Kiệt sức vì công việc nhưng không dám nghỉ
May mắn, chồng hiểu và luôn bảo: "Nghỉ đi" nhưng tôi vẫn chưa đủ can đảm, không phải vì tiền mà vì sợ làm bố mẹ thất vọng.
Tôi đang làm công việc mà nhiều người mơ ước, lương gọi là ổn so với đồng nghiệp. Đằng sau cái gọi là "ổn định" đó là những đánh đổi quá lớn: sức khỏe, tinh thần, thời gian và cả gia đình. Từ sau dịch Covid, khối lượng công việc tăng vọt, không có người thay thế, dù ốm tôi vẫn phải làm, trừ khi... nằm viện. Có thể tôi quá trách nhiệm hoặc không biết cách dừng lại.
Môi trường làm việc thường căng thẳng, hệ quả là tôi bị stress, trầm cảm và rối loạn lo âu. Nhiều lúc, tôi từng nghĩ đến chuyện kết thúc tất cả cho nhẹ lòng nhưng còn con nhỏ, tôi lại phải gắng gượng sống tiếp. Tôi đi khám nhiều nơi, uống thuốc tây, thuốc Bắc nhưng bệnh vẫn vậy. Càng uống thuốc, tôi càng mệt mỏi, sinh thêm bệnh khác. Tôi nhận ra: bệnh nằm ở tâm, một tâm hồn kiệt sức sau quá nhiều gồng gánh.
Về nhà, tôi chỉ muốn nằm im trong yên tĩnh. May mắn, chồng hiểu và luôn bảo: "Nghỉ đi" nhưng tôi vẫn chưa đủ can đảm, không phải vì tiền mà vì sợ làm bố mẹ thất vọng. Họ tự hào vì công việc của tôi nhưng đâu biết tôi đã đánh đổi những gì để giữ lấy cái danh ấy. Tôi sống trong nỗi sợ, nghỉ lễ cũng chẳng yên vì sợ bị gọi tên, giao việc bất ngờ. Tôi dần đánh mất chính mình. Có người hỏi: "Gần 40 tuổi rồi, nghỉ thì làm gì", tôi cũng không chắc. Chỉ mong được nghỉ ngơi một thời gian, tìm công việc nhẹ nhàng hơn, việc bán thời gian thôi cũng được, miễn là có thời gian cho gia đình và cho chính mình.
Tôi thấy mình như đứng giữa ngã ba đường, tiếp tục thì kiệt sức, buông lại sợ sai. Có lúc, câu nói của bác sĩ lại văng vẳng trong đầu: "Làm để sống hay làm để chết"? Bây giờ tôi nên làm sao?
Duyên Quỳnh 10/05/2025Kiệt sức vì việc nhà, tôi vẫn bị chê vì chồng gầy, cháu chậm
Mẹ chồng hỏi chồng tôi thế vợ đâu mà không nấu cơm, vợ không nấu cơm cho ăn à.
Gia đình tôi có hai vợ chồng và con trai gần một tuổi. Cả hai đều công tác trong ngành xây dựng, đặc thù công việc khá vất vả và phải làm ngoài giờ nhiều. Tôi làm mảng văn phòng, làm việc từ sáng tới khoảng 6h tối và về nhà lúc 7h. Chồng làm giám sát nên hay phải chạy tiến độ. Gần đây anh khá bận,...
Đọc thêmKiệt sức sau 19 tiếng làm việc cho mẹ mỗi ngày
Nhớ lại tuổi thơ, tôi cảm thấy mẹ, người mình thương nhất, là người không biết đủ, không có lòng tự trọng và giả nhân giả nghĩa.
Tôi là nữ, 24 tuổi, đang mất phương hướng và động lực sống, không biết làm sao. Từ nhỏ tôi khá trầm tính, chơi chung với bạn bè trong lớp nhưng chỉ ở mức xã giao, chưa từng tâm sự chuyện gì với ai, kể cả người trong gia đình. Năm lớp một, ba mẹ...
Đọc thêmChị em tôi kiệt sức trả nợ cho người mẹ 'gia giáo' nhưng cờ bạc
Lương con cái làm ra 5 triệu đồng thì nợ của mẹ sẽ là 30 hay 40 triệu đồng, lương chúng tôi càng cao thì mẹ càng chơi lớn.
Chị em tôi đều ngoài tứ tuần. Mẹ luôn tỏ vẻ gia giáo, phong kiến, áp đặt, không rượu chè nhưng lại cờ bạc. Tôi và em ruột đã trả nợ cờ bạc cho mẹ từ khi kiếm được việc làm đầu tiên; đến nay đã bao nhiêu lần, bao nhiêu tiền, không ai nhớ nổi. Mẹ chưa...
Đọc thêmKhông tính kỹ khi vay ngân hàng làm ăn, tôi gồng đến kiệt sức
Chúng tôi đang nợ ngân hàng là 950 triệu, xe nợ 460 triệu và các khoản bên ngoài khoảng 200 triệu nữa, tổng là 1,750 tỷ.
Tôi và vợ cưới nhau năm 2022. Tôi bán mỹ phẩm dành cho salon tóc và vợ là chủ một tiệm salon tóc vừa đủ, không lớn lắm. Vợ chồng ăn nên làm ra nên đột nhiên nghĩ phải mở rộng kinh doanh thêm nên bàn bạc mượn sổ hồng của ba tôi ở quê vay 150 triệu đồng. Chúng tôi...
Đọc thêmVắt kiệt sức chỉ mong làm hài lòng chồng
Tôi 38 tuổi, là nạn nhân của người chồng rối loạn nhân cách ái kỷ gần 10 năm.
Sau khi đọc hai bài: "Không dám ăn ngon, khát không dám uống vì sợ có tội với chồng", "Vì sao nạn nhân khó rời đi dù bị bạo hành ái kỷ", tôi quyết định chia sẻ về hoàn cảnh của mình để những ai là nạn nhân hoặc có hoàn cảnh tương tự hiểu được vấn đề, tìm cách bảo vệ mình, tránh ảnh hưởng tới...
Đọc thêm