Bên nhau 20 năm, chồng xứng đáng để tôi yêu thương hết lòng
Tình yêu tôi dành cho chồng lớn lên qua bao nhiêu thử thách, tôi làm mọi việc vì yêu anh.
Tôi xin gửi đôi lời tới tác giả bài: "Sống với chồng rất ổn, trừ việc phải gần gũi", hy vọng giúp được tác giả. Tôi rất hiếm khi cho ai lời khuyên dù thường đọc mục Tâm sự, đọc để biết mình may mắn hơn nhiều người, để luôn sống trong sự biết ơn, để thấy cái sai của người mà mình tránh. Tôi chỉ học hết tiểu học, có thể văn phong không được trôi chảy, xin mọi người đừng cười nhé, không hiểu sao tôi muốn cho tác giả lời khuyên, có thể vì nhân duyên.
Tôi bắt bệnh tác giả thế này: Tác giả không bị lãnh cảm, bằng chứng là tác giả có nhu cầu. Tác giả bị bệnh hết yêu chồng, khi không còn yêu mình không còn muốn làm chuyện đó với chồng. Nhiều anh chồng hiểu sai phụ nữ, nghĩ rằng cấm vận là sự trừng phạt sau khi cãi nhau. Họ không hiểu tâm sinh lý của người phụ nữ. Phụ nữ chỉ lên giường với một người đàn ông bởi hai lý do: một là có cảm xúc, hai là vì tiền. Họ đang giận thì làm gì còn cảm xúc mà làm được chuyện đó. Người chồng nên tìm hiểu nguyên nhân xung đột, giải quyết nó, giải tỏa được cơn giận của vợ, chờ vợ quay về trạng thái vui vẻ, có cảm xúc lại với mình mới từ từ tấn công tình cảm.
Ngược lại người chồng cạn nghĩ sẽ không quan tâm đến cảm xúc của vợ, họ cần thì họ đòi. Phụ nữ không giống đàn ông ở mặt nhu cầu sinh lý. Tác giả không còn yêu chồng là một sự thật. Vì sao? Bởi rất nhiều nguyên nhân nhỏ lẻ. Do tác giả không giải quyết nó sớm khi hình thành nguyên nhân đầu tiên. Sâu thẳm tâm hồn, tác giả cảm nhận chồng không yêu mình. Tác giả đã trừ một điểm trong thang điểm tình yêu của mình dành cho chồng. Chúng ta yêu nhất chính là bản thân mình. Tôi yêu anh vì anh yêu tôi. Anh không yêu tôi thì sao tôi phải yêu anh? Những cuộc hôn nhân hạnh phúc đều có một điểm chung là họ tin đối phương yêu thương mình.
Chồng tôi chưa bao giờ động tay vào việc nhà. Mẹ chồng là người phụ nữ cũng có suy nghĩ "việc nhà là của phụ nữ". Lúc mới cưới, tôi đã chia sẻ với chồng: "Anh nói anh yêu thương em nhưng khi em làm việc nhà thì anh ngồi xem tivi. Điều đó làm em nghĩ anh chẳng thương gì em cả. Bởi thương là cùng chia sẻ mọi việc, anh cùng em làm việc nhà để em xong sớm và cùng anh xem phim. Đó mới thực sự là thương. Phải có hành động cụ thể chứng minh mình thương người ta chứ. Anh nghĩ xem anh có còn thương em khi anh cảm nhận em không thương anh"?
Tôi lúc ấy thật sự muốn chia việc nhà với chồng vì muốn sự công bằng. Tôi thấy thật bất công nếu một mình mình làm mặc dù có thể làm một mình. Chồng không làm là tôi nhắc. Đến bây giờ, việc nhà tôi không còn nhắc chồng nữa, anh thích làm gì thì làm, không làm tôi làm và lúc này làm với tâm vui vẻ, không còn nghĩ bất công với mình. Tôi nghĩ tôi làm vì yêu chồng, khi yêu nhiều thì hết tính toán. Với lại tôi không phải làm việc nhà đến mức không còn thời gian nghỉ ngơi. Tình yêu tôi dành cho chồng lớn lên qua bao nhiêu thử thách. Sống với nhau gần 20 năm, tôi cảm nhận chồng xứng đáng để tôi yêu thương và hy sinh sau bao nhiêu việc anh làm vì tôi.
Đính chính thu nhập chồng chỉ cao hơn tôi chút xíu thôi, gia đình chồng chưa từng giúp đỡ chúng tôi về mặt tài chính. Tôi nói để mọi người rõ không có vấn đề vật chất ở đây. Tôi từng nguyện rằng nếu bệnh tật đến hãy để tôi gánh hết, đừng để chồng tôi bệnh. Chúng tôi không sinh con, đây là quyết định của hai vợ chồng.
Việc chồng tác giả đi du lịch sau khi vợ sinh một tuần cũng là vấn đề. Tác giả có nói hết suy nghĩ của mình cho chồng biết không? Hay chỉ âm thầm trừ điểm tình yêu? Nếu là tôi, tôi sẽ nói thẳng: "Em không muốn anh đi. Vì em thấy được anh không thương em thì mới có thể đi chơi khi em vừa sinh con một tuần". Có những người bản chất họ vốn không sâu sắc. Chúng ta không thể bắt họ sâu sắc. Chúng ta chỉ có thể nói thẳng để họ hiểu được ta đang nghĩ gì. Đa số đàn ông không giỏi nắm bắt tâm lý người khác nên thường than vãn, không hiểu nổi vợ họ. Lại thêm việc tác giả cho rằng chồng thay đổi thái độ với mình bởi ngoại hình. Suy nghĩ này rất chủ quan. Có thể chồng tác giả nhận ra mình vô tâm lúc trước, giờ muốn thay đổi, bù đắp. Tác giả không làm rõ vấn đề mà âm thầm suy đoán, tự trừ thêm điểm tình yêu dành cho chồng. Vấn đề của tác giả đến lúc này mới tìm cách giải quyết cũng hơi muộn.
Tác giả cần yêu lại chồng. Phụ nữ dễ yêu lắm, không kiên định như đàn ông đâu, nên mới có câu: "Phụ nữ nên lấy người yêu mình chứ đừng lấy người mình yêu". Tôi nghĩ một khi kết hôn là mình đã nguyện đi cùng người đó đến cuối đời; cho dù có xảy ra vấn đề gì cũng tìm cách sửa chữa trước, sửa không nổi mới ly hôn. Chồng tác giả không phải tệ đến mức cần vứt bỏ, chỉ là không được như kỳ vọng.
Tôi nghĩ tác giả cùng chồng ngồi xuống nói chuyện, nói rõ mình không còn yêu chồng, không còn muốn gần gũi vì hết yêu, kể ra những tác nhân làm cho tác giả nghĩ chồng không yêu mình, dẫn đến tác giả yêu chồng ngày một ít đi. Nếu chồng níu kéo, không muốn ly hôn, tác giả có thể yêu cầu ngủ riêng trong hai năm, khi nào yêu lại chồng mới ngủ chung. Nếu sau hai năm tác giả vẫn không yêu được chồng thì nên kết thúc. Trường hợp chồng tác giả không có thái độ thiện chí thì duyên đã hết, nên chấp nhận chia tay một cách văn minh. Tôi viết bằng cả tấm lòng để mọi người tham khảo, thấy đúng mới làm, còn thấy sai với quan điểm của bản thân thì cho qua vậy. Tôi thật lòng muốn tác giả bài viết và mọi người được hạnh phúc.
Hòa Bình 21/03/2025'Trả lương' cho vợ để được yêu chiều là khoản đầu tư xứng đáng
Phụ nữ chăm sóc gia đình cũng cần có lương và chi tiêu cá nhân, cứ gì cần đến tiền mà phải xin chồng cũng tội.
Tâm sự của người chồng trong bài viết: Tôi nghĩ đưa tiền là xong, vợ lại thấy xa cách nhận được sự quan tâm của nhiều độc giả, trong đó nhiều người cũng chia sẻ câu chuyện của gia đình họ về tài chính gia đình.
'Trả lương' cho vợ để được yêu chiều là khoản...
Đọc thêmChồng nghĩ tôi không xứng đáng với anh
Tôi quyết định ly hôn, chẳng thể sống tiếp trong mối quan hệ mà mình không còn nhận được sự tôn trọng, tình yêu và sự bảo vệ.
Tôi 25 tuổi, nhân viên thiết kế đồ họa tại một công ty nhỏ nhưng khá ổn định. Anh 27 tuổi, giám đốc một công ty xây dựng, thu nhập cao và công việc thành đạt. Chúng tôi quen nhau từ khi còn là sinh viên, yêu nhau suốt 5 năm rồi mới cưới. Sau khi kết hôn,...
Đọc thêmBỏ một tỷ đồng đổi niềm vui của bố mẹ hoàn toàn xứng đáng
Tôi là tác giả bài viết "Quyết ở trọ, dồn tiền xây nhà cho bố mẹ chồng".
Tôi đọc hết ý kiến của mọi người và trân trọng, biết ơn những lời động viên, khích lệ. Tuy nhiên, có nhiều ý kiến lo lắng và có phần châm biếm nên tôi phải lên tiếp một bài nữa để mọi người thấy rằng đã lo lắng thừa.
Thứ nhất: Nhà bố mẹ chồng xây từ những năm 80, quê chồng tôi là cái rốn...
Đọc thêmChồng thứ hai hết lòng yêu thương nhưng không 'giữ' được tôi lâu
Tôi say nắng đồng nghiệp, một người khá nổi loạn, làm tôi cảm thấy khá thú vị, thứ cảm giác mà tôi không tìm được ở chồng.
Cuộc sống của tôi một lần nữa bị xáo trộn do sự lầm lỡ của bản thân. Tôi là nữ, 30 tuổi, kết hôn hai năm trước. Tôi ở tỉnh, đã qua một lần đò và có con riêng 5 tuổi, còn anh hơn tôi 2 tuổi là người Sài Gòn. Trước khi đến với anh, cuộc hôn nhân...
Đọc thêmMẹ hết lòng vì nhà chồng nhưng không được yêu thương
Chồng và nhà chồng không thương, sao ngần ấy năm mẹ có thể chịu đựng mà sống như vậy, chắc vì muốn anh em tôi có gia đình hạnh phúc.
Mẹ tôi 55 tuổi, gần 30 năm dành cả thanh xuân cho gia đình nhưng chẳng được nhà chồng và chồng thương yêu. Ba tôi làm ngân hàng nhưng mẹ chưa bao giờ biết lương ba bao nhiêu, chỉ mỗi tháng cho mẹ số tiền rất ít ỏi. Mẹ tôi là người phụ nữ có trách...
Đọc thêm