Home
Menu

Em gái chồng coi bố mẹ như ôsin

Tôi thấy bà đút cho em ăn, còn em ngồi lướt điện thoại và chỉ việc há miệng ăn.
Tôi ngoài 30 tuổi, kết hôn hơn năm năm, làm quản lý tại công ty tư nhân ở Hà Nội, thu nhập ở mức khá. Chồng hơn tôi sáu tuổi, trước cũng làm quản lý ở một công ty chứng khoán, nhưng đã nghỉ việc gần hai năm nay do thị trường tài chính biến động và anh chưa tìm được công việc thích hợp. Chúng tôi sống chung với bố mẹ chồng về hưu và có một bé gái gần bốn tuổi. Gần đây, em gái chồng đang có bầu dọn về sống chung với gia đình tôi để ông bà tiện chăm sóc khi sinh nở. Trước đó vợ chồng tôi và vợ chồng em có một số xích mích và tôi không thể thoải mái khi sống chung với em dưới một mái nhà.
Chuyện là em gái chồng trước đây sống rất tự do, buông thả, được chiều chuộng nên ai cũng phải nghe theo em, nếu không nghe sẽ làm ầm lên rồi dọa làm điều dại dột. Em yêu đương với rất nhiều người, thường xuyên dẫn nhiều bạn trai về nhà và sau đó cưới chồng là bạn học cấp hai. Từ sau khi lấy chồng, em vẫn tỏ thói tiểu thư, cứ không vừa lòng chồng là xách vali bỏ về ngoại, bỏ đi chơi đến sáng mới về, không chào hỏi ai, không tôn trọng bố mẹ chồng em. Bố mẹ chồng và chồng tôi thường xuyên phải qua bên thông gia xin lỗi sau mỗi lần em bỏ đi.
Đỉnh điểm là lần em bắt chồng quỳ xin lỗi, ông bà thông gia cảm thấy không được tôn trọng nên em rể đòi ly hôn. Lần đó tâm sự với em rể, tôi biết xưa nay em đã nói dối tôi, nói dối gia đình rất nhiều việc, những câu chuyện trước giờ chị em tâm sự với nhau tất cả đều là giả. Những lần em làm sai, nhắn tin xin lỗi gia đình là em rể nhắn, vì em nói không làm sai và không bao giờ xin lỗi. Lần bỏ đi đó, em dọa tự kết thúc, rồi sau đó dính bầu nên hai vợ chồng hàn gắn. Nhưng sau lần gây gổ đó, tôi không còn niềm tin vào em, cảm thấy khó chịu khi nói chuyện với em, vì không biết lời nào nói với mình là thật, hay chỉ là câu chuyện em dựng lên để mọi người cảm thấy em đáng thương hại, để phải làm theo ý em muốn.
Lúc có bầu, em dọn về nhà bố mẹ ở luôn. Bố chồng tôi đưa đón em đi làm, còn mẹ chồng chăm sóc em như một đứa trẻ, phải bê cơm nước lên tận phòng cho em, xé sẵn đồ ăn để trong bát, cá thì phải gỡ hết xương mới chịu ăn. Thậm chí tôi còn thấy bà đút cho em ăn, còn em ngồi lướt điện thoại và chỉ việc há miệng ăn. Tôi đi làm cả ngày, không phải phụ ông bà chăm sóc em chồng, nhưng nhìn hai ông bà đã lớn tuổi mà phải đút cho em ăn, chăm đứa con gái 30 tuổi đầu, không cho đụng việc gì, vợ chồng tôi không nhìn nổi. Trong khi đó, lúc trước tôi có bầu cháu nội ông bà, dù nghén ngẩm rất khổ sở, nhưng tôi tự chăm sóc, làm hết việc của mình cho đến ngày sinh đẻ, mẹ chồng thậm chí còn không một lời hỏi han là bầu bì thế nào.
Trước khi em cưới, chồng tôi nói là bố mẹ chỉ nên lựa chọn sống cùng vợ chồng con trai hoặc vợ chồng con gái thôi. Chồng tôi nói nếu em về ở cữ, vợ chồng tôi vui vẻ, phụ bố mẹ chăm sóc cháu. Nhưng nếu ở lâu dài cả ba gia đình, vợ chồng tôi sẽ dọn ra riêng, vì nếu sống chung lâu dài, kiểu gì cũng sẽ có xung đột. Nếu dọn ra riêng, chúng tôi sẽ không lo các khoản chi phí trong nhà nữa, vì còn phải dành tiền để thuê nhà. Vì vậy, lúc em dọn về ở chung luôn, chồng tôi xin phép dọn ra riêng. Ấy vậy mà em khóc lóc, nói bầu bì mà anh chị không cho về, rồi giận dỗi ôm đồ bỏ về nhà chồng. Sau lần đó, bố mẹ chồng cũng lạnh nhạt, trách móc vợ chồng tôi vì làm em khóc, trách chúng tôi ích kỷ.
Giờ em gần sinh nên đã dọn về nhà ngoại ở. Bố mẹ chồng tôi cũng có ý định đưa em và cháu ngoại về chăm sóc và ở đây lâu dài. Mấy nay tôi suy nghĩ rất nhiều, nếu tiếp tục ở chung, tôi không thể nhìn nổi cách sống coi bố mẹ như ôsin của em, dù tôi không phải làm gì cho em. Giờ mỗi lần về nhà, gặp em, tôi cảm thấy rất ngột ngạt, vì nghĩ đến những việc em đã nói dối gia đình, lừa tôi như thế nào. Tôi cũng không muốn con gái mình sống trong môi trường như vậy, không muốn con học theo thói xấu của em, vì từ bé tôi đã dạy con sống tự lập. Còn nếu dọn ra riêng, ông bà lại khóc lóc, giận dỗi và trách móc, kêu không muốn sống nữa, kêu con cái thấy bố mẹ già thì bỏ rơi, vì nhà chỉ đứa con trai. Dọn ra riêng, tôi sẽ không phụ ông bà tài chính trong nhà nữa, vì giờ chồng tôi không có thu nhập, mình tôi đã phải gồng gánh hai năm nay.
Vợ chồng tôi chưa biết nên nói chuyện với ông bà thế nào và việc chúng tôi xin ở riêng có phải ích kỷ không? Xin hãy cho tôi lời khuyên?
Thiều Trang 11/03/2024

Mẹ đẻ nói với mẹ chồng: 'Bà coi nó như ôsin, tôi xin nhận lại con'

Mẹ chồng gọi mẹ tôi, phàn nàn vì chồng tôi làm việc nhà, bà bảo đã nuôi con thạc sĩ không phải để nấu cơm, rửa bát cho tôi.
Tôi chính là người vợ trong bài: "Sống với chồng rất ổn, trừ việc phải gần gũi". Tôi đã đọc hết ý kiến của mọi người, chắc do tôi chưa nói rõ hết vấn đề giữa hai người nên luồng ý kiến nhận được chưa khách quan. Tôi 27 tuổi, chồng hơn 7 tuổi.... Đọc thêm

Bố chồng coi mẹ chồng như con tin

Ông không chửi con cái mà chửi đổng và mắng thậm tệ, hành động thô lỗ với mẹ chồng.
Tôi sinh ra và lớn lên tại Hà Nội, yêu xa, quyết định lấy chồng xa và chọn sinh sống tại thành phố của chồng. Vợ chồng lựa chọn ở riêng ngay từ đầu, cuộc sống tương đối hạnh phúc, tự do. Rắc rối bắt đầu xảy ra từ khi sinh bé đầu lòng và chúng tôi chọn mua nhà gần nhà ông bà nội bé.... Đọc thêm

Bị mẹ đẻ coi như người dưng sau khi tôi lấy chồng

Giờ đứng giữa người chồng không muốn qua lại vì bên ngoại quá đáng và người mẹ coi tôi như người dưng, tôi thật khổ tâm.
Tôi kết hôn chưa lâu, chỉ gần hai năm, vậy mà đã cảm thấy bị chính gia đình mình coi như người dưng. Dẫu biết các cụ ngày xưa hay bảo: "Con gái là con người ta" nhưng mẹ bỏ quên và ngó lơ khi tôi đi lấy chồng khiến tôi cảm thấy vừa buồn vừa khó tin. Gần... Đọc thêm

Ngày bố cưới vợ mới, tôi bị coi như con ghẻ

Bố từng nói thẳng với tôi: "Mày là gì của tao", tôi dần cảm thấy bản thân không còn chút giá trị nào.
Tôi là sinh viên đại học ở Hà Nội và đang bị trầm cảm nặng. Tôi suy nghĩ rất nhiều, khóc nhiều, lắm lúc nghĩ chuyện dại dột. Tuổi thơ tôi gắn liền với bạo lực gia đình và bạo lực học đường. Khi còn nhỏ, tôi sống với ông bà nội và mẹ. Ông gia trưởng, bà khó tính, còn mẹ... Đọc thêm

Vợ chỉ coi tôi như cỗ máy kiếm tiền

Tôi 43 tuổi, vợ kém một tuổi, cưới được 18 năm, có hai con 18 và 13 tuổi, có con là vợ nghỉ làm luôn đến giờ.
Đi làm được hai năm, từ khoản tiết kiệm của tôi cùng với sự giúp đỡ của bố mẹ hai bên, vợ chồng mua được căn nhà nhỏ ở ngoại thành Hà Nội. Cưới xong chúng tôi có con luôn nên vợ phải nghỉ làm ở nhà nội trợ, chăm con, gánh nặng kinh tế mình tôi xoay xở.
Mức lương... Đọc thêm