Bạn trai quen 20 ngày hời hợt sau khi 'có' được tôi
Tôi nhận ra sự im lặng của anh không phải do bận, mà do tôi không phải là điều gì cần rõ ràng.
Tôi ngoài 40 tuổi, nuôi con một mình từ khi con chào đời, không nhận bất kỳ sự chu cấp nào từ chồng cũ. Tôi không than vãn, chỉ coi đó là một phần cuộc sống mình đã chọn, để đổi lại sự bình yên cho con và cho chính mình. Mười năm không phải một chặng đường ngắn. Mười năm nuôi con một mình, im lặng vượt qua bao áp lực, vừa làm mẹ vừa làm cha. Không ai thật sự hiểu hết những gì tôi đã giữ, đã từ chối, đã bỏ qua, chỉ để giữ lại một phần bình yên cho con và cho bản thân.
Tôi sống hướng nội, thích những điều nhẹ nhàng, bình yên, chân thành và gần gũi. Ngoại hình tôi trẻ trung, năng động so với tuổi thật. Tôi từng kết bạn và trò chuyện với vài người qua chuyên mục Hẹn hò nhưng luôn giữ mình và giữ giới hạn. Tôi tin rằng mối quan hệ là một hành trình cần sự kiên nhẫn, tử tế và trung thực, không vội vàng, không dễ dãi. Tôi cũng có nguyên tắc rõ ràng: ở lần đầu tiên gặp nhau, tôi luôn chủ động chia đôi chi phí, không phải vì vật chất, mà vì tôi tin đó là sự hợp lý, văn minh. Các lần sau nếu còn muốn gặp nhau, ta có thể thay phiên mời, như một cách cùng nhau chia sẻ.
Tôi từng giữ liên lạc với một người suốt một năm. Chúng tôi gặp nhau vài lần, trò chuyện tử tế, không vội vã. Tôi đã nghĩ rằng đó có thể là người phù hợp. Nhưng rồi, tôi phát hiện ra nhiều điều anh ấy chia sẻ không đúng sự thật. Tôi không im lặng rút lui, mà nói rõ lý do vì sao cảm thấy không thể tiếp tục. Sau đó anh ấy gửi lại lời mời kết bạn. Tôi chỉ mong một lời xác nhận trung thực nhưng anh chọn im lặng. Với tôi, khi người ta không dám đối diện, không chọn sự rõ ràng, đó đã là câu trả lời và tôi không quay lại nữa. Tôi kể điều này để nói rằng: tôi không vội tin ai. Tôi có thể chờ đợi rất lâu nếu mối quan hệ ấy đi từ sự chân thành nhưng tôi cũng đủ bản lĩnh để rời đi nếu thấy mình không được tôn trọng.
Tôi từng rất cẩn trọng, lý trí, từng nghĩ mình sẽ không dễ dàng mở lòng. Và rồi tôi gặp anh - người khiến tôi viết ra những dòng này. Chúng tôi quen nhau chưa đến 20 ngày, gặp nhau hai lần. Tôi xác nhận anh đã ly hôn. Tôi coi trọng sự chung thủy trong mối quan hệ. Anh chia sẻ rằng anh đã ly hôn, từng tổn thương khi bị phản bội, tôi tin anh vì nghĩ người từng tổn thương sẽ không khiến người khác rơi vào cảm giác giống anh trải qua. Tôi biết mạng xã hội thật của anh, biết nơi làm việc. Tôi không nói ra điều đó nhưng trong lòng đã thầm tin.
Lần gặp thứ hai, anh chủ động tìm cách gần gũi, tôi đã dè dặt, không thoải mái nhưng không quyết liệt từ chối. Không phải vì tôi bị cuốn đi, mà vì tôi nghĩ: có lẽ mình nên mở lòng. Tôi chưa từng bước chân vào nhà nghỉ với bất kỳ ai trước đó. Tôi không mở lòng suốt gần 10 năm và tự nhủ: nếu đã đủ tin tưởng, mình cũng phải đủ can đảm để bắt đầu. Nhưng sau hôm đó, cảm giác của tôi không như mong đợi. Tôi không thấy gần gũi hơn, chỉ thấy mất phương hướng, như thể đã đánh rơi một phần nguyên tắc từng giữ vững trong suốt những năm qua.
Sau hôm ấy, anh chỉ nhắn vài tin ngắn ngủi, chủ yếu tôi là người chủ động hỏi han. Tôi nhận ra sự im lặng ấy không phải do bận, mà do tôi không phải là điều gì cần rõ ràng. Cuối cùng, tôi nhắn cho anh một tin chia sẻ cảm xúc: "Em biết rằng anh đã tổn thương nên em nghĩ anh sẽ không để ai phải chịu cảm giác như vậy, có lẽ em đã kỳ vọng quá nhiều. Cũng gần 10 năm, em mới mở lòng, mong một mối quan hệ chân thành, giờ em hiểu rằng không phải ai cũng muốn điều đó. Chỉ mong thích ai chân thành, hãy đối xử tử tế, rõ ràng và trân trọng". Anh im lặng. Tôi chờ hai tiếng. Rồi tôi xóa kết bạn. Tôi không nói thêm điều gì vì hiểu: nếu một người thật lòng sẽ không im lặng.
Tôi viết ra những điều này không phải để kể khổ mà để tự nhắc bản thân: Lòng tin cần được trao cho người biết trân trọng, nếu không sự tỉnh táo sẽ thay bạn giữ lòng tự trọng. Tôi chỉ sống đúng với điều mình chọn, sống thật với cảm xúc của mình và tuyệt đối không bao giờ gây tổn hại đến cuộc sống của ai khác. Tôi thường chia sẻ những điều tích cực. Nỗi buồn, tôi giữ cho riêng mình vì hiểu rõ: chỉ có mình mới tự chữa lành được mình. Đây là lần đầu tiên tôi viết bài gửi lên một chuyên mục thế này. Có lẽ vì tôi thấy mình cần nói ra, như một cách để khép lại.
Thùy An 14/07/2025Tôi có nhà, xe hơi nhưng khó có được bữa cơm gia đình
Tôi tìm mỏi mắt nhưng không có cơ hội việc làm nào gần nhà dù mức lương đưa ra chỉ bằng hai phần ba mức lương đang nhận.
Tôi là kỹ sư xây dựng, tốt nghiệp thạc sĩ kỹ thuật có chuyên môn tốt và kinh nghiệm làm việc phong phú. Từng trải qua các công tác thiết kế, giám sát và quản lý dự án, với vai trò nào, tôi cũng được đánh giá cao và có tiếng nói trong công việc. Các dự án tham...
Đọc thêmLấy chồng như ý sau hai ngày quen biết trên Hẹn hò VnExpress
Vậy là trọn một năm ngày anh viết bài: “Anh vẫn tìm em, cô gái tử tế” và tròn một năm chúng tôi gặp nhau nhờ chuyên mục Hẹn hò.
Cảm ơn quý báo đã mang đến cho tôi người chồng "hết nước chấm". Chúng tôi đã nói với nhau rằng, mình thành đôi rồi phải viết bài cảm ơn quý báo cũng như truyền động lực để các bạn còn đang trên hành trình tìm một nửa có thể sớm tìm được người...
Đọc thêmMất hứng thú gần gũi vì hơi thở bạn trai có mùi khó chịu
Mỗi lúc ngồi cạnh hoặc anh muốn hôn tôi, tôi đều phải cố gắng lắm mới không đẩy anh ra.
Tôi và bạn trai quen nhau hơn ba tháng. Anh làm IT, có chí cầu tiến, ngoại hình ưa nhìn, tính cách điềm đạm, nhìn chung là ổn. Đặc biệt chúng tôi khá hợp nhau khi nói chuyện, về ăn uống, quan điểm,... Duy chỉ có một điều khiến tôi hơi phiền lòng, đó là hơi thở anh có mùi khó chịu. Mỗi lúc ngồi...
Đọc thêmTình cũ của bạn trai tiết lộ anh hơi quá gở trong chuyện sex
Khi anh đăng hình tôi lên mạng xã hội, bạn gái cũ nhắn cho tôi, bảo anh gái gú, lăng nhăng, sử dụng chất cấm, nhu cầu sinh lý cao.
Tôi 25 tuổi, quen bạn trai qua mạng xã hội. Anh 27 tuổi, hơn tôi hai tuổi. Anh không học đại học, lựa chọn ra đời sớm, đổi lại hiện tại anh có mọi thứ trong tay từ nhà cửa, xe cộ, tài chính khấm khá. Sau hơn một tháng trò chuyện online, anh quyết định từ Bắc...
Đọc thêmTừ chối sex với chồng vì hơi mệt, anh giận tôi một tháng
Anh muốn tôi xin lỗi vì đã từ chối anh, tôi không làm vì 'gáo nước lạnh' hất vào người khiến tôi thấy như bừng tỉnh.
Tôi 35 tuổi, chồng 43 tuổi, có một con trai chung. Trước khi cưới tôi, anh có một đời vợ và hai con riêng. Tôi cao ráo, ưa nhìn, công việc tốt, nhiều lần mất niềm tin vào tình yêu nên khi gặp anh tôi đã nghiêm túc tìm hiểu và tiến tới hôn nhân, mặc bạn bè và gia đình...
Đọc thêm