Home
Menu

Mối tình ba năm luôn khiến tôi dằn vặt, đau khổ

Mỗi khi đi ngang qua quán ăn chúng tôi từng ngồi, mỗi lần nhìn thấy những cặp đôi hạnh phúc, tôi lại không kìm được nước mắt.
Tôi 21 tuổi, từng yêu một người hơn mình một tuổi. Chúng tôi quen nhau từ những ngày đầu vào đại học, khi cả hai còn bỡ ngỡ với cuộc sống mới. Anh không phải người hoàn hảo nhưng là người đầu tiên khiến tôi cảm thấy được che chở và quan tâm thật lòng. Anh nhẹ nhàng, kiên nhẫn, luôn biết cách làm tôi cười.
Chúng tôi yêu nhau ba năm, một quãng thời gian đủ dài để xây dựng niềm tin và hy vọng vào tương lai. Thời gian đầu, tình cảm giữa chúng tôi rất ngọt ngào. Anh luôn động viên tôi học hành, còn tôi cố gắng để trở thành người bạn gái mà anh tự hào. Những lần anh chờ đợi tôi tan học, những buổi đi ăn vặt đơn giản nhưng đầy ắp tiếng cười... tất cả đều là những ký ức đẹp nhất tôi từng có. Tôi đã nghĩ, nếu có một người như anh bên cạnh mãi mãi, cuộc sống sẽ thật viên mãn, nhưng rồi mọi thứ bắt đầu thay đổi.
Không nhớ chính xác từ khi nào, nhưng có lẽ là năm thứ hai đại học, bản thân bắt đầu cảm thấy mệt mỏi với việc phải gồng mình trong mọi thứ. Bạn bè rủ rê, những cuộc vui dần chiếm lấy thời gian của tôi. Ban đầu chỉ là những buổi tụ tập cà phê, sau đó là những bữa nhậu kéo dài đến khuya khiến tôi học hành sa sút, những lời hứa với anh ngày càng bị tôi bỏ quên. Anh vẫn cố gắng khuyên nhủ, nhưng mỗi lần như vậy tôi lại gạt đi và bảo anh đừng kiểm soát tôi quá.
Mọi thứ lên đến đỉnh điểm khi có lần tôi cãi nhau với mẹ vì chuyện về nhà muộn. Anh chứng kiến, nhưng thay vì can ngăn lại buông lời thiếu tôn trọng với tôi. Tôi không ngờ người luôn dịu dàng với mình lại có thể nói như vậy. Sau hôm đó, chúng tôi cãi nhau rất nhiều. Anh thất vọng vì tôi thay đổi, còn tôi cảm thấy anh không hiểu mình. Những cuộc tranh cãi nhỏ nhặt tích tụ, dần trở thành những rạn nứt lớn. Cuối cùng, anh quyết định rời thành phố để tìm công việc mới, cũng như thoát khỏi mối quan hệ mà anh bảo đã không còn cứu vãn được.
Ngày anh đi, tôi vẫn cố tỏ ra mạnh mẽ. Khi anh bước ra khỏi cuộc đời mình, tôi như mất đi tất cả. Ba năm quen nhau, từ chỗ là tất cả với nhau, giờ đây chỉ còn lại khoảng trống không gì bù đắp nổi. Tôi tự dằn vặt, trách bản thân vì đã không biết giữ gìn những điều quý giá nhất. Trong lòng tôi, anh vẫn là một ký ức không thể xóa nhòa. Tôi biết mình không thể quay lại quá khứ, cũng không có quyền đòi hỏi anh tha thứ nhưng không thể ngừng nhớ anh.
Ba năm tình cảm đó quá sâu đậm, đến mức mỗi lần nghĩ đến, trái tim tôi lại đau. Tôi chỉ mong ngày nào đó có thể thật sự buông bỏ để sống cuộc đời mới, hạnh phúc hơn. Liệu ngày ấy có đến không, mong mọi người cho tôi lời khuyên.
Huyền Nhi 16/12/2024

Chồng chờ đợi một lúc đã dằn vặt, bắt tôi nhận sai

Mỗi lần tranh cãi, tôi không nghe hay ý kiến khác là anh bảo không biết tại sao lại cưới nhau, vợ cứ như vậy thì mạnh ai nấy sống.
Chuyện là cuối tuần trước, tôi có chuyến bay từ Quy Nhơn đến Sài Gòn do công ty tổ chức team building. Tôi nhờ chồng ra đón ở sân bay (đón bằng ôtô). Chồng hỏi tôi mã chuyến bay và giờ đáp, tôi gửi boarding pass (trên giấy để 11h45 khởi hành nhưng hãng có... Đọc thêm

Dù có gia đình hạnh phúc, em vẫn luôn đau khổ, sợ hãi

Em ghét mọi thứ của mình, từ tính cách, ngoại hình, khả năng học hành đến tâm lý bất ổn.
Em sắp học lớp 12, từ bé luôn lo lắng mình làm phiền người khác và luôn nghi ngờ về việc người khác có thật sự yêu thương, quý mến mình hay không. Em đau khổ và mệt mỏi lắm, nhưng càng lớn, chuyện ấy càng khiến em ám ảnh hơn vì sợ ngày nào đó bản chất xấu xí, sợ hãi bị bỏ rơi khi lộ... Đọc thêm

Sau 12 năm lại đau khổ vì chuyện người cũ phải cưới em dâu hụt

Tôi mệt mỏi với buồn đau, tự trách mình liên lạc lại với tình cũ làm gì để bị ám ảnh trở lại, ước mình có thể quên tất cả.
Tôi 36 tuổi, kết hôn năm 30 tuổi, có hai con, cuộc sống bình yên bên chồng con, hiện sống ở thành phố lớn nhất Việt Nam. Tôi viết tâm sự này để giải tỏa nỗi lòng mình cũng như muốn các em gái chưa chồng đọc và rút kinh nghiệm khi lựa chọn người yêu.... Đọc thêm

Bạn gái cũ liên lạc mỗi ngày dặn dò tôi chăm sóc bản thân

Có thể nói tôi đang đứng ở giai đoạn khó khăn nhất trong cuộc đời ở thời điểm hiện tại.
Điều này làm tôi hoài nghi, thậm chí lo lắng tới mức chỉ sợ tương lai sẽ quật ngã mình đau hơn. Tôi mới bước đến độ tuổi 30. Trong quá trình sống và làm việc, tôi được truyền cảm hứng bởi một câu nói, không nhớ chi tiết, chỉ nhớ nghĩa của nó là: "Trước 30 tuổi hãy làm mọi thứ mà... Đọc thêm

Nhiều lúc nhìn mâm cơm chỉ có cá khô, lòng tôi đau như cắt

Vợ chồng tôi cố gắng thật nhiều nhưng chẳng hiểu sao vẫn không xoay đổi tình thế được, nhà nghèo quá.
Tôi sinh ra và lớn lên trên quê hương thuần nông, lớn lên như bao người con trai khác, đang học dở dang rồi rời quê hương đi vào vùng đất hoa lệ, làm đủ việc miễn là có tiền. Được vài năm sống và làm việc không ngại cực khổ, tôi quen người con gái cùng quê và tìm hiểu được... Đọc thêm