Gia đình phản đối, bạn trai sa ngã, tôi lạc lối giữa yêu và buông
Anh xin lỗi, tôi tha thứ rồi chọn ở lại vì tình yêu quá lớn; càng ở lại tôi càng bối rối, không còn đủ lý trí để quyết định.
Tôi 28 tuổi, về mặt suy nghĩ tôi tự thấy mình đã chín chắn hơn, thực tế tôi vẫn còn nhiều non nớt và thiếu kỹ năng. Từ nhỏ tôi tập trung học hành, không ham chơi, ít giao du bạn bè và cũng rất ít khi tiêu xài. Lên đại học, tôi học tốt, gia đình tự hào. Tôi tốt nghiệp cao học, xin được việc ổn định, khi đó ai cũng khen và tôi rất hạnh phúc. Nhưng phía sau ánh hào quang đó là nhiều áp lực: gia đình kỳ vọng quá nhiều, bản thân sống chân thành nhưng không khéo léo, thiếu nhanh nhạy trong xã hội. Khi bạn bè đã yên bề gia thất, tôi vẫn lẻ loi và khao khát một mái ấm thực sự, vừa có gia đình, vừa có tự do để thoát khỏi bầu không khí gia đình bản thân cảm thấy bí bách.
Tôi biết anh qua một người quen. Anh cùng quê, tính tình điềm đạm, ăn nói nhẹ nhàng, thu hút. Dù anh ít nói nhưng rất duyên, tôi bất ngờ nhận ra mình thích anh từ lúc nào không biết. Thời yêu nhau, anh rất ga lăng, quan tâm, chiều chuộng tôi, dù khoảng cách xa nhưng anh thường xuyên lên thăm. Tình cảm anh dành cho tôi khiến tôi càng yêu anh hơn.
Khi tôi chuyển về gần nơi anh ở, anh rất vui vì cảm thấy mối quan hệ đã rõ ràng hơn. Anh chăm sóc, lo lắng cho tương lai chung của hai đứa. Rồi sóng gió bắt đầu khi gia đình tôi không hài lòng về anh, họ muốn con dâu phải có bằng cấp và địa vị hơn. Sự phản đối ngày càng gay gắt khiến hai đứa căng thẳng. Sau một thời gian, tôi nhận thấy những thay đổi ở anh. Anh mất dần động lực trong công việc, làm việc cẩu thả rồi buông xuôi. Tính cách anh cũng thay đổi: ít chăm chút, hay bi quan, thậm chí sa vào những thói xấu như ham chơi. Tôi đã chủ quan, không nhận ra sớm những dấu hiệu đó. Bạn bè và người thân cũng cảnh báo nhưng tôi vẫn tin anh sẽ khác.
Khi phát hiện ra anh thay đổi nhiều hơn cả trong công việc lẫn tình cảm, tôi rất sốc. Tất cả những nỗ lực, hy sinh và tình cảm tôi dành cho anh khiến tôi tổn thương. Tôi yêu anh nhiều nên càng đau hơn khi thấy anh hững hờ. Anh xin lỗi, tôi tha thứ rồi lựa chọn ở lại vì tình yêu quá lớn; càng ở lại tôi càng bối rối, không còn đủ lý trí để quyết định. Giờ tôi đứng ở ngã ba đường, tình yêu vẫn còn nhưng niềm tin bị tổn hại. Tôi mang trong lòng nhiều lo âu về tương lai, bố mẹ, cuộc sống chung nếu tiếp tục. Tôi không biết phải làm gì, tiếp tục cố gắng hàn gắn hay dũng cảm buông tay để tự cứu lấy bản thân? Tôi rất sợ phải sống tiếp trong nỗi hoài nghi và tổn thương kéo dài.
Huệ Vân 13/09/2025Con vào lớp một, người làm cha như tôi đứng giữa những ngã rẽ
Tôi cố gắng giữ cho con một điểm khởi đầu trong sáng, không màu mè, không tính toán, không thủ thuật.
Tôi là kĩ sư cơ khí. Hơn 20 năm gắn bó với nghề đã dạy tôi sống bằng nguyên tắc, sự thẳng thắn và trung thực, điều tôi luôn tâm niệm không chỉ trong công việc mà cả trong cách nuôi dạy con. Tôi từng nghĩ, với những giá trị ấy, tôi có thể dẫn dắt con mình đi qua những ngã rẽ cuộc...
Đọc thêmLo sợ em trai lạc lối sau kỳ thi đại học
Em cháu được 21,75, giờ luôn chốt cửa phòng, chơi game hoặc xem phim, không bao giờ đọc tin nhắn của gia đình, phớt lờ mọi thứ.
Cháu có em trai vừa biết điểm thi đại học, không đúng như kỳ vọng của em, có lẽ vì thế em rất buồn và khép mình. Cả nhà cháu không thể giao tiếp được với em. Giờ em cháu không quan tâm gì cả. Sắp tới là hết thời gian đăng ký nguyện vọng, em không nói...
Đọc thêmTrong ca sinh khó, tôi chọn cứu người mẹ trước, gia đình bạn trai phản đối
Mẹ anh bảo tôi ích kỷ, ham sống, không thương trẻ con và sẽ không có hiếu với gia đình chồng.
Hôm đó, tôi đến nhà bạn trai chơi, cả nhà đang xem tin tức nói về một ca sinh khó, buộc phải chọn giữa cứu mẹ hoặc cứu con. Mọi người bàn tán và nói nếu sau này anh lấy vợ mà gặp trường hợp như vậy, chắc chắn phải chọn cứu con, vì "mẹ phải hy sinh cho con", "trẻ em phải được ưu tiên",...
Đọc thêmBạn trai chọn im lặng thay vì đối thoại, tôi kiệt sức và buông bỏ
Mỗi khi khúc mắc, thay vì đối thoại, anh ta chọn cách im lặng và biến mất có khi cả tuần, cả tháng.
Tôi đọc bài viết: "Quyết định buông bỏ người đàn ông tưởng im lặng là quyền lực". Kéo xuống phần bình luận, thấy có nhiều ý kiến chỉ trích tác giả, cho rằng cô ấy hậm hực, chì chiết người cũ, hay ảo tưởng, chưa buông bỏ..., tôi thấy đâu đó bóng dáng chuyện của mình. Với...
Đọc thêmEm trai chia sẻ suy nghĩ thầm kín khiến tôi lo em lại sa ngã
Em trai 31 tuổi, tôi hơn em ba tuổi, tính cách khác nhau; tôi học đại học, còn em chỉ tốt nghiệp lớp chín.
Sau khi học hết lớp chín, mẹ cho em đi học bổ túc nhưng em học vài tuần rồi nghỉ hẳn vì không thích học. Rồi mẹ nhờ người thân xin cho em lên Hà Nội học nghề mộc từ đó. Em vừa học nghề vừa có lương, sau vài tháng được nhận lương chính thức với vai trò là người làm được...
Đọc thêm