Tôi đồng hành cùng con vài năm nữa rồi sống cuộc sống của mình
Trong lúc mệt mỏi về sức khỏe và tinh thần, tôi hay suy nghĩ giữa về quê sống hẳn và ở lại nơi hai mẹ con đang sống.
Tôi là tác giả bài viết "Lối đi nào cho người mẹ đơn thân 40 tuổi". Cảm ơn tất cả ý kiến đóng góp nhiệt tình, sâu sắc từ độc giả để tôi có thể bước tiếp trong cuộc sống này. Dù là ý kiến thế nào, tôi vẫn ghi nhận và trân trọng để suy nghĩ thêm.
Ngày trước, vì lầm lỡ, tôi trở thành mẹ đơn thân từ đó đến nay, một mình lo làm ăn, sống đơn giản để con có cuộc sống tốt hơn cũng là muốn bù đắp những thiệt thòi vì không mang đến cho con gia đình trọn vẹn. Suốt 12 năm làm việc, có lẽ giờ tôi mới thấm mệt và tinh thần bắt đầu xuống dốc nhiều.
Nói về quyết định về quê hay ở lại, hai mẹ con nhiều lần trao đổi với nhau. Tôi luôn lắng nghe ý kiến của con nếu thấy phù hợp. Học lực của con năm nào cũng xếp loại giỏi và xuất sắc, tuổi này con có nhiều thay đổi về tâm sinh lý nhưng vẫn biết nghe lời mẹ. Con luôn nói "giờ mẹ con mình như hai người bạn, mẹ có gì cứ tâm sự với con chứ đừng để trong lòng mẹ buồn thêm".
Mấy ngày nay, biết mẹ buồn, con hay để ý đến mẹ hơn. Ở lớp con chơi với nhóm bạn thân. Tôi sợ chuyển đi mọi thứ đều mới lạ, nếu con không hòa nhập được, học hành đi xuống, ảnh hưởng cả tương lai nên đã đồng ý theo ý muốn của con là đợi vài năm nữa con vào đại học, có thể tự lập thì mẹ về quê. Chỉ là trong lúc mệt mỏi về sức khỏe và tinh thần, tôi hay suy nghĩ giữa đi và ở nên cần tham khảo thêm ý kiến của độc giả để có quyết định cuối cùng và không còn phân vân về chuyện này nữa.
Khi đọc hết ý kiến, giờ tinh thần tôi tốt hơn, cố gắng suy nghĩ tích cực hơn. Có độc giả nói tôi về quê gần anh chị em rồi phân chia tài sản gì đó thì không phải. Cha mẹ già yếu, nhà đông con nên con cái đều tự lo hết. Tôi một mình đi lên từ hai bàn tay trắng. Mảnh đất này nằm ở mặt đường gần nhà anh chị tôi, vừa mua vài tháng trước với giá hơn hai tỷ đồng (7x50) vì xác định sau này về làm nhà ở trồng rau nuôi gà cho vui chứ không có ý định trồng rau bán. Khí hậu mát mẻ, dễ chịu, vừa gần người thân của mình. Sau này con đi học Sài Gòn, tôi có thể đi về giữa hai nơi cũng được.
Anh chị em ai cũng ủng hộ tôi về đó ở, duy chỉ mỗi con gái khi về chơi thì vui lắm, nhưng bảo chuyển về ở hẳn thì không chịu. Thôi thì vì tương lai của con, mẹ vẫn sẽ tiếp tục đồng hành cùng con vài năm nữa để con trưởng thành rồi mẹ sống cuộc sống của mẹ vậy. Có vài năm nữa thôi, sức khỏe mẹ vẫn còn tốt mà. Cảm ơn những lời góp ý chân thành từ quý độc giả.
Ngọc Ngân 26/08/2024Cuộc sống hạnh phúc của người phụ nữ từng nghĩ mình đần
Cuộc sống của tôi hiện tại khá ổn, có nhà, có đất, không nợ, có chồng thương yêu vợ và ba con ngoan ngoãn.
Đọc bài: "Lời tâm sự của một người đần" tôi thấy quá giống mình nên muốn đôi lời gửi tới tác giả. Bố mẹ tôi cũng hiền lành chân chất (trong mắt mọi người thì là bố tôi đần). Anh chị em tôi cũng vậy, không ai khôn ngoan như người ta. Anh chị tôi đều hiền lành chân...
Đọc thêmChồng lo một nửa kinh tế, việc gia đình lại dồn hết lên vai tôi
Đã 15 năm, nhìn vào gia đình tôi, ai cũng thấy thật đầm ấm và no đủ, nhưng đó là kết quả của sự hy sinh từ tôi.
Nhớ lại những ngày cuối cùng tháng 3, nghề kế toán của tôi thời điểm ấy vô cùng áp lực, nhất là tôi vừa làm chính một công ty và nhận thêm dịch vụ khai báo thuế bên ngoài. Tôi phải tham lam như vậy vì trên vai nhiều gánh nặng, phải lo cho mẹ già và em tàn tật, đi làm...
Đọc thêmGia đình chồng rắc rối làm ảnh hưởng đến cuộc sống của tôi
Chồng sinh trưởng trong gia đình trung lưu, có người anh lớn nghiện cờ bạc, người em gái đi lấy chồng Nhật.
Chồng tôi và em gái được mẹ lo học đến đại học ở hai thành phố lớn dù nhà ở tỉnh lẻ. Ba chồng đi suốt, có tính trăng hoa. Tôi nghĩ cũng do mẹ chồng khó khăn, suốt ngày nói nặng nhẹ, coi thường ba chồng vì không làm ra tiền, sống ích kỷ với ba chồng nên ông bỏ đi, lâu lâu...
Đọc thêmNửa năm thất nghiệp, tôi hiểu điều gì quý giá với mình
Nếu trước tôi từng nghĩ mình giỏi, có thể tự đối mặt với mọi thứ, giờ tôi nhận ra gia đình ở bên là điều may mắn đến nhường nào.
Tôi của những năm đôi mươi từng mường tượng về mình lúc 30 tuổi. Tôi nghĩ rằng, ở độ tuổi ấy, sẽ có một căn nhà nhỏ, nơi có gia đình nhỏ, một người chồng yêu thương đồng hành, một đứa bé kháu khỉnh luôn được chở che, một công việc...
Đọc thêmCon trai ăn cắp đồ của bạn, tôi tát con rồi tự phạt mình
Con lấy cắp bàn phím máy tính và cục máy chiếu phim mini của bạn thân hay qua nhà nhau chơi.
Vợ chồng tôi làm nhân viên cho công ty tư nhân, lương bình thường, nhờ tiết kiệm chúng tôi có căn nhà nhỏ ở Sài Gòn. Chúng tôi có hai con, con trai đầu sinh năm 2008, con gái nhỏ sinh năm 2013. Con trai tôi hồi lớp hai, tự ý lấy tiền phát cho năm bạn nữ trong lớp (mỗi bạn 200 nghìn đồng). Lần đó tôi...
Đọc thêm