thể làm hài lòng những yêu sách vô lý?
Tôi sinh ra trong một gia đình nghèo có ba mẹ và bốn chị em. Là chị cả, tôi đã biết giữ em khi mới 5 tuổi. Tuổi thơ của tôi là chuỗi ngày chăm sóc ba đứa nhỏ hơn, sơ suất gì là ăn đòn. Từ nhỏ, tôi luôn cảm nhận được rằng ba mẹ không thương mình, dù tôi có cố gắng thế... Đọc thêm

Sau 10 năm hạnh phúc, tôi buồn vì vợ nói chuyện với tình cũ

Trong suốt buổi tiệc, người đó luôn dõi theo vợ tôi, ánh mắt của người ấy không lúc nào rời khỏi vợ tôi.
Tôi 40 tuổi, có vợ và một con, gia đình không giàu nhưng đủ sống. Tôi làm việc nhẹ nhàng tại nhà, còn vợ lo việc nhà và nuôi thêm vài con gà. Vợ chồng tôi rất hợp nhau, sống hạnh phúc suốt 10 năm qua. Gần đây, tôi rất buồn. Chuyện là khi vợ chồng tôi về nhà ngoại dự đám... Đọc thêm

Lấy chồng phố cổ, tôi bị khinh rẻ và bạo hành

Một lần chọn sai, tôi mất tuổi trẻ; lần này tôi sẽ không để con mình trả giá cho những dối trá và bạc bẽo của gia đình chồng.
Tôi và anh quen nhau khi tôi đang học năm cuối đại học còn anh đang học thạc sĩ tại Australia. Anh vô tình đọc được bài viết của tôi qua Blog360, ấn tượng và nhìn ảnh thấy tôi khả ái nên nhắn tin làm quen. Chúng tôi quen online một năm thì gặp nhau khi anh về... Đọc thêm