Home
Menu

Kiệt sức vì công việc nhưng không dám nghỉ

May mắn, chồng hiểu và luôn bảo: "Nghỉ đi" nhưng tôi vẫn chưa đủ can đảm, không phải vì tiền mà vì sợ làm bố mẹ thất vọng.
Tôi đang làm công việc mà nhiều người mơ ước, lương gọi là ổn so với đồng nghiệp. Đằng sau cái gọi là "ổn định" đó là những đánh đổi quá lớn: sức khỏe, tinh thần, thời gian và cả gia đình. Từ sau dịch Covid, khối lượng công việc tăng vọt, không có người thay thế, dù ốm tôi vẫn phải làm, trừ khi... nằm viện. Có thể tôi quá trách nhiệm hoặc không biết cách dừng lại.
Môi trường làm việc thường căng thẳng, hệ quả là tôi bị stress, trầm cảm và rối loạn lo âu. Nhiều lúc, tôi từng nghĩ đến chuyện kết thúc tất cả cho nhẹ lòng nhưng còn con nhỏ, tôi lại phải gắng gượng sống tiếp. Tôi đi khám nhiều nơi, uống thuốc tây, thuốc Bắc nhưng bệnh vẫn vậy. Càng uống thuốc, tôi càng mệt mỏi, sinh thêm bệnh khác. Tôi nhận ra: bệnh nằm ở tâm, một tâm hồn kiệt sức sau quá nhiều gồng gánh.
Về nhà, tôi chỉ muốn nằm im trong yên tĩnh. May mắn, chồng hiểu và luôn bảo: "Nghỉ đi" nhưng tôi vẫn chưa đủ can đảm, không phải vì tiền mà vì sợ làm bố mẹ thất vọng. Họ tự hào vì công việc của tôi nhưng đâu biết tôi đã đánh đổi những gì để giữ lấy cái danh ấy. Tôi sống trong nỗi sợ, nghỉ lễ cũng chẳng yên vì sợ bị gọi tên, giao việc bất ngờ. Tôi dần đánh mất chính mình. Có người hỏi: "Gần 40 tuổi rồi, nghỉ thì làm gì", tôi cũng không chắc. Chỉ mong được nghỉ ngơi một thời gian, tìm công việc nhẹ nhàng hơn, việc bán thời gian thôi cũng được, miễn là có thời gian cho gia đình và cho chính mình.
Tôi thấy mình như đứng giữa ngã ba đường, tiếp tục thì kiệt sức, buông lại sợ sai. Có lúc, câu nói của bác sĩ lại văng vẳng trong đầu: "Làm để sống hay làm để chết"? Bây giờ tôi nên làm sao?
Duyên Quỳnh 10/05/2025

Tôi kiệt sức trong sự nghi ngờ của vợ

Tôi mệt mỏi, không phải vì tôi làm gì sai, mà vì lúc nào cũng phải sống như người phạm lỗi.
Chúng tôi cưới nhau được hơn sáu năm, có một bé gái 5 tuổi, cuộc sống không dư dả nhưng đủ sống. Tôi làm văn phòng, về đúng giờ, cuối tuần chở vợ con đi chơi, không nhậu nhẹt, không bài bạc, không giao du quá nhiều bạn bè. Nhưng hình như, với vợ tôi, chừng đó vẫn chưa đủ để cảm thấy... Đọc thêm

Kiệt sức sau 19 tiếng làm việc cho mẹ mỗi ngày

Nhớ lại tuổi thơ, tôi cảm thấy mẹ, người mình thương nhất, là người không biết đủ, không có lòng tự trọng và giả nhân giả nghĩa.
Tôi là nữ, 24 tuổi, đang mất phương hướng và động lực sống, không biết làm sao. Từ nhỏ tôi khá trầm tính, chơi chung với bạn bè trong lớp nhưng chỉ ở mức xã giao, chưa từng tâm sự chuyện gì với ai, kể cả người trong gia đình. Năm lớp một, ba mẹ... Đọc thêm

Kiệt sức vì việc nhà, tôi vẫn bị chê vì chồng gầy, cháu chậm

Mẹ chồng hỏi chồng tôi thế vợ đâu mà không nấu cơm, vợ không nấu cơm cho ăn à.
Gia đình tôi có hai vợ chồng và con trai gần một tuổi. Cả hai đều công tác trong ngành xây dựng, đặc thù công việc khá vất vả và phải làm ngoài giờ nhiều. Tôi làm mảng văn phòng, làm việc từ sáng tới khoảng 6h tối và về nhà lúc 7h. Chồng làm giám sát nên hay phải chạy tiến độ. Gần đây anh khá bận,... Đọc thêm

Bầu 7 tháng, tôi làm việc đến kiệt sức vì mẹ chồng

Đã vậy mẹ chồng còn đi nói xấu tôi với người khác, bảo tôi không lo cho gia đình, vô phước khi có tôi là con dâu.
Tôi kết hôn lúc 20 tuổi, ngay từ đầu mẹ chồng đã không chấp nhận tôi, nhưng vì chiều theo ý con trai nên bà đành chịu. Sau đám cưới, mẹ chồng bắt tôi làm đủ thứ, từ giặt giũ, cơm nước đến làm rẫy, tuyệt nhiên không cho tôi dù chỉ một đồng.
Lúc ấy vợ chồng tôi... Đọc thêm

Chị em tôi kiệt sức trả nợ cho người mẹ 'gia giáo' nhưng cờ bạc

Lương con cái làm ra 5 triệu đồng thì nợ của mẹ sẽ là 30 hay 40 triệu đồng, lương chúng tôi càng cao thì mẹ càng chơi lớn.
Chị em tôi đều ngoài tứ tuần. Mẹ luôn tỏ vẻ gia giáo, phong kiến, áp đặt, không rượu chè nhưng lại cờ bạc. Tôi và em ruột đã trả nợ cờ bạc cho mẹ từ khi kiếm được việc làm đầu tiên; đến nay đã bao nhiêu lần, bao nhiêu tiền, không ai nhớ nổi. Mẹ chưa... Đọc thêm