Home
Menu

23 năm tôi hạnh phúc vì được vợ cho làm hết việc nhà

Điều tôi sợ nhất là vợ không còn cho tôi chăm, không cần tôi nữa, chứ không phải đổ rác hay làm việc nhà suốt đời.
Tôi là anh chồng trong bài viết: "23 năm chồng chưa từng để tôi dọn nhà hay đổ rác". Hôm qua sinh nhật tôi, vợ viết bài này tạo bất ngờ cho tôi, không ngờ lại được các bạn quan tâm. Vì bài viết về mình nên tôi đọc hết bình luận, có nhiều bạn chúc phúc, tôi trân trọng cảm ơn. Cũng có nhiều bạn thắc mắc, tôi làm nghề gì sao lại rảnh vậy, vợ tôi không làm gì chỉ sống dựa vào tôi sao. Tôi làm từ xa (remote) hai công ty và có đầu tư thêm bên ngoài, công việc không đến nỗi bận rộn nên có thể làm mọi việc. Ngoài ra, hai vợ chồng ăn uống sinh hoạt rất đơn giản, chủ yếu ăn thực vật mà đa phần là đồ hấp luộc, không tốn nhiều thời gian cho nấu ăn. Lau dọn nhà cửa, giặt giũ đã có máy móc, nếu chịu xài máy thì không cần nhiều thời gian đâu.
Hơn 15 năm trước vợ tôi đã có bằng lái xe ôtô ở Việt Nam, qua nước ngoài vợ cũng chủ động thi bằng lái để tiện đi lại vì sợ tôi bận. Có điều vợ tôi phản xạ chậm, lại mù đường hay quẹo lộn trái phải. Lái xe ở Việt Nam đường rất đông, sơ sẩy là tai nạn, còn ở nước ngoài thì họ lái rất nhanh nên tôi không an tâm để vợ đi một mình, luôn thu xếp để vợ chồng cùng đi một giờ nếu có việc, không thì tôi chở vợ đi cho đỡ lo.
Con thì tôi lo ăn uống, đưa đi đón về, vợ mới là bạn thân nhất của con. Vợ có thể dành hàng tiếng đồng hồ nghe con dạy về game mới mà con đang chơi, dù vợ rất oải môn này. Lúc nào vợ cũng nhẹ nhàng, con có đang quạu vợ vẫn điềm tĩnh, không nổi nóng lại. Nói vợ tôi không làm gì cũng không phải. Dù có ba mẹ nhưng vợ gần như tự lập từ lúc vừa tiểu học. Từ thời sinh viên vợ đã xin được thực tập tại tập đoàn tiêu dùng lớn, ra trường được nhận vào làm luôn. Sau đó vợ lại nhảy việc, làm quản lý cho công ty khác lúc mới 23 tuổi. Đến 25 tuổi vợ tôi bắt đầu kinh doanh. Thấy vợ cực quá, tôi vừa đi làm vừa phụ, công ty ngày một lớn hơn, công việc riêng của tôi cũng tốt hơn. Cuộc sống tốt hơn nhiều, cũng là lúc vợ muốn đi nước ngoài sống để thấy thế giới rộng lớn. Tiếng Anh tôi tốt hơn vợ nên tôi chủ động học để dẫn vợ đi.
Vừa qua tháng đầu vợ đã xin đi làm ở tiệm hoa, được một năm sau vợ mở tiệm riêng, rồi lại thêm cái nữa, cuối cùng là ba cửa hàng. Vợ có năng khiếu kinh doanh nên làm gì cũng được, nhưng lại không tìm thấy niềm vui trong việc kinh doanh. Sau khi tôi ổn định hết công việc và việc đầu tư, vợ đã quyết định sang hết tiệm, đi học lại, giờ vợ gần hoàn thành xong bằng tiến sĩ ngành yêu thích.
Dù sắc bén và quyết liệt trong công việc nhưng ở nhà vợ lại như em bé, hay ôm và dựa vào chồng. Nấu cho vợ ăn rất vui vì vợ luôn khen, bữa nào tôi nấu dở quá vợ cũng tìm cái gì đó để khen tôi, vợ luôn nhìn thấy những điều tốt ở tôi. Con giận ba vì đủ thứ chuyện lúc tuổi ẩm ương, vợ luôn kể tốt về ba với con. Con hết giận chuyển sang yêu ba, khen ba là số một, làm tôi sướng rơn. Với bạn hay nhà vợ, vợ cũng vậy, chỉ nói những gì tốt về chồng, gia đình và bạn vợ ai cũng quý tôi.
Vợ rất thích chơi, có thể chơi từ sáng tới tối, ở cạnh vợ tôi thấy lúc nào cũng như được về tuổi thơ. Vợ chơi từ tennis tới banh bàn qua cầu lông. Sáng tôi với vợ chơi cờ, hết cờ vua tới cờ tướng, chiều chiều là một trận thể thao. Cuối tuần vợ thích đi bụi, phượt từ nơi này qua nơi kia không mệt mỏi. Giờ vợ lại còn thích đi câu cá, tôi vừa mua cái thuyền nhỏ để cuối tuần hai vợ chồng có thể đi câu. Đó là chơi với tôi, còn khi một mình vợ tôi lại có món khác; vợ thích vẽ, đàn, đọc sách, cày phim... Ở bên vợ, tôi có thể nói chuyện, chém gió Đông Tây Nam Bắc từ kinh tế, chính trị tới truyện kiếm hiệp.
Vợ đồng hành cùng tôi qua nhiều giai đoạn khó khăn trong đời, vợ chọn tôi làm bạn đời khi tôi chỉ có cái xe máy cà tàng, còn mấy anh chàng khác đòi cưới vợ thì đã có xe hơi. Đã 23 năm vợ vẫn cho tôi chăm sóc, đưa đón, cho tôi được làm chồng, làm cha, được thành phiên bản tốt nhất mà tôi có thể. Vợ cho tôi thấy thế giới bao la với bao thứ để trải nghiệm. Tôi hạnh phúc khi thấy vợ cười, muốn chăm lo cho vợ mọi thứ, muốn thành anh hùng trong mắt vợ. Điều tôi sợ nhất là vợ không còn cho tôi chăm, không cần tôi nữa, chứ không phải đổ rác hay làm việc nhà suốt đời. Tôi yêu vợ, vợ vui là tôi vui.
Quân Hoàng 20/08/2025

Cầm hết lương của chồng nhưng tôi không hạnh phúc

Anh gần như không quan tâm vợ con, dễ nóng nảy, thường bỏ bữa hoăc có ăn cũng chỉ qua loa rồi vào phòng nằm ôm điện thoại và ngủ.
Tôi và chồng kết hôn được 10 năm, có hai bé. Chồng tôi là trụ cột kinh tế trong gia đình, hầu hết thời gian của anh dành cho công việc. Tôi thiên về chăm sóc nhà cửa, con cái vì có nhiều thời gian rảnh hơn chồng. Gần đây, cuộc sống hôn nhân khiến tôi chán... Đọc thêm

Hạnh phúc bên 'viên ngọc đã hết thô' VnExpress tặng

Anh biết chặng đường phía trước còn rất nhiều thử thách và chông gai, nhưng tin vợ chồng mình sẽ nắm tay nhau vượt qua được hết.
Anh không nghĩ có một ngày mình dám viết bài trên một trang báo lớn. Hôm nay là ngày thứ 405 anh và em quen biết nhau. Anh thật sự rất hạnh phúc và biết ơn em cũng như ông Tơ bà Nguyệt VnExpress đã mang một "viên ngọc thô" tuyệt đẹp tới bên anh khi cô đơn, lạc... Đọc thêm

Hạnh phúc và biết ơn vì được làm con dâu của ba

Hôm nay là ngày làm việc cuối năm 2024, cũng chỉ còn 2 ngày nữa là tròn 4 tháng ba xa chúng con.
Nhanh quá ba nhỉ, tất cả cứ ngỡ như hôm qua, căn nhà và mọi ngóc ngách vẫn còn in hình bóng của ba. Biết trước rồi sẽ có ngày chia xa nhưng cảm giác ba chỉ làm phiền con cháu đúng một tuần rồi đi khiến con đau lòng quá. Ba đã kiên cường chiến đấu với căn bệnh hiểm nghèo. Những ngày thấy bệnh... Đọc thêm

15 năm hạnh phúc cho đến ngày phát hiện bộ mặt thật của chồng

Tôi tưởng mình lấy được người chồng không cờ bạc, 'gái gú'… cho đến khi đọc được những dòng tin nhắn ấy.
Tôi 38 tuổi, chồng hơn tôi một tuổi, hai con 12 tuổi và 8 tuổi, đang sống cùng ba mẹ chồng. Tôi làm công việc nhà nước, thường xuyên đi làm đêm, lương khoảng 15 triệu đồng mỗi tháng, chồng cũng tầm đó. Cuộc sống hôn nhân của tôi trôi qua êm đềm được gần 15 năm. Chồng... Đọc thêm

Có lẽ nào tôi bất hiếu nên không xứng đáng được hạnh phúc

Mình sức khỏe kém, không biết còn lao động được bao năm nữa, không thể trông cậy vào người nhà, mệt rồi.
Mình nữ, sinh năm 1987, độc thân, chưa chồng không con. Mình đột nhiên phát hiện bản thân sống thật sự thất bại mọi người ạ. Khi có biến cố thực sự lớn xảy ra, mình không tìm được ai để tâm sự, chỉ biết viết lên đây biết, đâu có những lời khuyên thực sự hữu ích cho... Đọc thêm