Home
Menu

Tôi không thay đổi được lối sống tiết kiệm cực đoan của con trai

Con trai tôi cho rằng vì con thụ động nên càng phải tiết kiệm bằng mọi cách để khi bị đào thải, con vẫn có thể tự lo cho mình.
Tôi là tác giả bài viết: "Con trai sống kham khổ dù gia đình tôi có của ăn của để". Trước hết, tôi rất cảm ơn ý kiến đóng góp của mọi người và xin giải đáp một số thắc mắc của quý độc giả cũng như làm rõ hơn câu chuyện của gia đình mình.
Đầu tiên, rất nhiều người thắc mắc tại sao con không về mà chúng tôi không sang thăm con. Tôi xin trả lời đây là ý muốn của con. Tôi từng ngỏ lời sang thăm con, nhưng con nói ngại, bận công việc, con không đi ăn đi chơi ở đâu nên không biết dẫn bố mẹ đi đâu, nhà trọ của con không cho tiếp khách, đằng nào tương lai con cũng về Việt Nam ở hẳn nên không cần bố mẹ đi lại tốn tiền... rất nhiều lý do. Nhưng tôi hiểu con không muốn tiếp chúng tôi ở đó nên chúng tôi không nài ép thêm. Từ nhỏ, chúng tôi đã giáo dục con bằng cách hướng dẫn, phân tích và làm gương, không bao giờ ép buộc nên tôn trọng mọi quyết định của con. Ngay cả việc đi du học cũng là con tự xin học bổng và tự quyết, chúng tôi chỉ chu cấp tiền sinh hoạt trong thời gian con đi học.
Thứ hai, tôi nhận thấy nhiều người trong các bạn độc giả chủ động chọn lối sống tối giản, không có nhiều ham muốn vật chất cũng như quan hệ xã hội. Con trai tôi hơi khác một chút. Khi tâm sự hàng ngày với tôi, thỉnh thoảng con bày tỏ việc thèm ăn món nọ món kia, thích một cái điện thoại, một chiếc xe hay một chuyến du lịch, nhưng con cố nhịn và tự hào về điều đó như một chiến công. Thay vì hãnh diện về những trải nghiệm, những điều đạt được trong đời, con lại lấy làm đắc ý vì khả năng nhịn được những ham muốn đó. Tôi nhiều lần đề nghị con cứ thoải mái trải nghiệm, mẹ sẽ cho con tiền nhưng con nói không muốn nhận tiền từ bất kỳ ai, vì tiêu đồng tiền không phải của mình luôn đi kèm sự ràng buộc. Con không muốn bị ràng buộc với bất kỳ ai hay bất kỳ điều gì.
Chúng tôi có khá nhiều khác biệt trong quan điểm sống. Đối với tôi, mạo hiểm khám phá ở ngoài vùng an toàn của bản thân là điều quan trọng, giúp mở ra cơ hội và kích thích phát triển. Không dám mạo hiểm điều gì chắc chắn sẽ dẫn đến sự trì trệ và kết cục là bị đào thải. Bản thân tôi trước đây theo chuyên ngành tiếng Nga, nhưng vì đam mê tiếng Anh hơn nên đã đổi ngành học và theo sự nghiệp giảng dạy. Lúc đó nếu tôi cố bám trụ ngành tiếng Nga, chắc sự nghiệp của tôi không tồn tại được đến giờ. Con trai tôi cho rằng vì bản thân con thụ động nên càng phải tiết kiệm bằng mọi cách để sẵn sàng khi bị đào thải, con vẫn có thể tự lo cho mình. Điều này tạo thành một cái vòng xoáy luẩn quẩn: Tiết kiệm - Thiếu trải nghiệm - Trì trệ - Bị đào thải - Càng phải tiết kiệm. Tôi không phản đối cách sống của con nếu đó là điều con thật sự muốn.
Nếu con từng thử yêu đương và lập gia đình rồi nhận ra mình không phù hợp với cuộc sống gia đình, thử ăn chơi hoặc đi du lịch để nhận ra mình không thích điều đó và chọn tiết kiệm, tôi sẵn sàng ủng hộ. Nhưng con lại cho rằng nếu trải nghiệm rồi chẳng may lỡ thích điều gì đó thì lại tốn tiền theo đuổi và kế hoạch hưu trí của con sẽ phá sản. Nếu con chọn lối sống tằn tiện, tôi muốn con chọn điều đó vì đối với con nó là lựa chọn phù hợp nhất, chứ không phải vì quá sợ hãi trước cuộc đời để thử bất cứ lựa chọn nào khác. Mỗi người chỉ có một lần tuổi trẻ, tôi chỉ muốn con trai dám dũng cảm trải nghiệm cuộc sống, trước khi cơ hội trôi qua mãi mãi và phải sống trong hối tiếc suốt quãng đời còn lại. Xin cảm ơn các bạn đã lắng nghe những tâm sự của tôi.
Minh Châu 05/08/2025

Khi chồng thay đổi tích cực, tôi không còn yêu anh

Hình tượng của anh đã sụp đổ trong mắt tôi; anh nói vẫn yêu tôi, có thái độ hối lỗi, sao tôi nghĩ lại chuyện cũ thấy không thể vui.
Tôi là nữ, 31 tuổi, vợ chồng tôi yêu nhau hai năm rồi cưới, kết hôn được 3 năm. Trước cưới, tôi yêu chồng nhiều hơn. Anh là kĩ sư xây dựng, đi công tác suốt, vô tâm. Sinh nhật tôi, anh cáu kỉnh vì không muốn tặng quà, nói là ngày nào cũng như nhau.... Đọc thêm

Sau một lần cãi vã lớn, bạn trai thay đổi theo hướng tiêu cực

Giờ anh thường xuyên đi nhậu, nói chuyện cọc cằn, không còn dịu dàng như trước.
Yêu xa chưa bao giờ là điều dễ dàng, đặc biệt khi cả hai còn trẻ và chưa có nhiều kinh nghiệm trong tình yêu. Tôi và anh từng có khoảng thời gian rất hạnh phúc. Anh quan tâm, lo lắng và thậm chí thay đổi bản thân vì tôi. Tuy nhiên, sau một lần cãi vã lớn trong khi tôi là người sai, dù cả hai đã làm hòa, nhưng... Đọc thêm

Thay vì ép chồng về nước, tôi từ bỏ sự nghiệp để đoàn tụ với anh

Tôi sẽ tiếc nuối nhiều về công việc và cuộc sống ở đây nhưng dù sao gia đình vẫn là quan trọng nhất.
Tôi là tác giả bài viết "Chồng không chịu về nước đoàn tụ gia đình". Mấy ngày qua, tôi đã đọc kỹ ý kiến của các bạn. Xin cảm ơn các bạn đã chân thành góp ý. Tôi xin chia sẻ thêm vài chi tiết chưa đề cập trong bài viết trước cũng như cập nhật thêm một số cuộc trò chuyện... Đọc thêm

Đối diện với vợ con khi thất nghiệp là một cực hình

Mỗi ngày nhìn vợ tất bật mưu sinh lo cho gia đình, con cái, trong khi mình vẫn thất nghiệp, cảm giác ấy không dễ chịu chút nào.
Vậy là tôi đã thất nghiệp hơn 3 tháng. Dù là người mạnh mẽ và luôn chuẩn bị tâm lý cho những tình huống xấu nhất, nhưng khi sự việc xảy ra, tôi vẫn gặp rất nhiều khó khăn. Trong bối cảnh làn sóng sa thải đang diễn ra mạnh mẽ, số lượng người tìm việc ngày... Đọc thêm

Mỗi lần đối diện với chồng là một cực hình

Những khi cãi nhau trong cơn say, anh chửi tôi nặng lời, không khác gì hạng vất vưởng ngoài đường.
Tôi 34 tuổi, chồng 39 tuổi, con 7 tuổi. Hoàn cảnh xuất phát cả hai giống nhau, đều không có cha nên khi bước vào hôn nhân tôi nghĩ mình sẽ rất trân trọng gia đình nhỏ này. Có lẽ chỉ mình tôi nghĩ như vậy, thấy bất ổn nên đã muốn dừng tiệc cưới trước một tháng chỉ vì anh bận vui với... Đọc thêm