Home
Menu

Bố chồng coi mẹ chồng như con tin

Ông không chửi con cái mà chửi đổng và mắng thậm tệ, hành động thô lỗ với mẹ chồng.
Tôi sinh ra và lớn lên tại Hà Nội, yêu xa, quyết định lấy chồng xa và chọn sinh sống tại thành phố của chồng. Vợ chồng lựa chọn ở riêng ngay từ đầu, cuộc sống tương đối hạnh phúc, tự do. Rắc rối bắt đầu xảy ra từ khi sinh bé đầu lòng và chúng tôi chọn mua nhà gần nhà ông bà nội bé. Trước đó, do không gần, chúng tôi chỉ sang thăm ông bà vào một ngày cuối tuần hoặc tuần nào mệt thì thôi. Vì thế không chung đụng, không xích mích. Sau đó, vì muốn chồng được gần mẹ, cháu được gần bà, chúng tôi chọn mua nhà gần.
Trái với hầu hết gia đình khác, tôi có mẹ chồng rất tuyệt vời, bà cẩn thận, chăm chỉ, tôn trọng con cái và yêu thương các cháu. Tuy nhiên bố chồng thì ngược lại, ông không đụng tay bất cứ việc gì, cực kỳ gia trưởng với vợ con và chỉ thương các cháu bằng miệng. Từ bé, chồng tôi, chị em trong nhà đều biết và yêu thương mẹ hơn, ậm ừ với bố cho qua chuyện, cần thiết thì nói dối để tránh phiền phức. Tôi chỉ mới biết được gần đây do yêu xa, ở xa, ít gặp gỡ và chồng không kể.
Có lẽ tôi cũng có thể ậm ừ hoặc nói dối như mọi người cho qua chuyện. Nhưng kể từ khi sinh em bé và ở gần, mọi chuyện khó hơn. Ông can thiệp vào nhiều quyết định của chúng tôi với bé. Từ việc đặt tên theo ý ông, không cho phép chụp ảnh chung gia đình ba người, không cho phép dẫn bé về bên ngoại với lý do là bé còn nhỏ. Ngoài ra còn nhiều việc lặt vặt khác như thêm đồ đạc (phong thủy/ trang trí/ cúng bái) mà ông tự ý làm lúc chúng tôi vắng nhà, hay một số thủ tục cúng cần làm hàng ngày theo ý ông. Sắp tới có thể nhiều hơn nữa vì với ông, con nhà tôi là cháu đích tôn duy nhất.
Xin nói kỹ hơn để mọi người hiểu về việc tại sao chúng tôi định về khi bé chưa thực sự lớn. Là do bé hơn bốn tháng, sức khỏe ổn định, chưa từng đau ốm; ông bà nội ngoại tôi đều xấp xỉ 90-100 tuổi, bệnh tật, thường xuyên đi viện, bố mẹ tôi ở cùng chăm sóc nội và thay phiên cùng các bác lên viện chăm ngoại; ngoài ra bố mẹ tôi đều còn đang công tác đặc thù từ thứ hai đến thứ bảy, rất khó sắp xếp nghỉ được dài.
Kể từ khi tôi sinh em bé, chỉ mới có mẹ cố gắng vào được vài ngày, bố chưa được nhìn mặt cháu dù ông yêu cháu vô cùng, ngày nào cũng gọi điện và gửi tiền cho cháu đều đặn. Bố mẹ tôi không khá giả nhưng vì rất tiết kiệm và thương con gái lấy chồng xa một thân một mình (tôi không có bất cứ họ hàng, bạn bè nào ở đây) còn đang gánh nợ lớn mua nhà nên hỗ trợ hết sức. Tiền mua nhà, bố mẹ tôi cho và cho vay hơn 30%, còn lại hai vợ chồng vay nợ.
Ngoài ra, lần đầu làm mẹ, tôi khá bỡ ngỡ, vất vả chăm bé một mình dù được mẹ chồng hỗ trợ nấu ăn cho suốt nhiều tháng qua. Vì thế tôi rất mong chờ được về Hà Nội, tranh thủ khi thời tiết đã hết rét và chưa kịp nắng nóng gay gắt cho ông bà các cụ ngoại được gặp cháu, còn tôi được nghỉ ngơi, công việc hai vợ chồng cũng đặc thù rất khó xin nghỉ nhiều ngày. Tuy nhiên do ông phản đối nên chúng tôi đã hủy vé máy bay. Cũng mong không bạn đọc nào nghĩ ông quá thương cháu nên ngăn, vì dù với ông là cháu đích tôn duy nhất, ông cũng chỉ bế chơi cùng cháu tổng cộng chưa được 30 phút cho tới nay.
Văn hóa nhà tôi khác, con cái có quyền nêu ý kiến và bố mẹ sẵn sàng lắng nghe. Do vậy, tôi tự lập từ bé, được làm mọi thứ mình muốn và có phần bướng bỉnh ngầm. Ban đầu tôi không hiểu tại sao gia đình chồng luôn ậm ừ để cho qua và sợ ông không hài lòng tới vậy. Gần đây tôi mới biết, ông không chửi con cái mà chửi đổng và mắng thậm tệ, hành động thô lỗ vào mẹ chồng dù không hài lòng với ai, việc nhỏ to, vô lý hay có lý, cho tới khi mọi chuyện theo ý ông. Vậy là ông luôn có một "con tin" để uy hiếp.
Chúng tôi quyết định không về ngoại nữa, do tôi không nỡ căng thẳng để mẹ chồng phải chịu trận, và các lần khác chồng tôi cũng vậy. Hiện tại các vấn đề nếu do ở gần, chúng tôi dự định sẽ khắc phục bằng cách chịu đựng tới khi trả hết nợ căn nhà hiện tại rồi lựa chuyển đi chỗ khác xa hơn bằng một lý do hợp lý. Tuy nhiên mối liên quan chung là cháu và các dịp không thể tránh như tết, thật sự khiến tôi lo lắng, chẳng nhẽ cứ phải tiếp tục theo ý ông mãi sao? Tuổi tôi còn trẻ, chưa đủ va vấp, mong các bạn đọc xa gần cho tôi xin ý kiến hỗ trợ vợ chồng tôi. Cảm ơn mọi người.
Phương Nga 12/04/2024

Mẹ đẻ nói với mẹ chồng: 'Bà coi nó như ôsin, tôi xin nhận lại con'

Mẹ chồng gọi mẹ tôi, phàn nàn vì chồng tôi làm việc nhà, bà bảo đã nuôi con thạc sĩ không phải để nấu cơm, rửa bát cho tôi.
Tôi chính là người vợ trong bài: "Sống với chồng rất ổn, trừ việc phải gần gũi". Tôi đã đọc hết ý kiến của mọi người, chắc do tôi chưa nói rõ hết vấn đề giữa hai người nên luồng ý kiến nhận được chưa khách quan. Tôi 27 tuổi, chồng hơn 7 tuổi.... Đọc thêm

Ngày bố cưới vợ mới, tôi bị coi như con ghẻ

Bố từng nói thẳng với tôi: "Mày là gì của tao", tôi dần cảm thấy bản thân không còn chút giá trị nào.
Tôi là sinh viên đại học ở Hà Nội và đang bị trầm cảm nặng. Tôi suy nghĩ rất nhiều, khóc nhiều, lắm lúc nghĩ chuyện dại dột. Tuổi thơ tôi gắn liền với bạo lực gia đình và bạo lực học đường. Khi còn nhỏ, tôi sống với ông bà nội và mẹ. Ông gia trưởng, bà khó tính, còn mẹ... Đọc thêm

Bị mẹ đẻ coi như người dưng sau khi tôi lấy chồng

Giờ đứng giữa người chồng không muốn qua lại vì bên ngoại quá đáng và người mẹ coi tôi như người dưng, tôi thật khổ tâm.
Tôi kết hôn chưa lâu, chỉ gần hai năm, vậy mà đã cảm thấy bị chính gia đình mình coi như người dưng. Dẫu biết các cụ ngày xưa hay bảo: "Con gái là con người ta" nhưng mẹ bỏ quên và ngó lơ khi tôi đi lấy chồng khiến tôi cảm thấy vừa buồn vừa khó tin. Gần... Đọc thêm

Em gái chồng coi bố mẹ như ôsin

Tôi thấy bà đút cho em ăn, còn em ngồi lướt điện thoại và chỉ việc há miệng ăn.
Tôi ngoài 30 tuổi, kết hôn hơn năm năm, làm quản lý tại công ty tư nhân ở Hà Nội, thu nhập ở mức khá. Chồng hơn tôi sáu tuổi, trước cũng làm quản lý ở một công ty chứng khoán, nhưng đã nghỉ việc gần hai năm nay do thị trường tài chính biến động và anh chưa tìm được công việc thích hợp. Chúng tôi... Đọc thêm

Vợ chỉ coi tôi như cỗ máy kiếm tiền

Tôi 43 tuổi, vợ kém một tuổi, cưới được 18 năm, có hai con 18 và 13 tuổi, có con là vợ nghỉ làm luôn đến giờ.
Đi làm được hai năm, từ khoản tiết kiệm của tôi cùng với sự giúp đỡ của bố mẹ hai bên, vợ chồng mua được căn nhà nhỏ ở ngoại thành Hà Nội. Cưới xong chúng tôi có con luôn nên vợ phải nghỉ làm ở nhà nội trợ, chăm con, gánh nặng kinh tế mình tôi xoay xở.
Mức lương... Đọc thêm