Kiệt sức vì việc nhà, tôi vẫn bị chê vì chồng gầy, cháu chậm
Mẹ chồng hỏi chồng tôi thế vợ đâu mà không nấu cơm, vợ không nấu cơm cho ăn à.
Gia đình tôi có hai vợ chồng và con trai gần một tuổi. Cả hai đều công tác trong ngành xây dựng, đặc thù công việc khá vất vả và phải làm ngoài giờ nhiều. Tôi làm mảng văn phòng, làm việc từ sáng tới khoảng 6h tối và về nhà lúc 7h. Chồng làm giám sát nên hay phải chạy tiến độ. Gần đây anh khá bận, có những ngày phải đi đêm hôm nên thức khuya nhiều và có phần sút cân. Chúng tôi thuê người trông trẻ tại nhà theo giờ hành chính (lúc tôi về thì chị ấy về), chỉ làm những việc xung quanh em bé chứ không làm việc nhà. Hàng ngày nếu chồng tôi bận tăng ca kíp, gần như mọi việc nhà, con cái là của tôi. Dù 7h tối mới về tới nhà nhưng hôm nào tôi cũng cơm nước đàng hoàng, ăn xong dọn dẹp nhà cửa, tối nào cũng phải tầm 10h mới xong xuôi công việc nhà cửa, con cái và đến phần của bản thân.
Chuyện chẳng có gì cho tới tối qua mẹ chồng tôi gọi video lên chơi với cháu. Hôm qua cũng là cuối tuần nên tôi vừa ăn bên bà ngoại xong về. Tôi đứng ở bếp nghe mẹ chồng nói qua điện thoại, thấy xót con trai vì trông dạo này gầy đi. Bà hỏi chồng tôi vừa ăn gì, anh nói nãy tiện đường về ăn cơm hàng (chồng tôi về lúc 9h30 tối nên không thể qua nhà bà ngoại ăn cơm cùng). Bà hỏi thế vợ đâu mà không nấu cơm, vợ không nấu cơm cho ăn à. Chồng tôi có nói nay cuối tuần tôi sang ngoại chơi. Bà tiếp tục nói: "Ngoại thì ngoại cũng phải về mà lo cho chồng con chứ". Tôi nghe đến đây đã thấy nghẹn lại, vì mình đâu phải kiểu người không biết lo toan gia đình như vậy. Một tuần tôi chỉ xin có một buổi tối về ăn cơm cùng bố mẹ. Lúc này tôi thấy chồng hạ bé loa xuống, chắc không muốn để tôi nghe thấy. Chồng tôi nói: "Là hôm nay con về muộn nên bảo vợ không nấu, chứ ngày nào mà chả ăn".
Câu chuyện chưa hết, con tôi cuối tháng này tròn một tuổi, cháu được khoảng hơn 9 kg, bà chê gầy. Giờ cháu mới tập đứng, chưa đi được, bà cũng chê chậm. Bà bảo là mẹ thì phải dạy nó biết cái nọ cái kia chứ chả hiểu làm cái gì. Trong khi cháu gần một tuổi đã bập bẹ nói, rất thông minh, nhanh nhẹn. Tôi thường xuyên mua các đồ chơi trí tuệ, sách kích thích thị giác và não bộ, dành tất cả thời gian rảnh để chơi cùng con, cho con đi chơi, đi bơi thủy liệu,...
Cuộc điện thoại kết thúc, tôi òa lên khóc cùng chồng, anh an ủi tôi: "Kệ bà, em ở cùng anh chứ có ở cùng bà đâu" nhưng tôi vẫn thấy buồn lắm. Tôi chẳng hiểu phải sống sao cho vừa lòng nữa. Bà nói như kiểu tôi không để ý gì tới chồng và con vậy. Nghe thật sự nghẹn lòng. Mong được mọi người chia sẻ.
Khả Hân 16/07/2025Tôi kiệt sức vì mẹ đẻ và mẹ chồng mâu thuẫn trong cách chăm cháu
Bà nội bảo bên ngoại cứ thích can thiệp, muốn thì lên mà chăm cháu chứ đừng ngồi nhà chỉ trỏ.
Tôi sinh con đầu lòng cuối năm ngoái, từ đó đến nay gần như chưa có ngày nào thực sự thoải mái vì mâu thuẫn giữa mẹ chồng và mẹ ruột quanh chuyện chăm cháu.
Khi mới sinh, mẹ ruột tôi ra ở cùng hơn tháng để đỡ đần. Mẹ quen nuôi con kiểu cũ: cho bé tắm nước lá, hạn chế mặc bỉm,...
Đọc thêmBầu 7 tháng, tôi làm việc đến kiệt sức vì mẹ chồng
Đã vậy mẹ chồng còn đi nói xấu tôi với người khác, bảo tôi không lo cho gia đình, vô phước khi có tôi là con dâu.
Tôi kết hôn lúc 20 tuổi, ngay từ đầu mẹ chồng đã không chấp nhận tôi, nhưng vì chiều theo ý con trai nên bà đành chịu. Sau đám cưới, mẹ chồng bắt tôi làm đủ thứ, từ giặt giũ, cơm nước đến làm rẫy, tuyệt nhiên không cho tôi dù chỉ một đồng.
Lúc ấy vợ chồng tôi...
Đọc thêmKiệt sức vì công việc nhưng không dám nghỉ
May mắn, chồng hiểu và luôn bảo: "Nghỉ đi" nhưng tôi vẫn chưa đủ can đảm, không phải vì tiền mà vì sợ làm bố mẹ thất vọng.
Tôi đang làm công việc mà nhiều người mơ ước, lương gọi là ổn so với đồng nghiệp. Đằng sau cái gọi là "ổn định" đó là những đánh đổi quá lớn: sức khỏe, tinh thần, thời gian và cả gia đình. Từ sau dịch Covid, khối lượng công việc tăng vọt, không có...
Đọc thêmKiệt sức sau 19 tiếng làm việc cho mẹ mỗi ngày
Nhớ lại tuổi thơ, tôi cảm thấy mẹ, người mình thương nhất, là người không biết đủ, không có lòng tự trọng và giả nhân giả nghĩa.
Tôi là nữ, 24 tuổi, đang mất phương hướng và động lực sống, không biết làm sao. Từ nhỏ tôi khá trầm tính, chơi chung với bạn bè trong lớp nhưng chỉ ở mức xã giao, chưa từng tâm sự chuyện gì với ai, kể cả người trong gia đình. Năm lớp một, ba mẹ...
Đọc thêmBị vắt kiệt sức vì quá chân thành với nhà chồng
Mẹ chồng tôi cay cú, khó chịu, so sánh, ghen tức với gia đình khác vì bà biết, bà không còn quyền điều khiển tôi nữa.
Tôi từng nghĩ khi bước chân về nhà chồng, nếu mình sống tốt, chăm chỉ, yêu thương và hy sinh, sẽ nhận được sự yêu thương, ghi nhận và trân trọng từ gia đình chồng. Tôi từng nghĩ đây là nhà mình, mẹ chồng là mẹ mình và mình phải có trách nhiệm lo toan, chu toàn như...
Đọc thêm