Áp lực khi làm dâu nhà giàu
Mọi thứ trong nhà từ chuyện ăn uống, cách tổ chức tiệc tùng đến việc nuôi con đều phải theo "chuẩn nhà này".
Tôi kết hôn được bốn năm, có bé gái hai tuổi. Trước khi cưới, tôi làm hành chính tại một công ty nhỏ, lương vừa phải nhưng tinh thần thoải mái. Tôi quen chồng qua bạn bè giới thiệu. Anh hiền, điềm đạm, làm việc trong doanh nghiệp gia đình của bố mẹ. Tôi từng nghĩ lấy người đàn ông trầm tính, sống tình cảm như anh sẽ có cuộc đời yên ổn. Nhưng có lẽ vì quá vội vã khi yêu, tôi không lường được rằng bước chân vào gia đình giàu có, chênh lệch nhiều với nhà mình lại mang theo quá nhiều áp lực mà tôi chưa từng chuẩn bị.
Nhà chồng buôn bán lớn nhiều năm, có tiếng trong khu vực. Ngày đầu tiên về ra mắt, tôi đã cảm giác rõ rệt sự chênh lệch. Tôi xuất thân từ gia đình bình thường ở tỉnh lẻ, bố mẹ là công nhân về hưu, sống giản dị. Còn nhà chồng rộng rãi, nội thất đắt tiền, mọi người nói chuyện nhẹ nhàng, toát lên vẻ tự tin của người thành đạt. Lúc đó, tôi chỉ biết tự nhủ: sống chân thành rồi người ta sẽ hiểu, mình sẽ cố gắng học hỏi để tiến bộ mỗi ngày và hòa nhập được môi trường mới.
Nhưng sau khi cưới, mọi thứ không đơn giản như tôi nghĩ. Càng ngày tôi càng thấy mình lạc lõng giữa gia đình chồng. Mọi thứ trong nhà từ chuyện ăn uống, cách tổ chức tiệc tùng đến việc nuôi con đều phải theo "chuẩn nhà này". Điều khiến tôi mệt nhất là mỗi lần có bạn bè hay họ hàng đến chơi, mẹ chồng lại khoe về thành tựu của gia đình, rồi vô tình so sánh với nhà ngoại tôi: "Nhà bên đó hiền lành, chất phác nhưng điều kiện hạn chế". Tôi nghe xong nhiều lần giận tới mức tê người, nhưng không dám phản ứng vì sợ bị đánh giá là vô lễ.
Chồng tôi rất thương vợ nhưng anh thuộc kiểu người mềm mỏng, ưu tiên tránh mọi xung đột. Anh biết tôi buồn nhưng chỉ vỗ về: "Em cố gắng thêm chút nữa, bố mẹ rồi sẽ hiểu thôi. Tôi không trách anh nhưng sự nhu nhược ấy khiến tôi cô đơn trong chính căn nhà của mình.
Sau khi sinh con, áp lực càng rõ rệt. Bố mẹ chồng thuê người chăm, đặt ra lịch khoa học, sữa phải dùng loại nào, đồ chơi phải theo tiêu chuẩn nào. Bất cứ việc gì tôi tự làm theo bản năng làm mẹ, chỉ cần hơi khác mong muốn của gia đình là bị góp ý ngay. Tôi dần cảm giác mình như người ngoài được cho phép nuôi con, chứ không phải mẹ của bé.
Áp lực lớn nhất đến từ sự so sánh âm ỉ nhưng liên tục. Em dâu học cao, thành đạt, giao tiếp khéo léo. Mỗi lần đi họp mặt, cô ấy ăn nói tự tin, được khen ngợi, còn tôi thì lúng túng vì không hợp môi trường sang trọng ấy. Tôi cố gắng không để ý, nhưng những lời so sánh ấy cứ hằn lại từng chút một.
Gần đây, tôi bị stress nặng. Tôi đi làm như một cách để thở, nhưng mỗi lần về nhà lại thấy mình quay lại vòng xoáy xét nét. Tôi bắt đầu sợ cuối tuần, sợ những bữa cơm đông người, sợ ánh mắt dò xét mỗi khi mình làm điều gì đó "không đúng chuẩn nhà này". Tôi còn nhiều lần tự hỏi: "Nếu ngày đó mình không vì rung động mà nhận lời, liệu tôi có sống nhẹ nhàng hơn không?". Chồng tôi vẫn tốt, hết lòng bảo vệ vợ khi có chuyện quá đáng nhưng anh không thể thay đổi gia đình mình. Cũng như tôi không thể thay đổi cảm giác tự ti, lạc lõng mỗi ngày một lớn trong lòng.
Nhiều lúc tôi nghĩ đến việc dọn ra ở riêng, nhưng mẹ chồng sẽ cho rằng tôi lôi kéo con trai, còn chồng sợ làm bố mẹ buồn. Tôi cũng muốn con có đầy đủ tình thương của ông bà. Vậy là tôi cứ tiếp tục ở lại, tiếp tục thu mình nhỏ lại để hòa vào thế giới không thuộc về mình. Tôi không biết mình còn chịu đựng được bao lâu. Cuộc hôn nhân của tôi không tệ, chồng không tệ nhưng cái cảm giác bé nhỏ trong chính gia đình mình, tiếng nói không có trọng lượng, tự ti, chưa hòa nhập được khiến tôi mệt mỏi. Mong được mọi người chia sẻ và cho lời khuyên. Tôi thật sự kiệt sức rồi.
Hương Ly 29/11/2025Làm dâu nhà giàu
Chồng tôi là con út trong gia đình giàu có, đẹp trai, học cao, không lăng nhăng, không cờ bạc, tôi 'ở trong chăn mới biết chăn có rận'.
Tôi lấy chồng nhà giàu, ai nhìn cũng thấy bản thân như chuột sa hũ nếp. Sở hữu nhiều bất động sản và công việc kinh doanh tốt nhưng ba chồng tôi rất tằn tiện. Tôi là con dâu duy nhất sinh được cháu nội cho nhà chồng nên ba chồng rất cưng, vậy mà ông...
Đọc thêmChị dâu giàu có nhưng chưa từng cho nhà chồng thứ gì
Anh tôi yêu chiều chị rất nhiều, cưng chị như trứng mỏng, chưa bao giờ bắt bẻ chuyện làm dâu.
Anh trai tôi 32 tuổi, chị dâu cùng tuổi, kết hôn ba năm, chưa có con. Anh chị đều có việc làm ổn định, thu nhập khá. Chị dâu là gái thành phố, từ lúc yêu cho đến khi cưới anh trai tôi, chị luôn tỏ ra mình là tiểu thư lá ngọc cành vàng. Chị ăn uống thanh cảnh, cầu kỳ, lấy cớ bị dị ứng...
Đọc thêmBố mẹ chồng chỉ thương con dâu giàu ở riêng
Con dâu nghèo ở chung, bố mẹ chồng coi như ôsin không lương, luôn bị coi thường, xúc phạm.
Tôi thấy nhiều cha mẹ chồng sinh ra con trai, đến khi cưới vợ cho con trai thì mặc định con dâu phải trả hiếu. Họ nói con dâu phải thế này thế kia với nhà chồng, chứ có bao giờ họ nghĩ con trai họ phải làm gì để làm người chồng tốt hay người con rể chưa? Còn bản thân họ có làm tốt cương vị...
Đọc thêmChồng đẹp trai, nhà giàu, học cao nhưng chỉ thích làm việc nhà
Anh không muốn quá giàu có, cuộc sống thoải mái hơn, chỉ cần trong mức trung bình, đủ sống, không mắc nợ.
Chồng tôi lớn lên trong gia đình giàu có nhưng ba mẹ tiết kiệm, nhìn bề ngoài không ai biết ông bà giàu vì họ sống rất hòa đồng với mọi người, chạy xe thường, không xài đồ hiệu, không khoe vật chất. Chỉ khi đến nhà, người ta mới biết giàu vì nhà toàn ở khi triệu đô và khung...
Đọc thêmÁp lực khi mẹ chồng coi chị dâu là hình mẫu để đối chiếu tôi
Chị dâu khéo léo, nấu ăn ngon, ăn nói ngọt ngào nên được lòng bố mẹ chồng.
Tôi 31 tuổi, kết hôn được ba năm. Gia đình chồng có hai anh em trai, anh cả lấy vợ trước chúng tôi vài năm. Chị dâu khéo léo, nấu ăn ngon, ăn nói ngọt ngào nên được lòng bố mẹ chồng. Mẹ chồng thường nói: "Hôm trước chị dâu con làm mấy món ngon lắm, ăn vừa miệng cả nhà", hoặc "Chị dâu con vừa mới mua quà...
Đọc thêm